Tần Phi nghe ra trong lời nói Hạ Gia Di chứa đầy hàm ý, anh đem cô kéo thật chặt, dịu dàng vuốt ve tóc của cô, anh đang suy nghĩ zem làm thế nào mới có thể chặt đứt ý nghĩ về công ty của cô, Hạ Gia Di liền làm động tác tránh ra.
"Ông xã, hôm nay em đi bệnh viện rồi, bác sỹ nói thân thể của em đã không có gì đáng ngại, anh để cho em về công ty có được không?" Hạ Gia Di nhẹ lay động cánh tay Tần Phi, làm nũng thỉnh cầu anh.
"Bà xã, em làm sao không thể để cho anh bớt lo đây? Ngộ nhỡ em lại giống như lần trước, phát bệnh té xỉu vào bệnh viện thì phải làm thế nào, trái tim của anh không chịu nổi kinh sợ một lần nữa đâu! Ba cũng sẽ không đồng ý." Hàn Trạch Vũ nhẫn nại khuyên cô, một bộ dạng vì tốt cho cô.
"Chỉ cần anh đồng ý, ba cũng sẽ không phản đối, có được hay không?" Nếu Hạ Gia Di không đạt được mục đích sẽ không có khuynh hướng buông tay, nhõng nhẽo kiên quyết mài trên vấn đề rối rắm này.
"Gia Di, anh không muốn làm cho em quá mệt mỏi, anh hi vọng bà xã của anh có thể có cuộc sống nhẹ nhõm vui vẻ, không cần bị chút chuyện vụn vặt ngổn ngang phiền não. Chỉ cần em có thể vui vẻ, ông xã cực khổ mấy cũng đáng!"
Tần Phi nhẹ nhàng cự tuyệt, trong lòng đã sớm dâng lên một tia phiền não. Lúc trước mình tốn không ít tâm cơ cùng thủ đoạn mới khiến cô buông tha công ty, hiện tại làm sao có thể để cho cô trở lại?
Có cô ở công ty, mình muốn thực hành bất kỳ kế hoạch nào đều phải nhìn trước ngó sau, không chút tự do nào!
"Được rồi, ông xã, bà xã cũng muốn có thật nhiều thời gian nhìn thấy anh, em rất nhớ anh!" Hạ Gia Di thấy khẩu khí Tần Phi không có chút buông lỏng, liền tạm thời bỏ qua.
"Ngoan, đợt này hết bận, ông xã sẽ cùng em đi chơ, nếu không, đến lúc đó anh cùng em đi Paris, được không?" Tần Phi thấy Gia Di dao động, vội vàng dụ dỗ cô.
"Thật? Ông xã, nói chuyện phải giữ lời á!"
Con gái chính là con gái, một câu đôi câu của người đàn ông tiến vào trong lòng cô là có thể khống chế toàn bộ tâm tư của cô. Giờ phút này cô đã sớm quên mất mục đích mình tới công ty rồi.
"Nhất định rồi, được rồi, bà xã, em đi về nghỉ trước được không? Bây giờ ông xã còn phải đi xã giao, hôm nay có thể cũng sẽ trở về trễ một chút."
Tần Phi một lòng đều ở trên người Lãnh Tiếu Tiếu, anh sớm đã không còn tính nhẫn nại ở chỗ này cùng cô hao phí, anh ước gì lập tức đuổi cô về nhà.
"Được rồi, uống ít rượu một chút, vậy em đi về trước!"
Hạ Gia Di căn bản không nhận thấy được Tần Phi không kiên nhẫn, trong lòng tràn đầy ngọt ngào. Cô ở trên môi Tần Phi đặt một nụ hôn, hết sức thỏa mãn rời khỏi phòng làm việc.
Mặt Tần Phi chán ghét nhìn Gạ Gia Di rời đi, sau đó vội vàng bấm số điện thoại của Hàn Thi Dư.
———- tử tiết thu phân cắt ———
Lãnh Tiếu Tiếu thở dốc đi tới nhà trọ của Lữ Duy Duy, vừa vào cửa đã thấy vẻ mặt sợ hãi của Lữ Duy Duy nhào vào trong ngực Lãnh Tiếu Tiếu, đau lòng khóc.
Lãnh Tiếu Tiếu nhìn thấy trên đầu cô quấn băng gạc, hình như là bị thương.
"Duy Duy, đầu của cậu thế nào?"
"Tiếu Tiếu, làm thế nào? Có người muốn giết tớ! Tớ thật sự rất sợ!"
Lữ Duy Duy bình thường hết sức hung hãn, hiện tại lại giống như con thỏ nhỏ bị kinh sợ quá độ, toàn thân cuộn lại trong ngực Lãnh Tiếu Tiếu run rẩy!