Nam nhân không thể nghĩ ra biện pháp nào, như vậy mọi người sẽ rất thống khổ, như vậy không bằng khiến cho Lâm Việt buông tha, huống chi ngày đó Lâm Việt cùng An Lâm…… Đây cũng chứng tỏ Lâm Việt vẫn thích nữ nhân, hơn nữa hắn thế nhưng mang An Lâm về nhà, chừng này cũng đã thuyết minh người phụ nữ kia rất đặc biệt.
“Em sẽ không buông tha.” Lâm Việt trả lời rất khẳng định.
“……” Nam nhân không thể làm gì.
Lâm Việt phát hiện ánh mắt nam nhân trở nên bối rối, hắn không tự chủ được hỏi nam nhân: “Có phải anh đang ghen không? Có phải vì em mang người đàn bà kia trở về cho nên anh mới chiến tranh lạnh với em, có hay không?” Hắn ôm chặt thân thể di động của nam nhân, hắn biết nam nhân rất bất an, hắn có thể cảm giác được nhịp tim đập hoảng loạn giờ phút này của y.
Nam nhân bị hắn ôm, áo ngủ bị xốc lên, thực quả trước ngực bị ngậm vào. Nam nhân muốn đẩy đầu Lâm Việt ra lại bị Lâm Việt áp đảo ở trên giường, không có biện pháp di động.
Hai chân nam nhân bị nâng lên, bí huyệt ửng đỏ bại lộ ở trong không khí. Địa phương kia trước đó không lâu mới bị Lâm Việt tiến vào, còn chưa hoàn toàn khép kín, lúc mở lúc đóng, xung quanh nếp nhăn có chút sưng đỏ.
“Tôi là anh cậu, Lâm Việt, cậu không cần tiếp tục sai nữa.”
Lâm Việt lắc đầu: “Em mặc kệ.”
“Lâm Việt……” Nam nhân thật sự vô lực, y không thể thuyết phục em mình, cũng vô pháp làm một người anh xứng chức.
“Em muốn anh, em muốn anh nhìn em tiến vào thân thể của anh. Anh xem, em cắm vào như vậy, thì chúng ta cùng một chỗ.” dục vọng Lâm Việt chậm rãi đưa vào thân thể nam nhân, nóng rực cùng nóng rực va chạm tạo ra khoái cảm khiến người ta hít thở không thông.
Lâm Việt nâng cái mông nam nhân lên, làm cho eo y lơ lửng ở không trung. Tư thế như vậy có thể làm cho nam nhân thấy rõ vật tráng kiện kia của Lâm Việt đẩy mạnh vào trong cơ thể y. Dục vọng to lớn ở trong thân thể y ra ra vào vào xen lẫn với chất lỏng màu trắng, nhìn qua ȶìиɦ ɖu͙ƈ lại ɖâʍ mỹ khiến người ta chịu không nổi.
“ Anh hai, em sẽ không buông anh ra.”
“……”
“Cho dù anh muốn em kết hôn, anh muốn em cùng người đàn bà khác sinh son, em cũng sẽ không buông tha anh.”
“ …… ” Này lại là cái gì, người bình thường muốn sống cuộc sống của người bình thường khó thế sao.
Lâm Việt ôm chặt nam nhân, trọng lực tiến vào thân thể y. Tần suất co rút kia càng lúc càng nhanh, ma sát chỗ mẫn cảm trong cơ thể nam nhân, hắn nhắm mắt lại dùng sức ʍút̼ cổ nam nhân, lưu lại một ấn ký hồng hồng bắt mắt. Người này là của hắn, hắn muốn tất cả dấu hiệu trên người y đều là của hắn.
Nghe được tiếng rên rỉ run run của nam nhân, hắn tiến lên nhanh hơn, lửa nóng đang lan tràn, từng đợt sóng đánh sâu vào làm cho người ta không thể chống lại. Thẳng đến khi hai người đồng thời bắn ra nhiệt dịch, tay Lâm Việt ôm nam nhân một khắc cũng không buông ra. Hắn mặt đối mặt, môi đối môi dựa vào nam nhân, nhẹ nhàng hô hấp.
Qua một lúc sau, Lâm Việt mới chậm rãi mở miệng: “ Anh hai, xin lỗi, là lỗi của em. Ngày đó thật sự là em uống hơi nhiều, hơn nữa khi đó anh lại không có mặt. Anh biết dục vọng của nam nhân rất khó khống chế mà, ngày đó em nói cùng với An Lâm kết hôn cũng vì giận mới nói vậy. Em muốn biết địa vị của mình ở trong lòng anh, nhưng anh lại chẳng hề để ý.”
Lâm Việt rất khó khăn để vượt qua, hắn biết nam nhân muốn hắn tìm một nữ nhân kết hôn, như vậy có thể buông tha cho y, nhưng hắn buông không ra nam nhân ngốc này, còn biện pháp nào đâu, thật sự là nghiệt duyên!
“ Anh hai, em sai rồi, em thật sự sai rồi.”
Giọng nói đến từ đáy lòng Lâm Việt làm cho nam nhân ngây ngẩn cả người, có chút trở tay không kịp.
Lần đầu tiên nam nhân nhìn thấy bộ dạng này của Lâm Việt, khổ sở, bất đắc dĩ, vô lực…… Đủ loại cảm xúc phức tạp rối rắm cùng một chỗ, dường như đụng đến trái tim nam nhân, làm cho ngực y nặng trịch, có cái gì đó áp chế khó chịu đến mức thở không nổi.