Cốc cốc cốc.
Đột nhiên cửa có tiếng gõ, Bộ Khinh Khinh nói: “Cậu chủ, cô hai nhà họ Ôn đưa thiệp cưới đến, nói muốn ôn chuyện cũ với mợ chủ, không biết mợ chủ dậy chưa ạ?”
Bộ Khinh Khinh là người thông minh, tối hôm qua trong phòng mợ chủ truyền động tĩnh lớn như vậy, mà cậu chủ vẫn chưa tù trong phòng đi ra, bởi vậy cô ấy kết luận, hai vị chủ nhân đều ở bên trong.
Nếu là trước đây, cậu chủ chắc chắn đã tỉnh, mà mợ chủ chắc chắn còn đang ngủ nướng.
Cho nên, cô ấy hỏi cậu chủ trước, lại hỏi mợ chủ, hỏi đúng theo thứ tự.
Kiều Thừa Huân nghe thấy tiếng gọi ở bên ngoài, trên mặt không có biến hóa gì, đôi mắt vẫn lạnh lùng như cũ.
Một lúc lâu sau, không biết có phải là tự trách nổi loạn hay không, ma xui quỷ khiến hôn lên môi anh đào đỏ mọng của thiếu nữ.
Đột nhiên nhẹ nhàng ngồi dậy, đắp kín chăn cho cô, xoay người xuống giường.
Nhặt quần áo của mình lên mặc, tuy áo sơmi bị rách, nhưng tạm thời có thể che, anh không để ý lắm.
Đi tới cửa, mở cửa.
Bộ Khinh Khinh nhìn thấy cơ ngực gợi cảm của người đàn ông, nhiệt độ trên mặt tăng cao, vội vàng quay mặt nhìn nơi khác, đỏ mặt hỏi: “Cậu chủ.”
Kiều Thừa Huân vòng qua cô ấy đi về phòng ngủ của mình, “Hôm nay bất luận kẻ nào cũng đừng đánh thức mợ chủ nghỉ ngơi.”
“Dạ.” Bộ Khinh Khinh gật đầu liên tục, “Cô hai nhà họ Ôn làm sao bây giờ?”
“Đuổi đi…” Tiếng người đàn ông vì đóng cửa phòng mà không nghe thấy nữa.
Bộ Khinh Khinh đóng cửa phòng Ôn Đề Nhi, lúc này mới đi xuống lầu.
Trong phòng khách, Ôn Đề Nhi đợi có chút không kiên nhẫn, trên khuôn mặt trang điểm đậm tràn đầy không vui.
Thấy Bộ Khinh Khinh đi xuống, lập tức bùng nổ: “Ôn Đề Nhi đâu? Sao còn chưa xuống?”
Người phụ nữ này chỉ là giúp việc nhà họ Kiều, Ôn Lệ Nhi là cô hai nhà họ Ôn, hơn nữa cuối tháng sẽ thành mợ chủ nhà họ Khương, tất nhiên không để người giúp việc vào trong mắt.
Bộ Khinh Khinh ở Kiều Hảo Uyển vài năm, tuy làm công việc cực kỳ thấp kém, nhưng chưa bao giờ bị người ta dùng loại khẩu khí này sai bảo, Ôn Lệ Nhi tuyên bố không để mợ chủ nhà cô ấy vào trong mắt.
Dừng, cô hai nhà họ Ôn thì tốt lắm sao?
Dám gào mợ chủ nhà cô vậy, thật khó chịu.
Chỉ là người nhà họ Kiều từ trước đến nay đều lấy lễ đãi người, Bộ Khinh Khinh không thể trực tiếp oán hận khách, duy trì lễ phép nói: “Cô hai nhà họ Ôn, thân thể mợ chủ nhà tôi không thoải mái, còn chưa tỉnh dậy, chỉ sợ không có thời gian ôn chuyện cũ với cô, mơi cô hôm nào quay lại.”
Ôn Lệ Nhi ở phòng khách đợi gần 15 phút đồng hồ, kết quả đợi được đáp án này, nhất thời nổi giận.
“Cô ta không thoải mái hay là cố ý không gặp tôi, tốt xấu gì tôi cũng là chị hai của cô ta, cô nhanh gọi cô ta xuống, nếu không tôi tự mình lên gọi cô ta cũng được.”
“Cô hai nhà họ Ôn, nơi này không phải nhà họ Ôn.” Bộ Khinh Khinh lạnh lùng nhắc nhở.
“Cho dù nơi này là nhà họ Kiều, tôi cũng là chị hai của Ôn Đề Nhi, cô đi nói cho cô ta, tôi có chuyện quan trọng muốn nói với cô ta, hôm nay bất luận thế nào cũng phải nhìn thấy cô ta!” Ôn Lệ Nhi cố chấp nói.
Ôn Đề Nhi chết tiệt, cho rằng gả cho thần tài số một của thủ đô là có thể khinh thường cô sao?
Quá coi trọng mình rồi đó!
Hơn nữa cô ta cũng hiểu rõ, Ôn Đề Nhi lên giường Kiều Thừa Huân thế nào.
Hôn nhân không có tình cảm, tuyệt đối là vấn đề lớn, cô ta dựa vào điểm ấy mới dám lớn tiếng kêu gào như vậy.
Bộ Khinh Khinh nghe thấy vậy cũng nổi giận, cô ấy là người trung thành, có người dám ức hϊế͙p͙ chủ nhân của mình như vậy, cô ấy tuyệt đối không ngồi yên.
“Nếu là như vậy, cô hai nhà họ Ôn cứ tiếp tục đợi ở đây đi, mợ chủ nhà chúng tôi đói bụng sẽ xuống.” Nói xong, cô ấy xoay người đi vào trong bếp.