Đế Thiếu Kiêu Ngạo, Cố Chấp Sủng

Chương 38: Buổi sáng tốt lành

Cứ nhu vậy, vợ chồng hai người cùng đổ mồ hôi trải qua một đêm.
Ôn Đề Nhi bị nóng mà tỉnh lại, tỉnh lại khi trời hơi hơi sáng, trên người cô dinh dính, đầu cũng có chút ngứa, liền muốn rời giường đi tắm một chút.


Mới vừa giơ tay, liền đụng tới cánh tay của người đàn ông, đầu ong một chút, bùng nổ.
Máy móc quay đầu, đầu tiên là nhìn đến bàn tay nhỏ của mình, dán trên cánh tay của người đàn ông, vô ý thức nhéo nhéo, cơ thể cứng giống như tảng đá vậy.
Từ từ, cô đang làm cái gì?


Khuôn mặt nhỏ nhắn của Ôn Đề Nhi bỗng chốc đỏ lên, thu tay về phía sau, thật cẩn thận ngồi dậy, từ trên cao nhìn xuống người đàn ông gợi cảm đang ngủ say.
Đường nét góc cạnh rõ ràng, da thịt trơn bóng sáng sủa, ngũ quan không chỗ nào có thể xoi mói, đẹp hoàn hảo.
Ngọa tào......


Bây giờ là tình huống gì???
Cô cùng Kiều Diêm Vương ngủ cùng nhau??
Ôn Đề Nhi hoảng sợ.......
Không nên không nên, không thể nghĩ lung tung, vào WC trước, nói không chừng sau khi ra khỏi WC Kiều Diêm Vương đã không thấy tăm hơi rồi.


Ôn Đề Nhi chạy trối chết, nhanh chóng trốn vào phòng tắm, cởi sạch quần áo, sau đó bắt đầu tắm rửa.
Róc rách.....Trong phòng tắm truyền ra tiếng nước chảy, vô ý đánh thức Kiều Thừa Huân.
Kiều Thừa Huân nhíu mày, mở mắt, ánh mắt dần dần rõ ràng, lý trí rất nhanh đã thanh tỉnh.


Chậm rãi ngồi dậy, không tự chủ được cúi đầu, thấy nhìn thấy cảnh tượng phía dưới thân.
Đáng chết!
Khuôn mặt tuấn tú lạnh lùng của Kiều Thừa Huân, bỗng chốc toát ra hai vệt đỏ ứng không rõ ràng, nhất định bị cô nhìn thấy rồi, nhất định là như vậy!


Đang nghĩ ngợi, tiếng nước chảy trong phòng tắm bỗng nhiên im bặt.
Kiều Thừa Huân nhanh chóng xuống giường, cầm quần áo mặc vào.
Mặc xong quần, cô gái nhỏ trong phòng tắm lại chậm chạp không ra, dường như đã phát hiện anh tỉnh dậy.


Qua một lúc lâu, Ôn Đề Nhi mới dám mở ra một khe nhỏ khoảng ba centimet, yếu ớt xin giúp đỡ: "Anh có thể tìm hộ tôi một bộ đồ nữ được không? Tôi không cẩn thận làm ướt mất rồi."
Kiều Thừa Huân gật đầu, "Chờ tôi một chút."
Nói xong rồi mặc áo vào trước, sau đó mới đi ra ngoài.


Ôn Đề Nhi đợi trong phòng tắm khoảng hơn mười phút, Kiều Thừa Huân mới trở lại, cầm quàn áo lấy được đến trước cửa phòng tắm, gõ gõ cửa: "Mở cửa."
Cửa mở, một cánh tay trắng nõn trong phòng vươn ra, anh đúng lúc cầm lấy quần áo đưa qua.


Tay ngọc bắt được quần áo, lập tức lùi về, cửa lại đóng lại.
Một lát sau, Ôn Đề Nhi từ phòng tắm đi ra, trên người mặc một chiếc sườn xám màu trắng.


Dáng người thướt tha mềm mại của cô gái, được sườn xám khoe trọn vẻ nữ tính tràn đầy quyến rũ, chỗ cổ, cổ tay áo lộ ra da thịt nhẵn nhụi trắng trẻo, trong đáng yêu còn toát lên vẻ quyến rũ nữ tính.
Chỉ là, bộ sườn xám này mặc trên người Ôn Đề Nhi, khiến cô cảm thấy hít thở khó khăn.


Đúng vậy, cái sườn xám này nhỏ hơn một số so với cô.
Cố tình lại nhỏ hơn một số, mới làm cho Kiều Thừa Huân kinh động.
Sớm biết cô mặc chiếc sườn xám này vào lộ ra phong cảnh kinh người như vậy, anh thà rằng để cô mặc quần áo mình còn hơn.


"Cái sườn xám này là của ai vậy? Rất chật nha, có bộ nào khác không?" Ôn Đề Nhi lần đầu tiên mặc sườn xám, hơn nữa còn nhỏ hơn một số, không chỉ không quen, còn rất không thoải mái.