Vi Kiệt chợt nhớ tới một chuyện. Trong mắt hiện lên vẻ kỳ vọng:
- Chân huynh, ta nghe nói năm đó huynh ở Vạn Tượng Cương Vực từng luyện chế ra một loại đan dược gọi là Vạn Thọ đan. Có thể khiến cho thọ nguyên người ta kéo dài từ năm trăm năm tới tám trăm năm, chuyện này có thật không?
Giang Trần nhịn không được mà cười, bản tính của Vi Kiệt này quả thực là nhìn xa, không ngờ lại tính tới Vạn Thọ đan.
Hắn khẽ thở dài rồi lắc đầu nói:
- Vạn Thọ đan chỉ hữu dụng với cường giả Thánh Cảnh, cường giả Hoàng cảnh phục dụng không làm nên chuyện gì, thậm chí còn có khả năng khiến cho tình cảnh càng thêm xấu đi.
Nghe được câu cục diện trở nên xấu đi, Vi Kiệt không khỏi nhớ tới tên Đan Vương tai họa của Vi gia trước đó. Một khi bị rắn cắn, mười năm sợ dây thừng, sắc mặt cũng đại biến.
- Thực sự ngay cả một chút tác dụng cũng không có sao?
- Có lẽ có chút, nhưng mà khả năng sinh ra tác dụng phụ còn lớn hơn.
Giang Trần cũng biết Vi Kiệt muốn mượn cơ hội chữa trị quan hệ với Bàn Long đại phiệt.
Thế nhưng mà Vạn Thọ đan tuyệt đối không có cách nào làm được. Bởi vì Vạn THọ đan chỉ thích hợp cho cường giả Thánh Cảnh sử dụng.
Ngược lại có một loại đan dược có thể khiến cho cường giả Hoàng cảnh kéo dài tuổi thọ, gọi là Tùng Hạc đan. Hai loại vật liệu của loại đan dược này Giang Trần cũng có một loại, đó là gốc linh dược Thiên cấp đầu tiên mà hắn đạt được từ trong Huyễn Ba sơn - Thiên Huyễn Ẩn Vân tùng.
Tùng quả của nó là một trong những tài liệu chủ yếu luyện chế Tùng Hạc đan.
Về phần loại còn lại, chính là Kim Quan Vân Hạc tâm, là một loại linh thú vô cùng hiếm thấy. Trình độ trân quý của Kim Quan Vân Hạc tâm tuy rằng kém hơn Thiên Huyễn Ẩn Vân tùng, thế nhưng nếu chỉ nói một cách đơn thuần, một khỏa Kim Quan Vân Hạc tâm tuyetj đối trân quý hơn một khỏa tùng quả của Thiên Huyễn Ẩn Vân tùng.
Dù sao tùng quả của Thiên Huyễn Ẩn Vân tùng có thể kết rất nhiều, mà mỗi đầu Kim Quang Vân hạc chỉ có thể có một khỏa Kim Quan Vân Hạc tâm mà thôi.
Đương nhiên những chuyện này Giang Trần chỉ suy nghĩ trong đầu một chút. Đừng nói là loại đan dược nghịch thiên như Tùng Hạc đan, coi như là Vạn Thọ đan hắn cũng không định luyện chế.
Một khi luyện chế Vạn Thọ đan, thân phận của hắn tất sẽ bại lộ, sẽ không có bao nhiêu ánh mắt nhìn vào hắn.
Chứ đừng nói là Tùng Hạc đan còn trân quý hơn Vạn Thọ đan gấp mười lần, gấp trăm lần.
Dùng thân phận và địa vị của Giang Trần hiện tại, căn bản không khống chế được thế cục mà Tùng Hạc đan mang tới, coi như là VI gia cũng không khống chế được.
Trừ phi đối tượng mà Giang Trần hợp tác là bản thân Bàn Long đại phiệt, chuyện này còn có chút tin cậy.
Chỉ là lòng người khó dò, Giang Trần đã ăn một lần thiệt thòi từ Vạn Thọ đan, hiện tại muốn hắn vô duyên vô cớ xuất ra Tùng Hạc đan, hiển nhiên là chuyện không thực tế.
HUống chi luyện chế Tùng Hạc đan này, nguyên vật liệt còn thiếu Kim Quan Vân Hạc tâm, thứ này không dễ dàng thu thập như vậy. Hắn cũng không muốn ném mình vào trong vũng bùn.
- Chân huynh, vậy Thái Uyên các của huynh có kinh doanh Vạn Thọ đan không? Nếu như kinh doan Vạn Thọ đan chỉ sợ sẽ lập tức bị người ta nhận ra. Đối với huynh vô cùng bất lợi.
Giang Trần lắc đầu nói:
- Vạn Thọ đan tương lai sẽ luyện chế, nhưng mà hiện tại thời cơ còn chưa thành thục.
- Như thế cũng tốt, Lưu LY vương thành tuy rằng cường đại, thế nhưng nếu như Bất Diệt Thiên Đô và Cửu Dương Thiên Tông âm thầm tới gây phiền phức, cũng không dễ phòng bị.
