Hôm nay đã tới ngày Thân Diệc Phàm mời bọn họ đến tiệc ngắm hoa. Huynh muội Tử La cầm theo lễ
vật đi lên trần trên.
Lần này nhà họ chuẩn bị hai chiếc xe ngựa. Tử La, Tử Đào và hai nha đầu Xuân Hoa, Hạ Hà ngồi một xe, xe do tuỳ tùng của Tử Thụ là Cảnh Nhất đánh. Còn Tử Thụ và Tử Hiên ngồi một xe khác do tuỳ tùng của Tử Hiên là Cảnh Nhị đánh xe.
Đúng vậy, giờ nhà Tử La mới có thêm hai nha đầu2Xuân Hoa, Hạ Hà và Tử Thụ, Tử Hiên có thêm Cảnh Nhất, Cảnh Nhị là bốn người. Ngày thường thì Xuân Hoa và Hạ Hà đi theo Tử La, Tử Đào. Còn Cảnh Nhất đi theo Tử Thụ, Cảnh Nhị đi theo Tử Hiên. Nói đến thì nhà Tử La có thêm người là do Dung Phong nhắc nhở. Mấy năm nay tuy gia nghiệp nhà Tử La càng ngày càng lớn, nhưng các nàng vẫn giữ nguyên tác phong khiêm tốn. Thế nên trừ nhân công mua về làm việc cho8cửa hàng, nhà các nàng không có thêm người hầu hạ.
Nhưng bây giờ gia nghiệp ngày càng phát triển, việc cũng dần nhiều lên, nếu không có người sai vặt thì không tiện. Đặc biệt là Tử La và Tử Đào, hai nàng đôi lúc phải đi xem chi nhánh của Thái Y Các, mỗi lần đều cần Tử Thụ, Tử Hiên hộ tống, vậy cũng quá phiền phức.
Vậy nên sau lần Dung Phong đến nhà Tử La tham gia tiệc sinh nhật, hắn cảm thấy nhà nàng chắc chắn phải có thêm6người. Lần quay lại tiếp theo khi hắn đến nhận thư Tử La viết cho Mạc Vân Thiên, Dung Phong liền đề nghị nhà Tử La nên có thêm người làm. Tử La nghe Dung Phong nói xong cũng cảm thấy đúng đắn, tỏ vẻ sẽ suy nghĩ thêm.
Dung Phong thấy trong thời gian ngắn Tử La sẽ không tìm được người thích hợp, thế là hắn muốn cho Tử La và Tử Đào mượn hai người Xuân Hoa và Hạ Hà. Hai người này trước đây từng hầu hạ Tử La vài3lần, năm nay vì Tử Thụ và Tử Hiên không đưa Tử La với Tử Đào đến phủ thành kiểm toán nên hắn muốn để hai người họ đi cùng Tử La lên phủ thành, đương nhiên đi cùng còn có mấy gã sai vặt khác do Dung Phong sắp xếp.
Xuân Hoa và Hạ Hà đều có chút võ công, một người đánh ngã hai, ba tên tráng hán to cao là chuyện thường. Vì thế nếu tỷ muội Tử La có ra đường đi cùng Xuân Hoa, Hạ Hà thì an toàn,5tiện lợi hơn rất nhiều.
Dung Phong còn nói cho Tử La biết Xuân Hoa và Hạ Hà vốn là thủ hạ của của Mạc Vân Thiên, từ nhỏ đã được huấn luyện nên võ nghệ không tệ. Tuy bây giờ các nàng đi theo Dung Phong nhưng chủ của các nàng vẫn là Mạc Vân Thiên. Sau khi các nàng đi theo Tử La, Tử La còn có thể thông qua bọn họ liên hệ trực tiếp với hắn và Mạc Vân Thiên.
Tử La và Xuân Hoa, Hạ Hà cũng coi như người quen cũ, các nàng còn là người của Mạc Vân Thiên, nên Tử La nhận bọn họ mà không thấy ngại ngần gì. Thế là Tử La nhận luôn Xuân Hoa, Hạ Hà về. Quả nhiên mấy ngày sau Dung Phong cầm thư hồi âm của Mạc Vân Thiên cho Tử La, ngoài thư ra còn có khế bán thân của Xuân Hoa và Hạ Hà.
Thư của Mạc Vân Thiên vẫn ngắn gọn, rõ ràng như trước. Trong thư hắn nói đã nhận được thư của Tử La, còn nói đến chuyện của Xuân Hoa và Hạ Hà. Hắn nói hắn đưa khể bán thân của hai người họ cho nàng, sau này hai người họ là người của nàng, không cần phải ngại hắn. Còn một điều nữa, lúc cần thiết có thể để Xuân Hoa, Hạ Hà truyền tin đến chỗ hắn.
