Dị Giới Chi Quang Não Uy Long

Quyển 7 - Chương 12: Linh hồn thứ hai

Khóe môi của Tiếu Ân nhếch lên lộ vẻ tươi cười, Linnuo cũng không biết Cự Ma Thần đã ngã xuống, cho nên căn bản là không dám đắc tội với tín đồ của hắn, nếu không chỉ sợ lão đã sớm làm ra hành động cưỡng chế gì đó.
Trầm ngâm một lát, Tiếu Ân nói:


- Linnuo, ngươi đã đáp ứng bọn họ, như vậy thì đừng để bọn họ thất vọng. Nói cho những người da đen đó, sở dĩ bọn họ có thể sống sót trong chỉến tranh, hơn nữa nhận được đất đai trồng trọt phì nhiêu đều là ân điển của thần linh, bọn họ nhất định phải nhớ ơn dâng lên cho thần linh tín ngưỡng thành kính của bọn họ. Nếu như có người không thành tâm thành ý vì thần linh cầu nguyện như vậy nhất định sẽ bị thần linh khinh bỉ, bị đuổi khỏi mảnh thổ địa này.


Linnuo há hốc miệng, lão làm sao cũng không nghĩ đến, Tiếu Ân chẳng những không nghĩ biện pháp ngăn cản, ngược lại đang đứng một bên trợ giúp, có xu thế lớn đưa thần linh này trở thành thần linh duy nhất của đại lục thần tạo.
Tiếu Ân vỗ vỗ vai của lão, cười nói:


- Lão nhân chế tác thần tượng vô cùng sinh động kia, để hắn tận lực chế tác nhiều một chút, người trên đại lục thần tạo mặc cho hắn lựa chọn, tranh thủ trong thời gian ngắn nhất trở thành một nhân công, trong nhà lại mở một cái khác, ta sẽ mời cao thủ chế tác tượng đồng, đến... vẽ ta lên trên mặt tượng đồng, tìm ra một giai vị, hiểu chưa?


Linnuo vẻ mặt đau khổ gật đầu một cái, nói thật, lão quả thật không hiểu Tiếu Ân vì sao phải làm như vậy, nhưng nếu như đã quyết định đi theo Tiếu Ân, như vậy cũng chỉ có thể chiếu theo mà làm.


Nhìn theo Linnuo lòng đầy nghi hoặc rời đi, Tiếu Ân cũng ngứa ngáy da đầu, cũng không phải hắn muốn giấu diếm cái gì, mà là việc kế tiếp hắn muốn làm thực sự quá kinh thế hãi tục.


Đừng nói là cho Linnuo biết, cho dù là đặt tới trên người thần linh, chỉ sợ cũng là việc cực kỳ kiêng kị, cho nên hắn căn bản là không dám tiết lộ chút nào.


Sau khi về tới phòng mình, Tiếu Ân lập tức phóng thích cấm chế lên trên cửa phòng, với lực lượng của hắn, sợ là không còn có người có thể giấu điếm được hắn mà lén lút tiềm nhập. Đương nhiên, nếu như Vô Danh muốn vào, thì cho dù cấm chế của Tiếu Ân có phức tạp gấp trăm lần, cũng đồng dạng không dùng được, chẳng qua muốn kích thích lòng hiếu kỳ của Vô Danh chỉ sợ rất khó rất khó.


Trở lại trong phòng ngồi xuống, Tiếu Ân cảm ứng được tín ngưỡng lực vờn quanh người mình. Ở trong khoảng thời gian này, hắn thường thường đều tiến vào trong cảnh giới thời gian tĩnh chỉ, ở trong cảnh giới đó có thể hấp thu tín ngưỡng lực.


Theo thời gian tiếp xúc với tín ngưỡng lực tăng lên, Tiếu Ân đã phát hiện một chuyện.


Những tín ngưỡng lực này cũng không phải vĩnh viễn không thay đổi, trải qua một khoảng thời gian nếu như không bị hắn tiêu hóa thì sẽ dần dần tán đi. Mặc dù biên độ tán đi cũng không phải là rất lớn, nhưng đấy dù sao cũng là năng lượng hùng mạnh siêu cấp, cũng không thể tùy ý lãng phí.


Để Nhất Hào tính toán một chút trị số tín ngưỡng lực xung quanh người, cuối cùng đưa ra kết luận, tín ngưỡng lực so với lần trước dường như ít đi một chút.


