Làm việc, làm việc, cả ngày đều là làm việc, hoàn toàn không thời gian nghỉ ngơi, Lâm Mộ Thiên đối mặt trả lời với phóng viên trở nên ấp a ấp úng, hắn còn không nghĩ đến phải như thế nào đối mặt phóng viên, dưới áp lực thật mạnh như vậy, phóng viên cứ áp sát truy vấn, Lâm Mộ Thiên rốt cục thể lực chịu không nổi.
Hôm nay, Lâm Việt cùng Thư Diệu, Nhiên Nghị không có công việc, mỗi khi không có việc, bọn họ đều có mặt, mà Vĩnh Trình hôm nay cũng nghỉ, nhưng từ khi Lâm Mộ Thiên rời giường đến giờ vẫn chưa nhìn thấy Vĩnh Trình.
Trong phòng Vĩnh Trình cũng không có ai, chẳng lẽ đêm qua không về nhà trọ?
Lâm Mộ Thiên gọi điện cho Vĩnh Trình cũng không bắt máy, bởi vì hôm nay Lâm Việt trước khi đi còn nhờ Lâm Mộ Thiên xem Vĩnh Trình nấu cơm cho cậu, người đại diện hiện tại cũng sợ Vĩnh Trình chạy loạn, nếu có công việc đột xuất vậy sẽ rất phiền.
Tuy rằng Vĩnh Trình là ông chủ, nhưng là thương lượng hợp tác đôi khi cũng rất khó thu phục.
Cộc cộc!
Lâm Mộ Thiên nghe thấy tiếng đập cửa chạy tới mở cửa, mở ra liền thấy Vĩnh Trình ôm một người phụ