Còn hai người Cảnh Nhất và Cảnh Nhị, sau khi Tử La đề cập tới chuyện muốn thêm người tới sai vặt cho Tử Thụ. Hai người Tử Thụ cũng thầm chấp nhận, điều Cảnh Nhất, Cảnh Nhị từ cửa hàng Malatang tới bên người.
Vì tiệc tổ chức vào giữa trưa, nên huynh muội Tử La tới Lưu Hương Lầu tìm Lưu Hoành trước, đến lúc đấy sẽ đi cùng bọn Lưu Hoành vì Lưu Hoành cũng được Thân Diệc Phàm mời. Phải nói, lần này nhà nào có chút danh tiếng ở trấn Cổ Thuỷ đều nhận được thiệp mời của nhà Thân Diệc Phàm. Lúc huynh muội Tử La tới Lưu Hương Lầu, Lưu chưởng quỹ đã đi huyện thành lấy hàng nên không có ở đây. Trong Lưu Hương Lẩu chỉ có Lưu Hoành đang ngồi tính số.
Lưu Hoành thấy huynh muội Tử La tới liền bỏ việc trong tay xuống, đưa bọn họ ra nhà sau. Tử Vi thấy huynh muội nhà mình tới thì vô cùng vui vẻ, mọi người chuyện trò một hồi. Tử Thụ, Tử Hiên và Lưu Hoành đi ra một bên bàn việc buôn bán và quà mừng lần này đưa sang cho Thân Diệc Phàm. Còn Tử La, Tử Đào thì ngồi một bên nói chuyện phiếm với Tử Vi, chơi với Tiểu Đoàn Đoàn. Từ trước tới giờ Tiểu Đoàn Đoàn rất thích dính lấy Tử Vi, Tử Vi đi đầu bé sẽ theo đó. Tử Vi đi đến chỗ nào, thậm chí là đi uống nước, Tiểu Đoàn Đoàn cũng muốn Tử Vi bể theo.
Tính Tiểu Đoàn Đoàn như vậy nên trừ nhà Tử La ra thì từ trước tới giờ ít khi Tử Vi bế bé đi nơi khác. Đặc biệt là nơi tiệc tùng như hôm nay, nàng càng không tiện mang Tiếu Đoàn Đoàn theo. Thế nên lần này đến biệt viện nhà họ Thân chỉ có Lưu Hoành mà thôi, Tử Vi và Tiểu Đoàn Đoàn ở lại trong nhà.
Huynh muội Tử La ở lại trong Lưu Hương Lâu hơn nửa canh giờ, thấy tới giờ rồi bèn chào tạm biệt Tử Vi ra khỏi Lưu Hương Lầu.
Thân Diệc Phàm đang tiếp khách ở cửa lớn thì thấy xe ngựa nhà Tử La đến, sau đó mấy tỷ muội Tử La bước xuống.
Thân Diệc Phàm vội tiến lên tiếp đón, vì yến tiệc hôm nay khách nam và khách nữ sẽ ngồi riêng nên tỷ muội Tử La cũng không hàn huyên với Thân Diệc Phàm. Tử La và Tử Đào theo hai nha đầu Thân Diệc Phàm sắp xếp đi tới hậu viện. Mà Tử Thụ, Tử Hiên và Lưu Hoành đi theo gã sai vặt đến tiền viện nơi đón khách nam.
Tử La, Tử Đào cùng với Xuân Hoa, Hạ Hà đi theo hai nha đầu kia tầm một khắc mới tới phòng khách chiều đãi nữ quyến ở hậu viện.
Vừa đến cửa tỷ muội Tử La đã nghe thấy tiếng nói cười hân hoan bên trong, không khí dường như rất vui vẻ.
Hai nha đầu kia vào thông báo tỷ muội Tử La đến, sau đó các nàng nhanh chóng được mời vào phòng khách. Lúc này trong sảnh đã có chừng mười vị nữ quyến. Các nàng thấy Tử La và Tử Đào tới đều đồng loạt quay ra nhìn. Nhìn qua không ít phu nhân, tiểu thư bị tỷ muội Tử La làm cho kinh ngạc.
Tỷ muội Tử La hiếm khi tham gia mấy cái yến tiệc này, thế nên những người đang ngồi có rất nhiều người chưa từng gặp các nàng. Chỉ thấy nha đầu bước vào thông báo, sau đó có bốn nữ thiếu nữ đi vào.
Hai thiếu nữ đứng trước, người lớn hơn một chút khoảng mười bốn, mười lăm tuổi, người đứng sau nhỏ hơn chỉ khoảng mười hai, mười ba. Còn hai nha đầu đi sau nhìn cách trang điểm, rõ ràng là người hầu.
Mọi người nhìn qua cũng đoán ra, hai người đi trước là Nhị tiểu thư Đống gia và Tam tiểu thư Đổng gia. Hai vị tiểu thư nhà họ Đổng thật sự rất xinh đẹp. Đổng nhị tiểu thư mặc váy áo trắng bạc, mi thanh mục tú đoan trang, giữa đôi mày còn mang theo đôi phần anh khí, một phần nhanh nhẹn, khiến người ta vừa thấy đã có ấn tượng tốt.
