- Thủy Nguyệt, tính cách của ngươi nóng nảy, đây không phải khuyết điểm. Thậm chí, ngươi bao che cũng không phải khuyết điểm gì. Bất quá, ngươi phải nhớ kỹ, Võ Giả phát triển, tuy không thể thiếu sư môn bảo hộ. Nhưng nếu sư môn nhúng tay quá nhiều, ngược lại sẽ thành trói buộc. Ngươi giúp nàng xử lý mọi thứ, nàng còn có thể chịu đựng ma luyện chính thức gì? Không có trải qua ma luyện, ở trong đại tràng diện, thì làm sao để cho người yên tâm?
Ngữ khí của Truy Dương lão tổ nghiêm nghị:
- Cho nên, nếu kẻ này là Giang Trần, ngược lại là chuyện tốt, có thể trở thành đá thử vàng của Long Cư Tuyết. Một thiên tài quật khởi, có một số mệnh chi địch, đó là một loại may mắn, mà không phải tai nạn, hiểu chưa?
Thủy Nguyệt Đại Sư nghiêm nghị, trong hoảng hốt đã minh bạch cái gì.
Trong lúc nhất thời, nàng ngược lại có chút hối hận. Nếu như sớm minh bạch đạo lý này, mình sẽ không mất mặt như vậy, chẳng những rơi đài, còn hao tổn hai thân truyền đệ tử.
- Tốt rồi, tản đi. Thủy Nguyệt, chuyện lần này, đối với ngươi cũng là một loại ma luyện, tự mình đánh bóng tâm tính thoáng một phát a!
Truy Dương lão tổ khoát tay, muốn ly khai.
- Lão tổ dừng bước, còn có một chuyện về Giang Trần kia.
Thủy Nguyệt Đại Sư chợt nhớ tới một chuyện.
- Còn có chuyện gì?
- Ngày đó tại Đông Phương Vương Quốc, Giang Trần kia sắp bị môn hạ của ta Sở Tinh Hán giết chết, lại nửa đường giết ra một thần bí nhân, cứu Giang Trần, cũng để cho Sở Tinh Hán truyền lời. Nói ân oán của Long Cư Tuyết cùng Giang Trần, phải để cho chính bọn hắn giải quyết. Nếu những người khác của Tử Dương Tông nhúng tay, thần bí nhân kia sẽ đích thân đến Tử Dương Tông ta lý luận. Hôm nay xem ra, thần bí nhân kia, rất có thể là người âm thầm bồi dưỡng Giang Trần.
- Thần bí nhân? Giả thần giả quỷ.
Truy Dương lão tổ cười lạnh liên tục.
- Ở liên minh 16 nước, ngoại trừ bốn lão gia hỏa chúng ta, ai có thể có tư cách thần bí?
- Chuyện này, ngươi không cần đa tưởng. Mặc kệ thần bí nhân kia là ai. Tại liên minh 16 nước, Tử Dương Tông chúng ta cũng không sợ hãi. Uy hiếp Tử Dương Tông, hắn còn không xứng.
Truy Dương lão tổ nói lời này tràn đầy bá khí.
- Ân, kỳ thật ta hoài nghi, thần bí nhân kia, rất có thể là Thiên Quế Vương Quốc Hộ Quốc Linh Vương Diệp Trọng Lâu.
Thủy Nguyệt Đại Sư vẫn là đem nghi vấn trong lòng mình nói ra.
- Diệp Trọng Lâu?
Ngữ khí của Truy Dương lão tổ càng thêm khinh thường.
- Hộ Quốc Linh Vương? Đã là Linh Vương, liền không cần lo lắng. Chờ hắn tiến vào Nguyên cảnh, lại đến cùng lão phu ngang hàng luận giao cũng không muộn. Bất quá, dùng tư chất của hắn, có thể đi vào Nguyên cảnh sao? Hắc hắc, tuyệt không có khả năng!
Truy Dương lão tổ không quen Diệp Trọng Lâu, nhưng lại biết người này. Biết người này cách Nguyên cảnh chỉ thiếu chút nữa, nhưng vẫn không cách nào đột phá.
Cái này là bình cảnh, nếu như trong trăm năm không vượt qua được, vậy thì đại biểu hắn không có năng lực bước ra một bước cuối cùng này.
Cái này là chênh lệch, chênh lệch giữa Nguyên cảnh cùng Tiên cảnh, tuy là một đường, nhưng lại cách thiên sơn vạn thủy.
Truy Dương lão tổ đã định ra nhạc dạo, mọi người cũng không nói gì nữa, riêng phần mình tản ra. Ngoại trừ Thủy Nguyệt Đại Sư, tâm sự có chút nặng nề như trước.
Khảo hạch ở Địa Linh khu, đối với Giang Trần mà nói, trên cơ bản đã là một loại công vụ. Mỗi ngày Giang Trần thắng một hai tràng, liền không đánh nữa.
Nhưng dù vậy, thẳng cho tới bây giờ, còn không có bất kỳ người nào đánh bại Giang Trần, thậm chí không ai có manh mối như vậy.
