Nguyệt Thần Giáo nhận không ít chỗ tốt từ hắn, nhưng muốn nói đắc tội hắn, Đại giáo chủ tự hỏi là không có.
- Thằng này, đến cùng trong hồ lô bán thuốc gì? Nếu như hiện tại ta tránh mà không thấy, nhất định bị những người kia chê cười, đối với Nguyệt Thần Giáo ta càng thêm xem thường.
Đại giáo chủ là người quyết đoán, nàng biết rõ, bình thường quăng bái thiếp cầu kiến, loại tràng diện này, nàng thật đúng là không thể kênh kiệu.
Dù sao, hôm nay Giang Trần là Lưu Ly Vương Thành Thiếu chủ, tuổi là nhẹ chút ít, nhưng mà quyền thế cùng địa vị, lại còn ở đó.
Giang Trần tiêu sái tự nhiên, ở dưới một đám cường giả Đế cảnh túm tụm, đứng ở cửa ra vào, đợi hồi phục.
Quả nhiên, sơn môn Nguyệt Thần Giáo mở ra, Đại giáo chủ tự mình mang theo tam giáo chủ, còn có vài tên Thánh Nữ, tự mình đến sơn môn nghênh đón.
- Giang Trần Thiếu chủ, lúc trước ngươi giúp Nguyệt Thần Giáo ta giải quyết vấn đề của Nguyệt Thần Bảo Thụ, còn thay chúng ta đào móc một thiên tài có Nghịch Âm Dương huyết mạch. Sự tình lần trước, còn chưa kịp gửi tới lời cảm ơn. Lần này Giang Trần Thiếu chủ lại giá lâm Nguyệt Thần Giáo ta lần nữa, bổn giáo thập phần cảm kích.
Những cái này đều là lời khách sáo, Giang Trần cũng không có cho là đúng, chỉ cười hàn huyên vài câu.
- Đại giáo chủ, lần này ta đến, là muốn xử lý một chuyện quan trọng. Bất quá, chúng ta đi vào lại chậm rãi đàm phán?
Đại giáo chủ khoan thai cười nói:
- Ở xa tới là khách, chư vị, mời! Thoáng cái có nhiều Đế cảnh giá lâm như vậy, Nguyệt Thần Giáo ta cũng là bồng tất sinh huy.
Giang Trần cười cười, không có nói tiếp lời khách sáo, mà nghiêm túc nhìn chằm chằm vào Đại giáo chủ, thản nhiên nói:
- Đại giáo chủ, danh nhân không nói tiếng lóng, ta liền nói thẳng. Hôm nay ta đến, là tới cầu hôn. Hàn Tông chủ cùng Tố Hoàn Chân viện chủ, đều là ta mời đến làm chứng, mà những tán tu như Tỉnh Trung Đại Đế, thì là ta mời đến làm bà mối.
- Cầu hôn?
Sắc mặt của Đại giáo chủ có chút khó coi, hiển nhiên đối với thuyết pháp này phi thường chán ghét. Kéo nhiều Đế cảnh như vậy, đến Nguyệt Thần Giáo ta đề thân?
Cái này còn không bằng dứt khoát nói là cướp cô dâu.
- Giang Trần Thiếu chủ, Thánh Nữ Nguyệt Thần Giáo ta, đều là người được đề cử tông chủ tương lai, sẽ không gả ra bên ngoài. Xin Giang Trần Thiếu chủ thứ lỗi. Hơn nữa, Bổn giáo chủ nghe nói, Giang Trần Thiếu chủ là có người đạo lữ. Há sẽ để ý những Thánh Nữ của Nguyệt Thần Giáo ta?
Giang Trần ngạc nhiên, lập tức mới hiểu được, cảm tình Đại giáo chủ nghĩ lầm Giang Trần hắn muốn tới cầu hôn?
Vỗ đầu một cái, Giang Trần nhịn không được cười lên:
- Đại giáo chủ, ngươi đã hiểu lầm. Ta không phải là tự mình đề thân, mà là một người hoàn toàn khác.
Giang Trần quét bên Đại giáo chủ, lại phát hiện Nhị giáo chủ không có ở trong đội ngũ. Hiển nhiên, Nhị giáo chủ đối với thân phận Lưu Ly Vương Thành Thiếu chủ, vẫn còn có chút chống lại.
Tất cả mọi người đi ra nghênh đón, Nhị giáo chủ lại chưa thấy lộ diện.
Nghe Giang Trần nói không phải bản thân cầu hôn, Hứa San Thánh Nữ bên người Đại giáo chủ, trong mắt lại hiện lên một tia thất lạc không để người phát giác.
Đại giáo chủ nao nao, không phải Giang Trần cầu hôn? Vậy cầu hôn cho ai?
Đại giáo chủ cũng quét trận doanh bên Giang Trần, nhìn về phía trên, đều là một ít cường giả Đế cảnh thành danh đã lâu. Người như vậy, còn đến Nguyệt Thần Giáo đề thân sao?
Đại giáo chủ không hiểu ra sao, nhưng lại trăm mối vẫn không có cách giải!
