Điệp Viên 007 - Sòng Bạc Hoàng Gia

Chương 11

Giây phút của sự thật

Le Chiffre thờ ơ nhìn Bond, tròng trắng lộ ra quanh con ngươi, tạo cho cái nhìn của gã một thứ gì đó dửng dưng trơ tráo như mắt búp bê.

Gã chậm rãi rút một bàn tay dày mo khỏi mặt bàn, đút vào túi áo khoác dạ tiệc. Bàn tay rút ra với một ống trụ nhỏ bằng kim loại, có nắp đậy mà Le Chiffre vặn ra. Gã thản nhiên một cách dung tục lần lượt đút đầu ống hai lần vào từng lỗ mũi đen xì, hào phóng hít hơi benzedrine.

Gã khoan thai đậy nắp ống hít; rồi bàn tay lại nhanh chóng trở lại bên trên mặt bàn, vỗ vào hộp đựng bài một cú mạnh và đanh thép.

Trong suốt vở kịch câm đầy xúc phạm này, Bond đã lạnh lùng chống trả ánh mắt trố của gã nhà cái, ghi nhận bộ mặt trắng to bè đội một chỏm tóc đỏ nâu vạt đột ngột, cái miệng ướt át màu đỏ không cười, lòng thòng khoác chiếc áo dạ tiệc đồ sộ.

Nếu không vì những điểm nhấn trên lớp sa-tanh của các ve áo, có lẽ anh đã đối diện với tượng bán thân của con quái vật Minotaur mặc áo khoác đen trổi dậy trên cánh đồng cỏ xanh.

Bond đẩy một gói tiền lên mặt bàn mà không đếm lại. Nếu anh thua, hồ 11 sẽ rút ra số cần thiết để trả tiền cược nhưng cử chỉ thoải mái đó hàm ý Bond không chịu thua, rằng đây chỉ là màn trình diễn thể hiện anh có túi tiền dày cộm.

Những con bạc khác cảm nhận được sự căng thẳng giữa hai tay chơi; bầu không khí yên lặng bao trùm khi Le Chiffre rút bốn lá bài ra khỏi hộp.

Gã hồ lì đẩy hai lá về phía Bond bằng đầu mũi xẻng, vẫn nhìn vào mắt Le Chiffre, Bond đưa tay phải ra, liếc xuống rất nhanh rồi lại ngước lên nhìn Le Chiffre với vẻ vô cảm. Bằng một cử chỉ khinh thường, anh quẳng những lá bài nằm ngửa trên bàn.

Có một số 4 và một số 5 - một con 9 vô địch.

Một tiếng thở hắt nhẹ từ bàn ohát ra, những con bạc bên trái Bond liếc nhìn nhau tiếc rẻ đã không “bắt” ván đánh trị giá 2 triệu franc.

Thoáng nhún vai, Le Chiffre chậm chạp lật ngửa hai lá bài của gã lên rồi búng văng ra xa bằng móng tay. Hai quân “bồi” vô giá trị.

“Baccarat”, gã hồ lì vừa đánh tiếng vừa xúc cọc tiền dày đẩy về phía Bond.

Bond nhét tiền vào túi áo bên phải chung với gói bạc giấy chưa sử dụng đến. Nét mặt không lộ vẻ xúc cảm nhưng anh hài lòng với thành công của cú đầu tiên, cùng kết quả của cuộc đấu trí câm nín qua mặt bàn.

Người phụ nữ bên trái, bà Du Pont dân Mỹ, quay sang anh với một nụ cười nhăn nhó.

“Lẽ ra tôi không để yên cho anh”, bà ta thốt lên. “Ngay khi bài được chia tôi đã tiếc rẻ”.

“Cuộc chơi mới chỉ bắt đầu”, Bond đáp. “Có thể bà nói đúng nếu bỏ qua ván kế tiếp”.

Từ bên cạnh vợ, ông Dupont chồm ra phía trước: “Nếu ai cũng đúng trong mọi ván thì chúng ta sẽ chẳng có ai ở đây cả”, ông ta triết lý.

“Sẽ có em”, bà vợ bật cười. “Anh không nghĩ em đánh bài chỉ để vui chứ”.

Trong khi cuộc sát phạt tiếp tục, Bond quan sát đám khán giả đang dựa vào thanh chắn đồng quanh bàn. Anh nhận ra ngay hai gã sát thủ của Le Chiffre. Chúng đứng sau lưng và bên này hoặc bên kia gã. Dáng vẻ cũng khá đáng kính nhưng chưa đủ để chúng trở thành một phần của cuộc chơi mà không bị chú ý.

