Lẫn vào dưới ánh đèn, âm thanh điếc tai nhức óc cơ hồ muốn đem nóc nhà ném đi, trong góc một nam một nữ xúm lại, hưng phấn trò chuyện với nhau, dường như mưu đồ bí mật cái gì.
"Tần đại ca, như vậy thật có thể không?" Cô gái mặt hưng phấn, nhưng là vẫn có chút chần chờ.
"Tin tưởng tôi, nếu như nếu cô mang bầu đứa bé của anh ta, cô mà có thể đem thân phận của cô nói cho người Hàn gia, vì hình tượng Hàn thị, Hàn gia cũng nhất định sẽ tiếp nạp cô, thân phận của cô đối với họ chính là người mang thai, cỡ một năm, Hàn ông cụ đối với ngươi cũng có cảm tình sâu đậm, từ cô gái biến thành nàng dâu, cũng không có gì tổn thất có đúng hay không?" Tần Phi hết sức khuyên Hàn Thi Dư, những câu lời nói cũng thẳng vào đáy lòng cô.
"Tốt, cám ơn anh, Tần đại ca, vì hạnh phúc của chúng ta, anh nhất định phải toàn lực giúp tôi!" Hàn Thi Dư rất dễ nhận thấy động lòng
Rồi, cô nắm thật chặt trong tay túi màu trắng phấn kia, ở trong lòng ngầm hạ quyết tâm.
"Đó là đương nhiên, tốt lắm, thời gian không còn sớm, nhanh lên một chút trở về, nhất định phải nắm chặt tốt cơ hội lần này." Tần Phi cũng là mặt khẩn cấp.
"Được, tôi đi trước!" Hàn Thi Dư đứng lên, cẩn thận nhìn xung quanh, xác định không có ai chú ý cô, liền nhanh chóng rời đi.
Tần Phi đem rượu uống một hơi cạn sạch, anh nhìn bóng lưng Hàn Thi Dư, đáy mắt lộ ra một tia tối tăm!
Nếu như kế hoạch thành công, như vậy lấy tính khí của Tiếu Tiếu, cô ấy và Hàn Trạch Vũ cũng là không có gì có thể. Chỉ cần bên cạnh cô chưa từng xuất hiện người đàn ông khác, nửa năm sau, anh nhất định sẽ làm cho cô trở lại bên cạnh mình!
———– tử tiết thu phân cắt —————
Dọc theo đường đi Lữ Duy Duy cảm giác đột nhiên tới lưng nóng lên, cô kinh ngạc ngẩng đầu lên, phát hiện bộ mặt Lãnh Tiếu Tiếu đều là nước mắt.
" Tiếu Tiếu, bạn làm sao à nha? Đây là vì cái gì nha?" Lãnh Tiếu Tiếu khổ sở, Lữ duy khó khăn căn bản không biết tại sao.
"Không có việc gì!"
"Làm sao sẽ không có việc gì đây? Bạn đều khóc như vậy!" Lữ Duy Duy nóng nảy rống.
"Thật không có chuyện, Duy Duy, bạn trở về, được không? Mình muốn một mình yên lặng một chút!"
Lúc này, trong lòng Lãnh Tiếu Tiếu loạn cực kỳ, cô hết sức cần một mình suy nghĩ thật tốt.
Khổ sở đột nhiên đánh tới, để cho cô thật có chút tay chân luống cuống, anh lúc nào thì ở trong lòng mình trở nên quan trọng như vậy rồi hả ? Nhìn đến anh đối với người pụ nữ khác dịu dàng, cư nhiên mình sẽ để ý?
" Tiếu Tiếu?" Gương mặt Lữ Duy Duy lo âu và không muốn.
"Duy Duy?" Đáy mắt Lãnh Tiếu Tiếu có chút cầu xin.
"Được rồi, vậy bạn đến nhà nhớ gọi điện thoại cho tớ!" Lữ Duy Duy hết sức miễn cưỡng khiến tài xế dừng xe lại.
Hàn Trạch Vũ ở chỗ không xa thấy được một mình Lãnh Tiếu Tiếu xuống xe, anh dừng xe ở một bên, yên lặng không tiếng động đi tới Lãnh Tiếu Tiếu !
Vừa xuống xe, cuối mùa thu khí lạnh hết sức nặng, nước mắt trên mặt bị gió vừa thổi, lạnh lẽo vẫn xâm nhập trong lòng của cô. Cô không khỏi rùng mình một cái.
Trong đầu lại nhanh chóng thoáng qua hình ảnh Hàn Trạch Vũ vì Lâm Mỹ Giai khoác áo. Cô khổ sở lắ lắc đầu, buộc mình không có suy nghĩ liên quan đến bất cứ chuyện gì về anh.
Cô chẳng có mục đích ở ven đường du đãng, đột nhiên hai tên côn đồ bộ dáng bỉ ổi xuất hiện tại trước mặt cô. Bọn họ mặt cười dâm đảng cười nhìn chằm chằm Lãnh Tiếu Tiếu , từ từ ép tới gần cô.