Tiếu Ân hiểu được, đây là bởi vì bên trong đại lục thần tạo, có một bộ phận người đã không còn cúng bái thần tượng của mình, mà cúng bái Cự Ma Thần chủ nhân của thế giới hồng hắc.


Thực ra nhân loại là một chủng tộc hay thay đổi. Chỉ cần khi sự việc mới phát sinh, Tiếu Ân đã lấy thủ đoạn lôi đình để trấn áp, thì tuyệt đối có thể khiến cho tuyệt đại bộ phận người thay đổi tín ngưỡng, thật tình vứt bỏ Cự Ma Thần, mà đầu nhập tới dưới thần tượng của mình.


Dù sao, lúc này Cự Ma Thần đã ngã xuồng, tín đồ của hắn cũng đừng mơ tưởng nhận được thần tích gì từ hắn, mà Tiếu Ân lại cung cấp cho người da đen lương thực, hạt giống, còn có đất đai vô cùng phì nhiêu kia.


Dưới tình huống như vậy, cho dù là người có ý chí kiên định hơn nữa cũng không thể chống lại Tiếu Ân.
Tuy nhiên lúc này Tiêu Ân cũng không lựa chọn làm như vậy, đó là bỏi vì hắn lựa chọn một con đường khác.


Năng lượng trong mi tâm nhanh chóng ngưng tụ, tín ngưỡng lực xung quanh người Tiếu Ân trong thời gian ngắn cũng đã bị hắn hấp thu sạch sẽ. Chẳng qua chút tín ngưỡng lực ấy đối với cái động không đáy nơi mi tâm của hắn mà nói dường như căn bản không có nhiều tác dụng.


Sau đó, cổ tay Tiêu Ân khẽ lật, một viên thần lực kết tinh cứ như vậy đột ngột xuất hiện ở trước mắt hắn.
Tiếu Ân không chút do dự bóp nát, hấp thu sạch sẽ toàn bộ tín ngưỡng lực phóng xuất ra.


Mặc dù những tín ngưỡng lực này cũng không phải thuộc về hắn, nhưng cũng không ảnh hưởng đến quá trình sử dụng của hắn, dường như thần cách thấp kém chưa thành hình ở nơi mi tâm của hắn cũng không phải kén chọn như vậy.


Thời gian trôi qua nhanh chóng, nhưng Tiếu Ân đang đắm chìm vào việc hấp thu thần lực kết tinh lại không phát hiện chút nào. Lúc này, phạm vi cảm ứng của hắn cũng không lớn, chỉ có trong phòng nhỏ của mình mà thôi về phần ở bên ngoài phòng, vậy đã không phải là địa phương hắn có thể bận tâm rồi


Đương nhiên, tấm biển "Bế quan" treo ở ngoài cửa cũng có tác dụng rất lớn.


Khi mọi người biết Tiếu Ân lúc này lại một lần nữa tiến vào trạng thái "Bế quan" tất cả đều hâm mộ không thôi. Nhưng chính bởi vì như thế, cho nên bọn họ mới không đến quấy rầy Tiếu Ân. Trừ phi là gặp phải chuyện gì khiến cho tất cả mọi người đều không thể giải quyết, nếu không ở trong nơi bế quan này tuyệt đối là một địa phương an toàn.


Cũng không biết trải qua bao lâu, Tiếu Ân cuối cùng thở một hơi dài, theo một hơi này của hắn, trong tay đã xuất hiện một khối thần cách thấp kém.
Lần này hắn đã sử dụng chín nghìn thần lực kết tinh, tuy nhiên hắn cũng không đau lòng một chút nào.


Nếu như lời nói của Vô Danh chính là thật, ở trong mảnh vũ trụ này, chỉ có một mình hắn có thể chế tác thần cách, như vậy một vạn thần lực kết tinh hắn bỏ ra làm vốn thực sự không tính là gì.
Vốn khi hắn đang muốn tiếp tục làm việc, lại đột nhiên có ý tưởng không ổn mơ hồ.


Sau khi nữ thần Ánh Trăng bỏ chạy, không có khả năng quan tâm tới những việc tiếp theo của hắn, nhưng không thể làm cho người ta quấy rầy, nếu như không xử lý xong một số việc mấu chốt, hắn cũng thật không có tin tưởng liên tục bế quan.


