Những lời của Kiều Thụ Hâm làm Tô Xán hồi ức lại quãng thời gian làm học sinh trao đổi ở Mỹ, khiến y bắt đầu thấy tương lai mà y nắm trong tay bắt đầu trở nên mơ hồ, không biết sẽ thế nào.
Năm 2003 là năm quá độ sau bong bóng internet tan vỡ để mạng internet ngày càng hoàn thiện, mang theo hi vọng quật khởi từ đống đổ nát.
3721, baidu, QQ, Trác Việt được lợi từ việc chính phủ các vùng trong nước tăng cường đầu tư kiến thiết cơ sở thông tin đều phát triển một cách thần tốc.
Nhớ lại cuối thập niên 90 rất nhiều người cho rằng nắm giữ mạng internet là có tất cả, chính phủ trong nước toàn lực thao tác ủng hộ, Trung Quan Thôn ở Bắc Kinh lúc nào cũng một cảnh tượng phồn vinh khí thế. Nhưng bong bóng internet võ tan vào năm 2000 mang theo hùng tâm tráng chí vô số người, cũng như tài sản bọn họ, công ty internet TQ có tên trên sàn giao dịch Nasdaq nối nhau ngã gục, tới giờ không ai nghe thấy tên tuổi nữa. Nhưng ba năm qua đi, có rất nhiều người đứng dậy từ đống đổ nát tiến lên, lần này mạnh mẽ hơn kiên cường hơn.
Đó chính sức sống của ngành này, giống như nhiệt huyết và xúc cảm mãnh liệt đã mất đi ở nhiều ngành nghề, giống như tuổi xuân qua đi không trở lại.
Lượng người dùng của Facebook TQ đạt tới 8 triệu, nhờ làn sóng mạng xã hội ở Mỹ ảnh hưởng, thức đẩy tăng trưởng liên tục, được Tuần san Nam Phương, Nhà doanh nghiệp Toàn Cầu đánh giá là một trong công ty mạng internet TQ dẫn đầu quay trở lại Nasdaq, có thể sánh ngang với Shanda và Tencent.
Hiện giờ trong câu truyền lưu truyền liên quan tới công ty mạng Thượng Hải, người ta hào hứng nói tới thân phận người sáng lập hai công ty, bốn người sáng lập có ba người sinh ra ở Thượng Hải, một người còn lại cũng học ở ĐH Thượng Hải.
Liên quan tới người sáng lập Facebook TQ, mới đầu trong nghề nghe thấy rất nhiều tin đồn, nhưng rồi từ đầu tới cuối người này không lộ diện, cũng chẳng có truyền thông chính quy nào tiếp xúc được, bàn tán về nhân vật này dần phai mờ, thậm chí có người cho rằng chỉ là nhà đầu tư nào đó, dần dần không chú ý tới nữa. Đại biểu của Facebook TQ xuất hiện công khai luôn là Kiều Thụ Hâm, sự chú ý giới truyền thông tập trung hết vào hắn.
Với một lý lịch đáng nể, tốt nghiệp Thanh Hoa cùng Stanford, là một trong nhân viên đầu tiên của Facebook Mỹ, Kiều Thụ Hâm là nhân vật thích hợp tạo dựng hình tượng của truyền thông.
Tô Xán vì thế mà được rảnh tay, nhưng cũng có ẩn họa khiến Tô Xán đau đầu, đó là bỏ ra 25 triệu USD mua 30% cổ phần WoW, Vương Thanh và Triệu Minh Nông liên thù giúp Đại Ba La một nửa số tài chính.
Facebook Mỹ cung cấp 20 triệu USD đầu tư, trong đó 12 triệu mua cổ phần WoW, còn 8 triệu USD, đổi sang NDT là hơn 66 triệu, tuy có chút dư dả, nhưng chỗ cần tiền vẫn còn rất nhiều.
Tô Xán trước sau đầu tư vào Âm nhạc Thượng Mạch của Triệu Hạo, mua 49% cổ phần.
Facebook TQ trong mấy năm tới không có kế hoạch lên TTCK, Đôn Hoàng và Thục Sơn không có kế hoạch này, Triệu Hạo lại có tham vọng thành công ty khái niệm âm nhạc số đầu tiên lên TTCK, khi đó với lượng lớn bản quỳ kỹ thuật cao của những nghệ sĩ chất lượng nắm trong tay, cùng sự phát triển mạnh mẽ nghiệp vụ nhạc chuông, sẽ thu hút được nhiều nhà đầu tư.
49 % cổ phần của Tô Xán sau này bán ra sẽ có tỉ lệ lãi cực kỳ khả quan. Người ta mới nói đầu tư vào lĩnh vực công nghệ có khi thực sự một vốn vạn lời.
Nhưng đó là chuyện sau này.
Ở Hoàng Thành đầu tư thành lập Thực Nghiệp Phượng Hoàng do Tô Xán bỏ vốn toàn bộ, lấy 20 triệu thu mua nhà máy và mỏ tương quan, tương lai còn thông qua ngân hàng vay 50 triệu nâng cấp hệ thống.