Đại giáo chủ hít sâu một hơi, trong ánh mắt mang theo một chút khó hiểu:
- Giang Trần Thiếu chủ, thứ cho bổn giáo có chút không rõ, không phải ngươi tới cầu hôn, là vì ai cầu hôn?
Giang Trần cười nói:
- Ta thay gia phụ đến Nguyệt Thần Giáo cầu hôn.
Gia phụ?
Lần này, những người Nguyệt Thần Giáo kia, thì càng thêm mơ hồ. Cái này cũng quá hiếm thấy đi à nha? Nhi tử giúp phụ thân cầu hôn? Dưới gầm trời này có sự tình hoang đường như vậy sao?
- Giang Trần Thiếu chủ, lời này của ngươi, bổn giáo lại nghe hồ đồ rồi. Lệnh tôn đại nhân là vị nào? Lệnh đường đại nhân khoẻ mạnh không?
- Mẫu thân của ta tự nhiên khoẻ mạnh. Ta cũng chính là thay gia phụ tới đón gia mẫu.
Giang Trần lạnh nhạt cười nói.
- Hoang đường!
Sau lưng Đại giáo chủ, Hi Viên Thánh Nữ nhịn không được quát lớn. Lúc trước nàng đi tham gia Long Hổ Phong Vân Hội, cảm thấy Giang Trần đối với Hứa San Thánh Nữ càng thêm coi trọng, cảm giác mình bị vắng vẻ, cho nên đối với Giang Trần có chút mâu thuẫn, giờ phút này nghe Giang Trần nói vớ vẩn như thế, vừa vặn mượn cơ hội phát tác.
Đại giáo chủ than nhẹ một tiếng:
- Giang Trần Thiếu chủ ngàn dặm xa xôi đến Nguyệt Thần Giáo ta, lại cùng bổn giáo nói đùa bực này. Đến bổn giáo đón lệnh đường đại nhân? Thứ cho bổn giáo không cách nào lý giải.
Giang Trần cũng không tức giận, mỉm cười nói:
- Việc này nói tiếp quả thật có chút vớ vẩn. Nguyên lai Đại giáo chủ còn không biết chân tướng việc này?
- Chân tướng gì?
Đại giáo chủ nhíu mày.
- Đại giáo chủ, việc này nói rất dài dòng.
Giang Trần than nhẹ một tiếng.
- Bất quá, mẫu thân của ta hoàn toàn chính xác ở Nguyệt Thần Giáo, hơn nữa bị Nguyệt Thần Giáo giam lỏng ba mươi năm. Những năm này, phụ mẫu ta bị ngạnh sanh chia rẽ. Giang mỗ đến, cũng là khẩn cầu Đại giáo chủ từ bi vi hoài, giúp người hoàn thành ước vọng. Có câu nói, hủy mười ngọn miếu, không hủy một cọc nhân duyên. Phụ mẫu ta là vợ chồng ân ái...
Lông mày của Đại giáo chủ càng nhăn lại:
- Giang Trần Thiếu chủ, bổn giáo càng nghe không hiểu rồi. Mẹ của ngươi, như thế nào lại ở Nguyệt Thần Giáo?
- Đại giáo chủ là thực không biết việc này? Hay là cố ý từ chối?
Giang Trần trầm giọng hỏi.
- Bổn giáo thật là không biết.
Đại giáo chủ lắc đầu.
- Ngươi nói, mẹ của ngươi là ai?
Đại giáo chủ hít sâu một hơi, trầm thanh hỏi.
- Chẳng lẽ là đệ tử tông môn ta đã từng ra ngoài, kết xuống tư tình sao?
Hiện tại, Đại giáo chủ cũng có chút không xác định rồi.
- Cũng không phải, mẫu thân của ta từ nhỏ ở Vạn Tượng Cương Vực lớn lên, chỉ có điều vốn là huyết mạch của Nguyệt Thần Giáo. Nói tới việc này, còn phải từ Nhị giáo chủ.
Giang Trần thấy bộ dạng của Đại giáo chủ không giống giả bộ, cũng kiên nhẫn nói ra.
- Nhị giáo chủ?
Đại giáo chủ chợt nhớ tới cái gì, sắc mặt hơi đổi, đối với Tam giáo chủ bên người nói:
- Lão Tam, ngươi đi mời Nhị giáo chủ đến.
Tam giáo chủ khẽ gật đầu, cất bước muốn đi. Đại giáo chủ bỗng phân phó:
- Ngươi đi gọi nàng, trước không muốn nói cho nàng sự tình nơi đây, chỉ nói ta tìm nàng có việc.
Đại giáo chủ hiển nhiên là biết rõ tính cách của Nhị giáo chủ, biết rõ tính cách nàng can trường, thậm chí có chút ít cực đoan. Nếu thật là sự tình của Thanh Nguyệt nhất mạch nàng, việc này nói không chừng nàng sẽ từ chối không đến.
Nếu như hiện tại ngồi ở trước mặt nàng chỉ là người tông môn bình thường, Đại giáo chủ thậm chí sẽ không phản ứng, trực tiếp tiễn khách.
Thế nhưng mà, giờ phút này người trẻ tuổi ngồi ở trước mặt nàng, hôm nay đã là tồn tại dậm chân một cái, có thể làm cho Nhân loại cương vực chấn ba chấn.