“A, Thiên Nhiễm, cậu đi đâu vậy?” Khúc An cầm trong tay một đống đồ, vừa muốn đi vào phòng học lại bị Linh Thiên Nhiễm đang đi ra ngoài huých một cái.
“WC” Linh Thiên Nhiễm quay mặt sang một bên, vội vàng nói một câu. Đi qua Khúc An ra khỏi phòng học.
Khúc An nhẹ cau mày nhìn thoáng qua bóng dáng Linh Thiên Nhiễm. Thiên Nhiễm làm sao vậy? Cậu ấy giống như đang tức giận, ai chọc cậu ấy? Suy nghĩ vài giây vẫn không nghĩ ra nguyên nhân, Khúc An liền đem chuyện này ném ra sau đầu, đem đồ trong tay vào trong phòng học.
“Nào, mỗi người một lon Vương Lão Cát (1). Hôm nay trời nóng, uống nó vừa vặn có thể giải khát.” Đưa cho Quý Tiêu Dương cùng Nam Cung Kỳ mỗi người một lon.
“Thần Thần, đây là của em!” Khúc An cầm socola, ngồi xổm xuống trước mặt Quý Thần Quang.
Quý Thần Quang cúi đầu ăn socola trong tay mình, cũng không thèm nhìn Khúc An.
“Tiêu Dương, em trai n