Đại Thúc Ngộ Thượng Lang

Chương 192

Mấy ngày nay, Nhiên Nghị rất an phận không động chạm đến y, điều này làm cho y cũng thả lỏng rất nhiều. Nhiên Nghị quen thuộc mang theo y đi vào thị trấn kia, dọc theo đường đi hai người hầu như không nói chuyện với nhau.


Bên này phát đạt hơn so với quốc nội cho nên thị trấn không hề lạc hậu. Sau khi tiến vào thị trấn Mộ Thiên thấy quần áo người qua đường hoàn toàn khác với bọn họ, rất có phong thái đặc trưng bản địa, rất phong tình.


Hai người đi vào cục cảnh sát địa phương, Nhiên Nghị có vẻ có chút giao tình với cục trưởng, cục trưởng chẳng những cung kính đối với Nhiên Nghị còn nhiệt tình chiêu đãi bọn họ. Nhiên Nghị dùng ngôn ngữ mà y không hiểu nói chuyện với cục trưởng, tựa hồ là ngôn ngữ bản địa, y cũng không thể nói gì chỉ có thể đứng ở bên cạnh chờ đợi.


Cục trưởng ở trong văn phòng cùng Nhiên Nghị bàn xong công việc liền an bài chuyên gia phụ trách chiếu cố Nhiên Nghị, hơn nữa còn báo cáo các vấn đề liên quan đến chính phủ. Cảnh viên cũng nhiệt tình chiêu đãi bọn họ, Lâm Mộ Thiên thật không quen, tại nơi xa lạ này lại cùng người mình ghét ở một chỗ, tuy rằng được đối xử rất tử tế nhưng y vẫn không thoải mái.


Y có chút hoài niệm những tháng ngày ở trong nước, tuy rằng có bị quấy rối nhưng ít ra so với hiện tại tốt hơn mấy chục lần. Tuy rằng hiện tại đã thoát ly “hiểm cảnh” nhưng tâm tình y vẫn bất an không yên. Nhiên Nghị cũng không để ý tới y, bàn công việc xong liền cùng nữ cảnh sát trong cục nói chuyện phiếm, toàn bộ quá trình quả thực là muốn đem Lâm Mộ Thiên trở thành không khí.


Cũng tốt, Nhiên Nghị không để ý tới y, cũng ít chút phiền toái.


Chưa đầy hai tiếng thì có người do chính phủ phái tới đón Nhiên Nghị, không nghĩ tới tốc độ lại nhanh như vậy. Người tới đón bọn họ là quan chức ngoại giao địa phương, vì sự kiện bị tập kích này đều khiến cả hai quốc gia tạo thành ấn tượng tiêu cực nhất định nên hai nước cũng không dám đưa tin. Lần này Nhiên Nghị xuất hiện, bên này cũng lập tức thông báo trong nước.


Một tuần kế tiếp, vì có quan hệ với Nhiên Nghị mà Lâm Mộ Thiên đã được ưu đãi ngang nhau. Gần đây Nhiên Nghị bận rộn họp hành, không có thời gian quản Lâm Mộ Thiên, hắn phân phó thuộc hạ trông coi Lâm Mộ Thiên. Tuy rằng Nhiên Nghị không hề ở bên cạnh Lâm Mộ Thiên nhưng nhất cử nhất động của y Nhiên Nghị đều rõ như lòng bàn tay.


Trong tình cảnh bị giam cầm này, Lâm Mộ Thiên không có biện pháp chạy đi. Trên người y không có hộ chiếu, cái gì cũng không có, cho dù chạy đi tìm cảnh sát cũng vô dụng. Cảnh sát và chính phủ vốn là một, đến lúc đó Nhiên Nghị chỉ cần gọi một cú điện thoại, y vẫn sẽ bị nắm trở lại.


Từ sau khi được an toàn, y chưa gặp mặt Nhiên Nghị lần nào, mỗi ngày đều có người đưa cơm đến phòng y. Đây là nơi chuyên tiếp đãi khách quý nước ngoài và những nhân vật chính trị địa phương, cao cấp đến mức khiến cho y có chút ăn không tiêu.


Mà mỗi ngày Nhiên Nghị đều ở văn phòng chính phủ họp hành, đương nhiên không thể thiếu vài lần cùng mấy quan viên này đi đến “Hoàng cung mỹ nữ” nổi danh mấy vòng, nói trắng ra là đến địa phương kia tìm đối tượng phát tiết, chẳng qua so với hội sở bình thường cao cấp hơn rất nhiều mà thôi. Những cô gái bên trong đều là gái phục vụ những nhân vật lớn có thân phận đặc thù, đi một lần phỏng chừng so với Lâm Mộ Thiên làm ngôi sao liên tục ba năm còn tốn kém hơn nhiều.


Những cái này Lâm Mộ Thiên đều nghe từ trong miệng hai vệ sĩ người Mỹ nói, đương nhiên y đối với chuyện này luôn luôn chẳng quan tâm. Chẳng qua trong lúc vô tình cũng không có việc gì làm nên y hàn huyên vài câu với bảo vệ, biết Nhiên Nghị gần đây đang bận y cũng không hỏi nữa.


Mỗi ngày y ở trong phòng cũng chỉ có thể xem TV, thấy cũng không có gì để xem, điện thoại cũng vô pháp gọi ra ngoài. Nhiên Nghị đã thông báo qua người của