Số tiền dư lại trong tay Tô Xán là 40 triệu, số tiền này cần duy trí Thượng Đạo Hợp Tung và Facebook TQ, có chút giật gấu vá vai, nhưng chỉ cần qua được năm nay, cuối năm với doanh thu dự kiến đột phá 900 triệu của Đôn Hoàng, 700 triệu của Thục Sơn, đủ cung cấp toàn bộ tài chính cần thiết cho công ty phía dưới Đại Ba La.
Trong bản đồ Tô Xán vẽ ra, thấp thoáng thấy được một tập đoàn công nghiệp than tầm vóc quốc gia, tập đoàn bách hóa, công nghiệp nhẹ, giải trí âm nhạc, mạng internet, văn hóa xuất bản dần hình thành.
Quy phạm công nghiệp than của Hoàng Thành hoàn thành, tuyệt đối là một trợ lực cực lớn với Tô Lý Thành. Dựa vào khai thác nguồn tài nguyên chiến lược than cốc này sẽ thực sự khơi dậy tiềm năng công nghiệp của Hoàng Thành, đồng thời ngành nghiệp tương quan cái thiện quy phạm có thể cải thiện được lãng phí tài nguyên dẫn tới hủy hoại hoản cảnh, hình thành nên cách cục công nghiệp tốt đẹp cho Hoàng Thành. Đối với Hoàng Thành mà nói đây sẽ là lợi khí đem về thu nhập tải chính thay đổi kế cấu kinh tế đơn nhất mong manh, lợi lích đem lại tuyệt đối không phải chỉ là Tô Lý Thành, mà còn cho cả bí thư Lý Dẫn Lượng, thị trưởng Dương Vạn Lý, tin rắc bọn họ sẽ kiệt lực bảo vệ nó.
Chỉ cần những người này cùng với Tô Lý Thành đoàn kết lại vì lợi ích chung, thì bất kể là ai hay thế lực nào đứng đằng sau Chu Chiêu Phong thì ông ta cũng không dám đứng ở phía đối lập với Tô Lý Thành. Tô Xán luôn tin rằng chỉ biết đối đầu và loại bỏ đối thủ không phải là hành động sáng suốt, một chính trị gia thực sự phải là người biết gạt bỏ bất đồng tìm lấy cái chung để đôi bên đạt mục đích cùng có lợi. Điểm này cũng giống như trong thương nghiệp, không nên tranh giành nhau cái bánh, mà nên làm cái bánh ngày càng lớn hơn, sau đó chia nhau, đó mới là phương hướng chính xác.
Sau lần xung đột ở sân bay, Tô Xán cũng tìm hiểu thân phận của Lương Tiêu, biết hắn là ti trưởng của ủy ban kiến thiết thuộc quốc vụ viện.
Đại khái Lương Tiêu ở bộ ủy quá lâu rồi,, xuống địa phương tâm tình được dịp bành trước, đó là bệnh chung, không tới kinh thành không biết chức quan của mình nhỏ, tương ứng quan viên thủ đô đều có cảm giác ưu việt cao hơn quan viên địa phương một bậc, bất kể bao nhiêu vết xe đỏ quan viên TW xuống địa phương phải nuốt trái đắng, cảm giác ưu việt này không bỏ được, cho nên dù với Liễu Trường Huy, Lương Tiêu không kiêng kỵ gì.
Kết thúc sự việc ngày hôm đó, Lương Tiêu vội vàng quay trở về Bắc Kinh, sự việc đúng như Tô Xán dự đoán trước, hạng mục hắn phụ trách bị chuyển sang tay người khác, cho thấy lai lịch đối phương còn chưa đủ lớn bằng mình, Tô Xán thực sự bỏ xuống mối lo này.
Tô Xán tuy đôi khi hành động lỗ mãng cảm tính, nhưng không phải là người làm việc giữa chừng mà không nghĩ hậu quả gây ra cho người khác, nếu Lương Tiêu bình an vô sự, không mảy may tổn thất, thì Tô Xán tính tới động thái rõ ràng hơn để bảo vệ những cô gái có mặt sự kiện hôm đó, ví như thông qua tập đoàn Đại Dung, Đại Dung là cổ đông chính của Tân Xuyên Nam, mà Đại Dung chịu sự quản lý của thành ủy Dung Thành, chuyện này không cần thiết nhờ tới cha y, với mối quan hệ của y, đủ để tác động.
Chút va vấp của Lương Tiêu không nhất định do Liễu Trường Huy ra tay, không biết là nhân vật nào muốn lấy lòng mình, Tô Xán đủ căn cứ thực lực tự tin nghĩ như thế.
Giống như Liễu Trường Huy luôn có ý muốn thân thiết với mình, không đơn giản qua bữa cơm bị cái lưỡi không xương của Tô Xán thuyết phục, mà là lần bà ngoại Đường Vũ tới Thượng Hải tỏ thái độ về đứa cháu rể tương lai này. Nhưng có thể cùng Liễu Trường Huy kiến lập nên quan hệ vững chắc hơn, hai bên cùng có lợi là nhớ sự phát triển thần tốc của Facebook TQ và Thượng Đạo Hợp Tung, và Liễu Trường Huy cũng có thể giúp ích nhiều cho Facebook TQ và Thượng Đạo Hợp Tung.
Tô Xán không thể không làm thế, vì y vẫn có kẻ địch.
Hơn nữa còn rất hùng mạnh.
Cho nên y phải đoàn kết tất cả bạn bè có thể đoàn kết ở bên cạnh mình.