Còn vị Đổng tam tiểu thư kia thấp hơn tỷ tỷ một chút, trên mặt vẫn còn nét trẻ con. Nàng mặc quần áo màu vàng nhạt, bên trên thêu vài bông hải đường, người tinh mắt sẽ nhận thấy đường thêu cực kỳ thượng đẳng, đóa hoa kia tựa như hoa thật, phảng phất khiến người ta ngửi thấy hương hải đường đâu đây.
Bộ quần áo ấy cũng vô cùng xứng đối với nữ hài, màu vàng nhạt thành nhã làm nàng thêm vài phần điềm tĩnh, đóa hải đường kia lại khiến cả người nàng sáng ngời lên. Có thể nói là điềm tĩnh, nhưng không mất nét tinh nghịch.
Bộ quần áo này nàng mặc vào cho người ta một cảm giác, thêm một phân thì nhiều, bớt một phân thì thiếu. Nói cách khác thì bộ quần áo này mặc trên người nàng vô cùng hoàn mỹ.
Đặc biệt là nữ hài này có một đôi mắt to tròn đen lúng liếng, ánh mắt trong veo thấy đáy, khiến người ta vừa thấy chỉ nghĩ đến hai từ tỏa sáng.
Quả là đất thiêng sinh người đẹp! Tử Đào và Tử La quy củ hành lễ với Tam phu nhân Thân Trịnh thị, lại ân cần lễ phép hỏi thăm Thân Trịnh thị, lúc này mọi người mới hồi phục tinh thần lại.
Thân Trịnh thị kinh ngạc cảm thán, mà Huyện Lệnh phu nhân - Vu phu nhân ngồi bên càng nhìn lại càng thích, trong lòng cũng cân nhắc một phen. Chờ khi Thân Trịnh thị và tỷ muội Tử La chào hỏi xong xuôi, bà lập tức nói luôn: “Sớm đã nghe mấy tỷ muội nhà Đổng án thủ ai cũng xuất sắc, hôm nay gặp mặt không ngờ còn xinh đẹp hơn lời đồn.”
Thân Trịnh thị thấy vậy liền giới thiệu những phu nhân đang ngồi đây cho tỷ muội Tử La. Tỷ muội Tử La thấy Vu phu nhân khen như vậy có chút ngại ngùng. Theo lý thuyết, bọn họ mới gặp nhau lần đầu tiên, sao người ta lại nhiệt tình như vậy nhỉ.
Cơ mà tỷ muội Tử La cũng không phải chưa trải qua việc đời, các nàng mở Thái Y Các, cũng từng giao tiếp với không ít phu nhân, tiểu thư. Chút quanh co khúc khuỷu này các nàng vẫn biết. Thể là một mình Tử Đào cũng đủ để đối phó với việc này rồi.
“Vu phu nhân quá khen ạ.” Tử Đào bình tĩnh nói, thái độ cung kính vừa phải, không nịnh nọt quá độ. “Ha ha ha, quá khen đầu, các cháu không tin cứ thử hỏi những phu nhân, tiểu thư đang ngồi đây xem có ai không cảm thấy hai tỷ muội cháu xuất sắc không. Nào, lại đây ngồi cạnh bá mẫu nào, để bá mẫu quan sát hai cô nương xinh đẹp này cẩn thận nào.” Vu phu nhân càng thêm nhiệt tình với tỷ muội Tử La.
Tử La và Tử Đào bị sự nhiệt tình của bà dọa cho ngây người, có chuyện gì vậy hả? Dù nhà Tử La có công nghĩ ra nuôi cá dưới ruộng, nhưng một phu nhân Huyện Lệnh Thanh Dương như Vu phu nhân cũng đâu cần nhiệt tình tới vậy? Nhà các nàng trừ hai tú tài là Tử Thụ và Tử Hiên ra thì cũng chỉ là bình dân áo vải mà thôi.
Tử La cùng Tử Đào liếc nhau một cái xong, hai người càng cẩn thận trong lòng. “Như, như vậy không ổn lắm đâu ạ...” Tử Đào chắc chắn sẽ không lên trước ngồi, nhưng nàng còn chưa nói xong lời từ chối, Vu phu nhân đã ngắt lời, sau đó nhiệt tình vỗ vỗ chỗ ngồi bên cạnh, mời tỷ muội Tử La ngồi xuống lần nữa.
Thân Trịnh thị thấy tỷ muội nàng khó xử, cũng biết băn khoăn trong lòng các nàng, liền mở miệng nói: “Đúng nhị tiểu thư, Đống tam tiểu thư, nếu phu nhân Huyện Lệnh đã mời nhiệt tình như thế thì hai cháu cứ ngồi đi. Đây chỉ là bữa tiệc ngắm hoa nho nhỏ, không có nhiều quy củ thể đâu.”