Tinh thần ý thức hơi tản ra phía ngoài một chút sắc mặt của Tiếu Ân lặp tức khễ biến.


Bên trong ma pháp đại sảnh, một ít gia cụ sang quý không biết đã bày ra từ khi nào, tiểu hồ ly Juliana và Sara ngồi đối diện nhau, mặc dù hai người không nói gì, nhưng ở trong đại sảnh lại đã sớm tràn ngập một loại không khí quỷ dị.


Arnezeder mặc dù ngồi ở bên cạnh Sara, nhưng lúc này vị Nguyệt tinh linh đại trưởng lão lại có vẻ mặt xấu hổ, bà khi thì nhìn Juliana, khi thì nhìn Sara, cuối cùng lại lựa chọn im lặng không nói.


Ngoại trừ ba người bọn họ, mấy người Kim đã sớm biến mất không thấy, bất cứ kẻ nào ở dưới tình huống như vậy cũng không tự tìm mất mặt.


Ngay cả cửu cấp á long Tyrese vẫn thủ vệ ở trong đại sảnh; đối mặt với ma pháp vỡ sĩ Harden cấp ngụy thần cũng không chịu lùi bước, lúc này cũng lén lút bỏ lại địa bàn của mình chạy trối chết.


Nếu như đổi lại là người khác, Tyrese với dòng máu tôn quý của rồng đang chảy trên người tuyệt đối sẽ không rời đi, nhưng chiến đấu giữa Sara và Juliana sao? Á long thông minh sau khi suy xét thật lâu, cuối cùng hắn mang đến một cái bàn rộng mở mà thư thái đặt trong phòng, sau khi mời hai bên ngồi xuống, liền vù một tiếng không biết ẩn núp tới một góc nào đó trong ma pháp tháp không thấy tung tích.


Tinh thần ý thức của Tiếu Ân quét qua đại sảnh một chút đã lập tức thu hồi trở về.
Arnezeder và Juliana đều không hề có cảm giác, nhưng Sara lại ngẩng đầu lên. ánh mắt nhìn tầng cao nhất của ma pháp tháp, đột nhiên cười nói:
- Tiếu Ân các hạ hẳn là đã xuất quan.
Juliana hồ nghi hỏi:


- Ngươi làm sao biết?


Trong cặp mắt to tràn đầy giảo hoạt kia chợt lóe lên, làm cho trong lòng người ta đều nổi lên biến động theo. Trên người nàng phiếm động hai loại phong cách hoàn toàn khác nhau kiều diễm và đơn thuần, cho dù là người cùng giới tính, sau khi nhìn thấy tiểu hồ ly ý niệm đầu tiên trong lòng cũng là muốn ôm nàng vào trong lòng.


Loại cảm giác này giống như đang đối mặt với báu vật lớn nhất trong cuộc đời mình, ngậm ở trong miệng sợ nóng, cầm ở trong tay sợ lạnh.


Không thể không nói sau khi ăn xong lông mới của Hỏa Sơn Hồng Trĩ,thực lực của Juliana đang đề cao, đồng thời loại sức hấp dẫn không tên này càng phóng thích tốt hơn, nếu không á long Tyrese từ trước đến này vẫn khinh thường thú nhân cũng sẽ không cam tâm tình nguyện nghe theo sự sai phái của nàng.


Mà phong vận của Sara đang ngồi đối diện với Juliana cũng tuyệt đối sẽ không thua kém Juliana. Trên mặt của nàng dường như được bao phủ một tầng ánh sáng huyền bí, bất cứ kẻ nào đứng ở trước mặt nàng đều nổi lên một chút cảm giác tự ti và nhỏ bé. Đây là năng lực của thần linh giao cho nàng, ở xung quanh thân thể của nàng sinh ra một vòng khí ẩn hình mang theo khí tức thần lực. Chỉ cần chưa trở thành chân thần, thì cho dù là Harden và Rebagliati cấp bậc ngụy thần cũng không dám đối diện với nàng trong thời gian dài.


Sara khẽ cười. nói:
- Đây là chỉ dẫn của thần linh, Tiếu Ân các hạ đã xuất quan.
- Hừ, như vậy người tới nơi này, mặt dày mày dạn không đi cũng là ý chỉ của thần linh?
Sắc mặt của Arnezeder khẽ biến, vội vàng quát lớn:
- Juliana, không được vô lễ với thần linh.


