Giang Trần mày dạn mặt dày cười nói:
- Ta muốn không nhiều lắm, chỉ cần một đoạn là đủ. Tuyệt đối sẽ không ảnh hưởng không gian sinh tồn của ngươi.
- Thật sự chỉ là một đoạn sao? Vậy nhân loại ca ca có thể cam đoan, về sau sẽ không muốn nữa hay không?
- Cái này sao... Lôi Vân Mộc phát triển cũng rất nhanh. Về sau, chờ nó thành đại thụ che trời, thậm chí mọc ra một mảnh rừng rậm, ta đây không thể không muốn a.
Lôi Vân Kim Thiền nghĩ chốc lát, lệch cái đầu ra nói:
- Mười năm, lần này cho ngươi, trong vòng mười năm, không thể yêu cầu.
Mười năm đối với Võ Giả mà nói, không phải dài bao nhiêu.
- Tốt, vậy thì mười năm. Bất quá, ngươi cũng không thể quá keo kiệt. Ít nhất phải để ta đủ dùng! Ta nói Tiểu Kim Thiền, ngươi cũng biết, hiện tại ta gặp được rất nhiều đối thủ, cần Lôi Vân Mộc tăng thực lực lên. Nếu như thực lực của ta theo không kịp, bị người khác tiêu diệt, Nguyên Từ Kim Sơn có thể bị người khác cướp đi. Đến lúc đó, ngươi sẽ thành vật trong bàn tay người khác. Ngươi cũng biết, nhân loại đều rất tham lam. Huyết mạch của Tiểu Kim Thiền ngươi ưu việt như vậy, khẳng định có người muốn thôn phệ huyết mạch của ngươi, ngươi tin hay không?
Lôi Vân Kim Thiền sợ tới mức khẽ run rẩy, khẩn trương nói:
- Nhân loại ca ca, ngươi sẽ không thôn phệ huyết mạch của ta, đúng không?
Giang Trần nhếch miệng cười cười:
- Ta cam đoan sẽ không tổn thương ngươi.
Lôi Vân Kim Thiền phiền muộn:
- Nói như vậy, là sẽ nói các loại yêu cầu với ta.
Giang Trần cũng không phủ nhận, huyết mạch của Lôi Vân Kim Thiền này phi thường cao quý, luyện hóa Lôi Vân Kim Thiền, đạt được truyền thừa kỹ năng của Lôi Vân Kim Thiền, có thể tu luyện một môn thần thông giả chết… Kim Thiền thoát xác.
Môn thần thông này, đối với Võ Giả mà nói, tuyệt đối bằng nửa cái mạng.
- Tiểu Kim Thiền, ta cũng không gạt ngươi, ta rất khát vọng học tập truyền thừa thần thông Kim Thiền thoát xác kia của ngươi. Bất quá, ta tuyệt đối sẽ không thương tổn bản thể của ngươi, nếu như tương lai hỏi ngươi mượn một chút huyết mạch, là có khả năng.
Lôi Vân Kim Thiền than nhẹ một tiếng:
- Được rồi, so với những nhân loại khác, ca ca ngươi là một người tốt. Chờ sau này huyết mạch của ta chậm rãi tiến hóa đến trình độ hoàn mỹ, ta sẽ cho ngươi mượn một giọt huyết mạch. Đừng coi thường một giọt huyết mạch của Kim Thiền nhất tộc chúng ta, đủ để ngươi đạt được truyền thừa trí nhớ rồi.
Giang Trần đại hỉ:
- Trước không nói xa như vậy, hiện tại ta cần Lôi Vân Mộc.
Kim Thiền huyết mạch, cách mình còn xa. Hiện tại, hắn cần chính là Lôi Vân Mộc.
Rất nhanh, Lôi Vân Kim Thiền liền cắt ra một đoạn Lôi Vân Mộc, ước chừng dài như cánh tay. Giang Trần rất hài lòng, cười nói:
- Tiểu Kim Thiền, ta còn tưởng rằng ngươi sẽ keo kiệt, chỉ cho ta một chút cỡ nắm tay. Không nghĩ tới, ngươi ngược lại rất hào phóng.
- Nếu như ta không hào phóng, ngươi sẽ đem chủ ý đánh tới trên người của ta.
Lôi Vân Kim Thiền bĩu môi một cái.
- Nhân loại ca ca, không có việc gì thì không nên liên lạc ta. Cách Nguyên Từ Kim Sơn, như vậy trao đổi rất mệt.
Nói xong, Lôi Vân Kim Thiền đập đôi cánh, liền biến mất rồi.
Giang Trần bấm thủ quyết, hình thái của Nguyên Từ Kim Sơn dần dần hóa thành kim quang hư vô, chậm rãi thu nhỏ lại, cuối cùng bay vào lòng bàn tay Giang Trần, biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi.
Đã nhận được Lôi Vân Mộc, Giang Trần là như cá gặp nước.
Ngồi xuống sửa sang lại mạch suy nghĩ thoáng một phát, Giang Trần lập tức làm. Lôi Vân Mộc này, muốn luyện hóa, cũng không phải dễ dàng như vậy.