Vi Kiệt gật gật đầu, đối với lựa chọn của Giang Trần cũng hiểu rõ.
Đây là điểm mà Giang Trần cảm thấy thưởng thức Vi Kiệt, ít nhất người trẻ tuổi này biết rõ nặng nhẹ, hiểu được tiến thoái, sẽ không ép buộc, có thể đứng ở góc độ của đối phương mà cân nhắc mọi chuyện.
Loại tính cách này, ở trên người rất nhiều đệ tử thế gia là thứ xa xỉ.
- Kiệt thiếu, trở về nói cho phụ thân ngươi biết. Nếu như Vi gia không chê ta không đủ tư cách làm Đan Vương khách khanh của VI gia, như vậy ta cũng không phản đối.
Vi Kiệt nghe vậy mừng rõ:
- Chân huynh, thật không?
Giang Trần cười nhạt một tiếng:
- Ngươi cảm thấy ta là người ăn nói lung tung hay sao?
Vi Kiệt vỗ đùi:
- Quá tốt, ta không dám mở miệng là vì sợ liên lụy tới huynh. Kỳ thực cũng chưa chắc có nguy hiểm lớn như vậy.
Giang Trần cười cười:
- Ta một đường từ Vạn Tượng Cương Vực tới nơi này còn thiếu nguy hiểm sao? Còn không phải đều vượt qua hay sao?
- Cũng đúng, nhưng mà vẫn nên cẩn thận một chút. Nếu không như vậy đi, ta phái thân vệ kiêm quản gia Thất Hạ tới bên cạnh huynh làm hộ vệ?
Vi Kiệt đề nghị.
- Không cần.
Giang Trần khoát tay, quả quyết cự tuyệt. Vi Thất Hạ tuy rằng là cường giả Hoàng cảnh nhất trọng, thế nhưng Giang Trần không cần.
Nếu như ngay cả tình cảnh mà hắn cũng không ứng phó được, có thêm một Vi Thất Hạ cũng là chuyện vô bổ.
Hai người sau khi nói chuyện xong, Vi Kiệt cao hứng bừng bừng rời đi. Hắn mang theo tin tức tốt này trở về gia tộc phục mệnh. Giang Trần có thể làm Đan Vương khách khanh của Vi gia bọn họ, chỗ tốt này vô cùng rõ.
Vi gia thoát khỏi cục diện xấu hổ khi không có Đan Vương, mà sinh ý đan dược của Vi gia hắn cũng một lần nữa trở về quỹ đạo.
Tất cả chuyện này đều đang phát triển theo phương hướng tốt.
Vi Kiệt chỉ cảm thấy toàn thân mình tràn ngập động lực, hắn đối với Giang Trần hiện tại có một niềm tin gần như mù quáng cùng với sùng bái.
Nhất là cảnh tượng đánh bại Dư đan sư ngày đó, càng khiến cho Vi Kiệt ý thức vô cùng sâu. Một thiên tài có thể giết từ Vạn Tượng Cương Vực đi ra, ở Lưu LY vương thành cũng nhất định sẽ có ngày tỏa sáng.
Mà thiên tài như vậy hắn lại may mắn kết bạn được. Đây không phải là vận khí thì là cái gì?
Tuy rằng cục diện của Vi gia tạm thời nửa vời, nhưng mà Vi Kiệt tin rằng, một ngày nào đó Vi gia sẽ vì Giang Trần mà quật khởi, địa vị cũng nước lên thì thuyền lên.
....
Sau khi Vi Kiệt cất bước, Giang Trần đang chuẩn bị tu luyện, Long Tiểu Huyền bỗng nhiên truyền tới tin tức.
- Trần thiếu, dường như ta muốn đột phá Hoàng cảnh. Ngươi tìm địa phương dùm ta một chút. Long tộc chúng ta muốn đột phá, thanh thế to lớn, ta cũng không muốn tiền hành trong nơi sầm uất, long xà hỗn tạp như Lưu Ly vương thành.
Giang Trần đột nhiên nhận được tin tức như vậy vừa mừng vừa lo.
Mừng là Long Tiểu Huyền ở Thánh Cảnh đỉnh phong lâu như vậy rốt cuộc cũng đột phá Hoàng cảnh. Một khi Long Tiểu Huyền tiến vào Hoàng cảnh, tuyệt đối là một tay đấm tượng hạng.
Dùng sự cường hãn của long tộc, cho dù Long Tiểu Huyền là Hoàng cảnh sơ giai, chỉ sợ muốn chống lại Hoàng cảnh ngũ, lục trọng cũng không thành vấn đề. Có thể chính diện chống lại loại cường giả này mà không rơi vào thế hạ phong.
Thậm chí đối kháng với loại cường giả cao cấp như Hoàng cảnh thất trọng cũng chưa chắc đã thua.
Dù sao, huyết mạch thượng cổ long tộc chính thống, tu vi càng cao, lực lượng huyết mạch sẽ càng thêm cường đại, sức chiến đấu càng thêm khoa trương.