“……” trong lòng nam nhân cũng có chút cảm xúc khó chịu. tuy rằng tính cách An Lâm không ổn nhưng khuôn mặt và dáng người đều là nhất đẳng nhất bổng, hơn nữa lại là nhân vật lớn trong giới giải trí, nam nhân nhìn thấy đều sẽ thích đi.
“Lần sau em sẽ không vậy nữa, anh không cần giận.” Lâm Việt tựa hồ đang sám hối, hắn cơ hồ dán sát lên môi nam nhân mà nói, này xem như là thỉnh cầu của Lâm Việt. Ngày hôm sau, Lâm Việt an phận thủ thường, cẩn thận chiếu cố nam nhân, không có khiến cho y thương tâm nữa. Chiều nào hắn tan ca cũng đều đúng giờ về nhà, không đi gặp mấy bạn gái trước kia, cũng không đi ra ngoài xã giao với mấy ngôi sao nữ.
Người phụ nữ An Lâm kia gọi điện thoại đến nhà mấy lần đều đúng lúc nam nhân nghe máy. Nam nhân vẫn rât lễ phép nói với đối phương Lâm Việt không có ở nhà, người phụ nữ kia thì một mực không tin nhưng nam nhân cũng vô tâm dây dưa với cô. Không lâu sau thì Lâm Việt biết chuyện này, hắn rất giận dữ, lo lắng người phụ nữ kia gây ảnh hưởng đến tình cảm của hắn với nam nhân, khiến cho tình cảm rất khó “ chữa lành ”
Bởi vì sau sự kiện kia, nam nhân nhân đã cùng hắn trao đổi nhiều hơn một ít, điều này làm cho Lâm Việt rất vui vẻ, chỉ cần rảnh rỗi hắn liền mang nam nhân đi ra ngoài hóng gió. Hắn biết nam nhân không thích xã giao nên cũng không đi đến mấy địa phương xa xỉ vì có thể gặp người quen. Nam nhân thích đến những nơi im lặng hắn liền đáp ứng, giữa hai người giống như hình thành sự ăn ý nào đó.
***
Trong khoảng thời gian này nam nhân cũng chú ý tin tức, Thư Diệu và Nhiên Nghị vẫn thường xuyên lộ diện trên TV. Mỗi khi nhìn thấy Thư Diệu xuất hiện ở trên màn hình, nam nhân đều hết sức chăm chú xem, nhưng mỗi khi thân ảnh Nhiên Nghị xuất hiện ở trên TV, nam nhân sẽ bảo Lâm Việt chuyển kênh.
Lâm Việt cũng phát hiện nam nhân tựa hồ đối với Nhiên Nghị rất sợ hãi, nhưng hắn lại lo lắng nam nhân đối với Thư Diệu có quá nhiều hảo cảm. Chính Lâm Việt cũng rất rõ mình là một người có dục vọng độc chiếm rất mạnh, nam nhân là của hắn, cùng Thư Diệu “ chia xẻ” nam nhân là nhượng bộ lớn nhất của hắn rồi. Thế nhưng hắn vẫn âm thầm hy vọng, tâm nam nhân nghiêng về bên này của hắn. Như vậy trong lòng hắn còn dễ chịu một chút, ít nhất còn có tình yêu nuôi dưỡng.
Thế nhưng thái độ của nam nhân đối với hắn và đối với những người khác không có gì khác nhau, ngoại trừ việc nam nhân có thể làʍ ȶìиɦ với hắn ra, hắn nhìn không ra có gì khác.
Lâm Việt tựa vào bên giường ngưng thần nghĩ xem về sau hắn sẽ ở cùng nam nhân như thế nào, mà nam nhân cũng phát hiện gần đây Lâm Việt luôn thất thần, lúc nào cùng hắn một chỗ cũng luôn suy nghĩ vấn đề nào đó. Y cũng không biết đến tột cùng Lâm Việt suy nghĩ cái gì mà lại nhập thần đến như vậy, y cũng không hỏi nhiều, nhưng biểu hiện trong khoảng thời gian này của Lâm Việt, nam nhân vẫn đều xem ở trong mắt. Tuy bình thường y không nói, nhưng trong lòng nam nhân vẫn hiểu được.
Buổi tối khi ngủ, Lâm Việt luôn ôm nam nhân thật chặt, giống như lo lắng nam nhân sẽ biến mất không thấy đâu.
Sau đó, cả cuối tuần, nam nhân đi chỗ nào, Lâm Việt cũng đi theo chỗ đó. Hắn tham dự các buổi ra mắt những hãng phim lớn, mà ngay cả nam nhân đi quay quảng cáo, hắn cũng thường xuyên đến xem.
“Ông chủ lại tới nữa, hắn đối với Lâm Mộ Thiên thật tốt, đã bỏ tiền ra nâng đỡ lại tự mình đến tận nơi xem, nếu Lâm Mộ Thiên là phụ nữ, kia ha ha a…… (=..=)”
“ Cậu xem, anh chàng đẹp trai bên cạnh ông chủ rất dễ nhìn lại quen mắt, trời ạ, kia không phải Thư Diệu sao!”
“Tớ năm đó là fan trung thành của Thư Diệu đó! Giờ anh ấy chuyển sang thương giới, cũng trở nên càng có mị lực, so với trước kia ôn nhu hơn rất nhiều ~~!” nhân viên đạo cụ trong đoàn phim tụm lại một chỗ nói chuyện phiếm, nhân vật chính vẫn không ai khác ngoài ông chủ Lâm.
“ Cắt! OK!” Đạo diễn ở bên cạnh cao hứng hô kết thúc công việc, quay xong một cảnh cuối cùng nên mọi người đều thoải mái, nam nhân cũng giống như được giải thoát, nhưng điều khiến cho y cảm thấy bất đắc dĩ chính là nữ diễn viên chính An Lâm ở thượng bộ, thì trong bộ này cũng là nữ chính, lần này lại cùng diễn với An Lâm, mà nam nhân cũng nhận thấy được An Lâm đối với y rất bất mãn.