Luyện hóa Lôi Vân Mộc, tuyệt đối không phải dung nhập vào trong huyết nhục đơn giản như vậy, phải dung nhập đến mỗi một nơi hẻo lánh trong thân thể.
Huyết nhục, gân cốt, kinh mạch, Linh Hải...
Lôi Vân Mộc này có rất nhiều công hiệu, ngoại trừ có thể cô đọng bất diệt Kim Thân ra, còn có thể dẫn lôi, rèn luyện Ngũ Lôi thân thể, nắm giữ các loại thần thông lôi đạo.
Ngoài ra, Lôi Vân Mộc này còn có thể phòng độc, cơ hồ có thể nói bách độc bất xâm.
- Nếu lần trước ta luyện hóa được Lôi Vân Mộc này, chỉ sợ sẽ không trúng xuân dược rồi. Lôi Vân Mộc, sẽ chủ động bài xích một ít vật có độc.
Giang Trần cảm thấy, mình vẫn là phản ứng quá chậm.
Nếu như sớm nghĩ đến luyện hóa Lôi Vân Mộc, chỉ sợ sự tình lần kia sẽ không phát sinh.
Luyện hóa Lôi Vân Mộc, không phải một sớm một chiều là được. Bởi vì bản thân Lôi Vân Mộc phi thường cứng rắn, phải mài thành bụi phấn, mới có thể chậm rãi luyện hóa.
Dùng trình độ rắn chắc của Lôi Vân Mộc, muốn mài nó thành bụi phấn, cũng không phải một hai ngày có thể hoàn thành.
Liên tục ba bốn ngày, Giang Trần hoàn thành khiêu chiến trở lại, liền chuyên chú ở kiện sự này.
Năm ngày sau, Giang Trần rốt cục hoàn thành công tác mài nhuyễn. Mà hấp thu luyện hóa, ít nhất cũng phải mười ngày thời gian.
Như thế gần nửa tháng, thoáng một cái đã qua.
Cảm giác được tinh hoa của Lôi Vân Mộc, bị mình dung nhập vào các nơi toàn thân, Giang Trần có một loại cảm giác đặc biệt thành tựu.
- Lôi Vân Mộc, không hổ là bảo vật. Hấp thu Linh Dược, căn bản không cần tốn nhiều sức. Nhưng hấp thu tinh hoa của Lôi Vân Mộc, lại rất khó khăn. Khá tốt, công phu không phụ lòng người. Nay ta đã luyện hóa được tinh hoa của Lôi Vân Mộc, rèn luyện Thần Ma Kim Thân, sẽ càng có nắm chắc.
Giang Trần cũng vô cùng hưng phấn.
Cảm nhận được Lôi Vân Mộc mang đến biến hóa cho thân thể, Giang Trần cảm thấy rất thành tựu.
Trí nhớ của kiếp trước, vẫn là mang đến không ít chỗ tốt.
Nhìn những biến hóa trên người mình bây giờ, nắm giữ những át chủ bài kia, đừng nói đệ tử thế tục, coi như là đệ tử tông môn, có mấy cái có?
Nếu như không có trí nhớ của kiếp trước, những vật này, tuyệt đại đa số, nhất định sẽ cách biệt Giang Trần.
Không có trí nhớ kiếp trước, liền không hiểu Thượng Cổ thú ngữ, không thu phục được Phệ Kim Thử Vương, tự nhiên sẽ không được Băng Hỏa Yêu Liên.
Không có trí nhớ kiếp trước, sẽ không nhận ra Lôi Vân Mộc, tự nhiên cũng không có khả năng đạt được nó.
Không có trí nhớ kiếp trước, trả lời không được vấn đề của Kim Ấn Quân Chủ, đến tầng thứ 10, trực tiếp bị Kim Ấn Quân Chủ nện chết, chớ nói chi là luyện hóa Nguyên Từ Kim Sơn.
Không có Băng Hỏa Yêu Liên, hắn ở lúc Hỏa Nha nhất tộc hỏa thiêu trăm dặm, khẳng định vẫn lạc, không có khả năng đạt được tinh hạch cùng bảo vật toàn thân của Hỏa Nha nhất tộc và Chu Lân Hỏa Tích.
Đây hết thảy, cuối cùng, cũng không phải một Võ Giả thế tục bình thường có thể có được, trí nhớ kiếp trước, là tư bản để hắn dừng chân.
Theo thời gian trôi qua, ba tháng thời gian, ngày từng ngày đi qua. Thân thể Giang Trần hấp thu Lôi Vân Mộc, cũng càng thêm cường hãn.
Lúc tháng thứ ba sắp kết thúc,《 Thần Ma Cửu Biến 》 đệ nhị trọng luyện huyết nhục, cũng không sai biệt lắm triệt để hoàn thành.
Bởi vậy, Thần Ma Kim Thân của Giang Trần, coi như là hơi có tiểu thành.
Mấu chốt nhất là, cỗ nhục thân kia của hắn dung hợp Lôi Vân Mộc, lại thêm một trọng phòng ngự, về sau chống lại thiên tài Lôi hệ, đối mặt Lôi hệ công kích, lại nhiều hơn một phần bảo hiểm.