Gã ở sau tay phải Le Chiffre một chút thì cao to; sắc diện ủ dột như đưa đám trong bộ dạ phục. Nét mặt gã trơ như gỗ và xám ngét nhưng ánh mắt lại chớp lóe như mắt phù thủy. Cơ thể dài ngoẵng của gã tỏ ra bồn chồn; bàn tay đặt trên thanh chắn bằng đồng luôn xê dịch. Bond đoán gã sẽ ra tay giết chóc mà không thích thú hoặc quan tâm đến cái gã giết; và gã thích bóp cổ. Có tính cách gì đó của nhân vật Lennie trong tiểu thuyết Of Mice and Men, nhưng thú tính của gã không xuất phát vì thiểu năng mà do ma túy - Bond quả quyết.

Gã giết mướn kia nhìn giống như một chủ cửa hàng người Corse, thấp và đen đúa; đầu bẹp với mái tóc chải đầy dầu. Dường như gã bị què. Một cây gậy chống Malacca có đầu bịt cao su treo trên thanh chắn bên cạnh gã. Hẳn gã được phép mang gậy vào sòng bạc - Bond nghĩ, tuy anh biết rằng cả gậy lẫn các vật dụng khác đều bị câm đem vào trong phòng như một biện pháp phòng ngừa những hành vi bạo lực. Trông gã bóng bẩy và béo tốt. Miệng gã đờ dại hé ra để lộ hàm răng hư. Gã để râu mép rậm, lưng bàn tay đặt trên thanh chắn cũng bện đầy lông đen. Bond giả định khi trần trụi gã sẽ là một cảnh tượng thô tục.

Cuộc chơi tiếp tục vô sự nhưng với khuynh hướng bất lợi cho nhà cái.

Cú thứ ba là “hàng rào âm thanh” trong trò chemin-de-fer và baccarat. Vận may có thể thắng các thử nghiệm thứ nhất và thứ nhì, nhưng đến ván thứ ba thì hầu như thường ám ảnh tai họa. Vào thời điểm này người ta thấy mình cứ bị nẩy trở lại mặt đất mãi. Giống như tình hình bây giờ. Có vẻ cả nhà cái lẫn các con bạc không thể “nóng” lên được. Nhưng đã có một sự rò rỉ đều đặn không thăm dò được với nhà cái, sau hai giờ chơi lèn đến 10 triệu franc. Bond không biết lợi nhuận của Le Chiffre trong hai ngày qua là bao nhiêu. Anh ước lượng ở mức 5 triệu và đoán giờ đây vốn của nhà cái không hơn 2.0 triệu.

Trên thực tế, Le Chiffre đã thua nặng suốt buổi chiều. Vào lúc này gã chỉ còn 10 triệu.

Ngược lại, đến 1 giờ sáng Bond đã thắng 4 triệu, nâng nguồn vốn lên đến 28 triệu.

Bond thận trọng hài lòng. Le Chiffre tuyệt nhiên không lộ nét xúc cảm. Gã tiếp tục đánh như người máy, không hề mở miệng ngoại trừ ra chỉ thị cho hồ lì mỗi khi bắt đầu một ván mới bằng giọng nói khẽ.

Bên ngoài khu vực lặng lẽ quanh chiếu bạc đánh lớn là tiếng rì rào không ngớt của những bàn khác - chemin-de-fer, roulette, và trente-et quarante; rải rác tiếng rao trong trẻo của các hồ lì, đôi khi là tiếng cười hoặc tắc nghẹn vì kích động từ những góc khác nhau trong căn phòng mênh mông.

Ở phía sau kia luôn luôn là tiếng thậm thụt đấu mặt của cái máy đánh nhịp đánh dấu cái gia tài một phần trám nho nhỏ của nó với mỗi tiếng bánh xe quay và mỗi vòng lật bài - một tên nhà giàu đầy sức sống nhưng tâm hồn trống rỗng.

Khi đồng hồ của Bond chỉ 1 giờ 10 là lúc toàn bộ đường hướng cuộc chơi bất ngờ thay đổi.

Người Hy Lạp ở số 1 vẫn còn vận xấu. Ông ta đã thua ván nửa triệu đầu tiên và thứ nhì, bỏ qua lần thứ ba với ván hai triệu. Carmel Delane ở số 2 từ chối đánh. Phu nhân Danvers, số 3, cũng thế.

Vợ chồng Du Pont nhìn nhau.

“Đánh”, bà Du Pont lên tiếng và nhanh chóng thua con số 8 mặc nhiên của nhà cái.

“Một ván 4 triệu”, gã hồ lì rao.

“Đánh”, Bond đáp và đẩy ra một gói bạc.

