Huyết Thần Tông Đúng là rất mạnh, nhưng cũng chắc chắn không đủ sức làm đối thủ của người thanh niên yêu nghiệt đến mức không giống người này.
Tỏng chủ của Huyết Thần Tòng cũng chỉ là cảnh giới Thiên vị hậu kỳ mà thôi.
Nhưng vừa rồi bà lão và Tò Minh giao đấu, gần như có thể chắc chắn rằng thực lực chiến đấu của Tô Minh không chỉ ở mức Thiên vị hậu kỳ.
Nói cách khác, cho dù người mạnh nhất của Huyết Thần Tông đến đây, cũng không phái là đối thủ của Tô Minh.
Bà ta lấy cái gì ra để uy hϊế͙p͙ Tô Minh được đây?
Thậm chí, lúc này, bà ta hầu như không hề có một xíu xiu suy nghĩ báo thù nào, thực sự đã bị doạ cho sợ quá rồi.
Chỉ mong được sống tiếp.
Chỉ mong cầu xin được Tô Minh đồng ý không giết ba người bọn họ.
"Nam! Nam Phong!
Hồng! Hồng! Hồng Lăng, dập đầu với tiền bối đi!!!", bà lão dường như đã dốc hết sức, run giọng quát.
Trong lúc quát, bà ta cũng tự nén cơn đau đến mức muốn sống không bằng chết lại, quằn quại muốn ngồi dậy để dập đầu với Tô Minh.
Không thể không nói, khát vọng sống của bà lão rất mãnh liệt.
"Coi như hiểu chuyện", Tô Minh lẩm bẩm một câu.
Sau đó, Tô Minh lơ đễnh nhìn về phía Tiết Lâm: "Trước đó tôi đã quấy rối con gái bà?"
Trong giọng nói của Tò Minh đầy vẻ khinh thường.
Mà Tiết Lâm dù đang bám vào mặt bàn thì cũng không thể đứng vững được.
Ngã sõng soài trên đất.