Trong miệng bà mặc dù nói hung ác, nhưng trong lời nói lại có ý tứ nhắc nhở và lo lắng.
Julianan lập tức thay đổi một bộ mặt tươi cười, thè một chút đầu lưỡi đỏ sẫm, nói:
- Arnezeder a di, ta chỉ nói đùa một chút ngài không cần tức giận.


Arnezeder nhẹ nhàng thở dài một tiếng, mắt nhìn hai mỹ nữ cùng có khí chất xuất sắc, thật không biết mình nên lựa chọn như thế nào.
Đúng vào lúc này, thanh âm của Tiếu Ân từ trên tầng truyền xuống:
- Ánh Trăng chi nữ tôn kính, Arnezeder các hạ tôn kính, hoan nghênh hai vị hạ cố tới ma pháp tháp của ta.


Ba người trong đại sảnh lập tức đứng lên, ngay cả Arnezeder là trưởng bối cũng không ngoại lệ.
- Tiếu Ân các hạ tôn kính...
Arnezeder vừa mới nói được mấy chữ này đã bị Tiếu Ân cắt ngang:
- Arnezeder các hạ, ngài đừng khách khí, xem ở Juliana và... khụ khụ, liền trực tiếp gọi tên của ta đi.


Tiểu hồ ly lập tức bất mãn trừng mắt nhìn hắn, Tiếu Ân cười ha hả giả ngu, làm bộ như không nhìn thấy.
Về phần Sara cũng không biến sắc, dường như căn bản là không nghe ra ý tứ ẩn dấu trong đó.
- Được rồi, Tiếu Ân, làn này chúng ta đến đây là phụng ý chỉ của nữ thần bệ hạ.


Trong lòng Arnezeder cũng vô cùng cảm khái, Tiếu Ân trước kia, ngay cả Tiffany cũng có thể trợ giúp hắn, nhưng lúc này mới qua hai mươi năm, tiểu tử này cũng đã trường thành đến mức độ này, chỉ có thể dùng hai chữ kỳ tích để hình dung.
Tiếu Ân trầm ngâm một chút, hỏi:


- Nữ thần bệ hạ vừa truyền ý chỉ xuống? Nàng nói như thế nào?
Sara và Arnezeder nhìn nhau, hai người đều có một cảm giác kỳ dị.


Thần linh, địa vị ở trong nhân thế chính là không gì sánh được. cho dù là những ngụy thần, sau khi nghe thấy danh vị của thần linh cũng sẽ trở nên nghiêm nghị thành kính, ít nhất ở bên ngoài sẽ không nhìn ra chỗ nào vô lễ.


Nhưng biểu hiện của Tiếu Ân lại khiến tất cả mọi người lâm vào hộc máu, không ngờ hắn dùng ngữ khí giống như nói chuyện phiếm với người nhà để hỏi ý chỉ của nữ thần.
Sara do dự một chút, nói:
- Nữ thần bệ hạ mời ngài tham gia Ngân Tâm đại tái hai năm sau.
Trong lòng Tiếu Ân khẽ động, hỏi:


- Đó là cái gì vậy?
Trong vũ trụ cũng có rất nhiều địa phương Tiêu Ân không biết, hơn nữa còn là chuyện liên quan với Ngân Tâm, vậy lại càng không hiểu.


- Đại hội Ngân Tâm là một loại chuyện bao trùm toàn bộ vũ trụ, chẳng những bao gồm thành viên Ngân Tâm, hơn nữa còn bao gồm tất cả truyền kỳ và ngụy thần chưa thành thần trong chi nhánh mười ba
Tiếu Ân khẽ gật đầu, nói:
- Nữ thần Ánh Trăng tôn kính vì sao hy vọng ta tham dự đại hội này.


Sắc mặt của Sara cực kỳ ngưng trọng, nàng chậm rãi nói:
- Bởi vì nghe nói trong đại hội NgânTâm lần này sẽ có thần cách xuất hiện, chỉ cần có đủ thực lực và vận khí là có thể đạt được một mảnh vỡ thần cách.


Sắc mặt của Tiếu Ân lập tức thay đổi trái tim của hắn đập cực nhanh, ngay cả tay chân đều mơ hồ có chút lạnh.
Vô Danh không phải đã từng nói qua, chỉ có một mình hắn mới có thể chế tạo ra thần cách, như vậy những thần cách làm phần thưởng