Cuối cùng, mọi người đều không thể không thừa nhận, yêu nghiệt thế tục kia, có lẽ thuộc về Thiên Linh khu, mà không phải Địa Linh khu của bọn hắn.
Ba tháng thời gian, Giang Trần cũng không có lãng phí, mỗi ngày siêng năng khổ luyện. Mục tiêu của hắn, là lợi dụng ba tháng này, hảo hảo chạy nước rút thoáng một phát, tranh thủ có thể sớm ngày tiến vào Tiên cảnh ngũ trọng.
Địa Linh khu, mặc dù có Tiên cảnh ngũ trọng, nhưng lại không nhiều.
Nhưng mà, đã đến Thiên Linh khu, kém cỏi nhất cũng là Tiên cảnh ngũ trọng, Tiên cảnh lục trọng cũng có rất nhiều.
Thậm chí, tục truyền còn có thiên tài Thiên Linh cảnh.
Giang Trần tự hỏi tuy át chủ bài nhiều, nhưng muốn đối kháng Thiên Linh cảnh, lại không có bất kỳ nắm chắc.
Chính bởi vì như thế, Giang Trần tu luyện càng thêm khắc khổ. Hắn biết rõ, đến Thiên Linh khu, mình liền không có ưu thế rõ ràng như ở Huyền Linh khu cùng Địa Linh khu rồi.
Thiên Linh khu, đều là tinh anh ở trong tông môn chọn kỹ lựa khéo ra.
- Muốn áp đảo thiên tài của bốn đại tông môn, xem ra còn phải nỗ lực.
Giang Trần cẩn thận suy diễn thoáng một phát, cảm thấy muốn chinh phục Thiên Linh khu, dùng tu vi hiện tại, thật đúng là không đủ.
Tu luyện《 Thần Ma Cửu Biến 》tới tầng thứ hai, theo thời gian trôi qua, mỗi ngày Giang Trần dẫn Kim Tinh chi lực tôi luyện huyết nhục.
Bỗng nhiên có một ngày, hắn nhớ tới một vật.
- Đúng vậy a, làm sao lại quên Lôi Vân Mộc kia chứ?
Giang Trần chợt nhớ tới, ở tầng thứ chín Nguyên Từ Kim Sơn, có một cây Lôi Vân Mộc, còn có một con Lôi Vân Kim Thiền.
Lôi Vân Kim Thiền tạm không nói đến, Lôi Vân Mộc kia, công hiệu rất nhiều, trong đó có một loại, là có thể rèn luyện Kim Thân.
Giang Trần ở trong năm cửa sơ thí, thu hoạch quá lớn, nhất thời không có chú ý đến Lôi Vân Mộc.
Vỗ đùi, Giang Trần thở dài:
- Ta thật sự là phung phí của trời a. Lôi Vân Mộc tốt như vậy, lại để đó không cần. Nếu luyện hóa Lôi Vân Mộc này, bản thân có thể cô đọng bất diệt Kim Thân. Cộng thêm Thần Ma Cửu Biến rèn luyện, tuyệt đối là song trọng bảo hiểm.
Trong lúc nhất thời, Giang Trần chỉ cảm thấy linh cảm vô số.
Nói làm liền làm, Giang Trần dẫn xuất một đạo ý thức, câu thông Lôi Vân Kim Thiền. Hắn biết rõ, nếu như hiện tại Lôi Vân Kim Thiền không đồng ý, hắn sẽ không có cách nào đạt được Lôi Vân Mộc.
Bởi vì Lôi Vân Mộc sinh trưởng ở tầng thứ chín của Nguyên Từ Kim Sơn. Hiện tại Nguyên Từ Kim Sơn bị hắn thu phục, nhưng mà, dùng tu vi trước mắt của hắn, muốn triệu hoán cả tòa Nguyên Từ Kim Sơn ra, hiển nhiên không quá sự thật.
Hơn nữa ở loại địa phương này, nếu như triệu hồi Nguyên Từ Kim Sơn ra, cái kia quả thực là nghe rợn cả người.
Cho nên, nhất định phải được Lôi Vân Kim Thiền đồng ý, Giang Trần miễn cưỡng thúc dục Nguyên Từ Kim Sơn, triệu hoán một phần vạn hình thái của Nguyên Từ Kim Sơn.
Muốn triệu hồi ra cả tòa Nguyên Từ Kim Sơn, tu vi không tới Nguyên cảnh, cơ hồ không có bất kỳ hi vọng.
Nhưng mà, triệu hồi ra một phần vạn hình thái, để cho cái nhà này dung hạ được, cái kia vẫn có thể miễn cưỡng thử một lần.
Đương nhiên, điều kiện tiên quyết là có Lôi Vân Kim Thiền hỗ trợ.
- Nhân loại ca ca, ngươi bây giờ là chủ nhân của Nguyên Từ Kim Sơn. Tin tức này, vẫn là ta cho ngươi biết a. Ngươi còn không có cảm tạ ta, lại muốn ta cho ngươi Lôi Vân Mộc.
Lôi Vân Kim Thiền kia nghe được Giang Trần yêu cầu, lộ ra có chút ủy khuất.