Một lần nữa anh lại bắt lấy ánh mắt của Le Chiffre. Một lần nữa gã chỉ nhìn lướt qua hai lá bài của mình.

“Không”, gã nói. Gã đang có 5 nút sát giới hạn. Tình thế thật nguy hiểm.

Le Chiffre lật lên một quân bồi và 4 nút. Gã vỗ vào hộp bài một lần nữa và rút ra 3 nút.

“Bảy cho nhà cái”, hồ lì rao. “Và năm”, gã nói thêm khi lật ngửa những quân bài thua của Bond lên. Gã cào lấy gói tiền của anh, rút ra 4 triệu franc rồi trả phần còn lại cho Bond.

“Một ván 8 triệu”.

“Theo”, Bond tuyên bố.

Và thua lần nữa trước một con 9 mặc nhiên.

Qua hai cú đánh Bond đã mất 12 triệu franc. Vét sạch mọi thứ, anh chỉ còn 16 triệu franc, vừa đúng khoản cược cho ván tiếp theo.

Đột nhiên Bond cảm nhận mồ hôi trên lòng bàn tay. Khoản tiền của anh đã tan chảy như tuyết phơi mình dưới ánh mặt trời. Với vẻ khoan thai đáng thèm muốn của kẻ thắng bạc, Le Chiffre nhè nhẹ gõ bàn tay phải trên bàn. Bond nhìn qua bàn vào cặp mắt trơ như đá basalt u ám. Cặp mắt đó hàm ý một câu hỏi mỉa mai, dường như thách thức: “Anh muốn chơi toàn diện không?”

“Theo”, Bond khẽ lên tiếng.

Anh lấy một số bạc giấy và đồng phỉnh ra khỏi túi áo phải, cùng toàn bộ gói tiền trong túi trái và đẩy ra trước mặt. Trong cử chỉ của Bond không có dấu hiệu cho thấy đây là lần cược sau cùng.

Miệng anh đột ngột khô đi như giấy dán tường. Anh ngước lên nhìn và thấy Vesper cùng Felix Leiter đang đứng tại nơi gã sát thủ đã đứng với cây can chống. Bond không biết họ đã ở đây bao lâu. Leiter thoáng vẻ lo ngại nhưng Vesper mỉm cười khuyến khích với anh.

Anh nghe lờ mờ một tiếng lạch cạch trên thanh chắn sau lưng và quay đầu lại. Bộ răng xấu xí dưới chòm râu mép đen há hốc đáp lại.

“Thỏa thuận”, gã hồ lì rao và hai lá bài lướt về phía Bond trên mặt dạ xanh - một loại dạ xanh giờ đây không còn mượt mà nữa mà dày cộm, xơ lông và gần như gây ngạt thở, màu sắc xám ngét như cỏ trên ngôi mộ mới đắp.

Ánh sáng hắt ra từ những cái chụp đèn lớn viền sa-tanh vốn có vẻ chào đón, giờ đây nhiễm màu sắc thoát ra từ bàn tay Bond khi anh liếc những lá bài. Rồi anh lại nhìn lần nữa.

Chúng gần như tệ hại hết mức có thể - già cơ và một con ách - ách bích. Con ách liếc nhìn lên Bond như loài nhện “góa phụ đen”.

“Một lá”. Anh vẫn kềm chế cảm xúc trong giọng nói.

Le Chiffre đối mặt với hai lá bài của gã. Gã có một quân đầm và 5 nút đen. Gã nhìn Bond và rút ra một lá khác bằng ngón tay trỏ to bè. Cả bàn hoàn toàn nín lặng. Le Chiffre nhìn lá bài rồi búng đi. Gã hồ lì khẽ nhấc lên bằng xẻng và đẩy về phía Bond. Một lá bài tốt - lá 5 cơ nhưng với anh, nó là dấu vân tay khó nhìn trong máu khô. Giờ đây Bond có 6 và của Le Chiffre là 5, nhưng nhà cái đang có một con 5 và vì có 5 nên sẽ và phải rút một lá khác, cố gắng tăng lên với con một, hai, ba, hoặc bốn nút. Rút thêm bất cứ lá nào khác gã sẽ bị đánh bại.

Tỷ lệ thắng nghiêng về phía Bond nhưng bây giờ lại là Le Chiffre. Gã nhìn qua bàn vào mắt Bond, và hầu như không liếc vào lá bài khi gã lật ngửa nó trên mặt bàn.

Nó là quân bài tốt nhất không cần thiết, một con 4 nút khiến nhà cái được 9 nút. Gã đã thắng.

Bond bại trận và nhẵn túi.