Mỗi người ở một giai đoạn đều có thay đổi khác nhau, thủa ấu thơ đóng bỉm cùng bạn bè nghịch cát đắp pháo đài. Thời sơ trung bốn năm đứa quàng vai bá cổ nhau nghênh ngang đi giữa đường kệ xe cộ đằng sau bóp cỏi quát tháo, góp tiền với nhau mua thuốc lá hút trộm về nhà ho khù khụ nói dối viêm học. Cao trung tò mò đi xem phim bẩn, cả đám trốn trong phòng đóng kín hạ thật thấp tiếng mắt nhìn màn hình không chớp. Đại học ai nấy giữ chặt cái ví của mình, kẻ nào vung tay hô hôm nay tôi mời khách, ai tới được thì tới đoán chừng là bị một đám sói đói lao vào cấu xé, một hai tháng sau ăn cơm trộn nước lá qua ngày.
Có lẽ nhiều năm sau mọi người nhớ lại thời thành xuân người muốn quay lại thời cao trung, cảm thụ lại cuộc sống đơn thuần mỹ hảo đó. Nhớ tới thời đại học nhớ tới người anh em chung phòng, nhưng chẳng mấy ai muốn sống lại cuộc đời đại học, vì đại học tức là bước một bước vào cuộc đời.
Tô Xán thì không thế quãng thời gian nào y cũng thấy thật ít ỏi, cảm thấy mình sống chưa đủ, còn quá nhiều điều bỏ qua.
Tiếp xúc với những thành viên Feec một thời gian, Tô Xán dần dần phát hiện trước kia mình quá thành kiến với bọn họ, những người nhiệt huyết trong này rất nhiều.
Cho dù phân hội Đh Thượng Hải có thực lực nhỏ nhất so với tổng hội và phân hội Bắc Mỹ, cũng có mấy nhân vật thành tích lẫn gia sản không thua kém gì Tô Xán, lại không hề có chút tiếng tăm nào.
Lần trước Tô Xán được gặp một nam tử trông rất thật thà, nói chuyện nửa ngày trời mới biên là cán bộ cao cấp của tổng công ty Trung Thạnh Hóa ( China Petroleum and Chemical Corporation), có cả CEO một công ty bán dẫn đang phát triển vùn vụt trong nước, vừa được nhà đầu tư mạo hiểm của thung lũng Silicon đầu tư lớn. Những người này khi nào có đề tài chuyên ngành liên quan mới mời tới cho mọi người ý kiến tham khảo.
Người tài nhiều, quái nhân cũng nhiều, Tô Xán nhiều lần thấy một nam sinh đại khái hơn y hai tuổi, làm vệ sinh, mắt dài, trước các buổi họp chuẩn bị hoa quả xong ngồi một góc, lặng lẽ nghe, không ai có vẻ muốn đuổi hắn đi.
Cái phòng báo cáo khoa số học này kỳ thực không tốt chút nào, xây được gần 40 năm rồi, anh sáng lẫn thông gió bố trí không tốt, sơn tường bong tróc hết cả, hành lang thì nhỏ, ẩm thấp, có điều được nam sinh kia quét dọn rất là sạch sẽ.
- Hắn tên là Mắt Nhỏ, đồng cấp với tôi, trong nhà điều kiện không tốt, phụ đạo viên khoa an bài cho hắn công tác quét dọn này, bổ trợ 400 một tháng.
Trương Á Kỳ thấy Tô Xán tò mò hỏi về nam sinh kia thì rất mừng, chứng tỏ y đã có ý muốn hòa nhập vào clb, giải thích:
- Mỗi lần chúng ta họp thì hắn đều tới quét dọn, sau đó đợi chúng ta họp xong thì quét dọn lần nữa, mọi người đều đều ngầm thừa nhận sự tồn tại của hắn. Hắn có hứng thú với quản lý, kinh doanh và sáng nghiệp, tạm coi như là nửa hội viên của chúng ta.
Tô Xán gật đầu, nước chảy chỗ trũng, còn con người hướng lên trên mà.
- Cậu có biết Feec trước kia sáng lập cũng là mô phỏng hội huynh đệ của nước ngoài không?
Trương Á Kỳ kể cho Tô Xán:
- Mỗi người khi nhỏ đều có ước mơ của mình, muốn làm tỷ phú, muốn làm bác sĩ, thành phi hành gia, thành cảnh sát. Về sau những lý tưởng này bị phóng đại, thực chất là thực hiện giá trị bản thân, như Lục Nhiêu khóa 91, anh ta muốn thành công nhân điện khí, bây giờ sáng lập ra công ty nhiệt thủy điện, thành thương hiệu có tiếng. Người muốn đưa ra thương phẩm thực dụng, người muốn thay đổi xung quanh, muốn nhiều người tiếp nhận tư tưởng của mình, ở nhà họ xây, đi xe họ làm. Tóm lại, mục tích chính của chúng ta là chỉnh hợp tinh anh của ĐH Thượng Hải, giữ lại chút lý tưởng trong thực tế, đây không phải là clb nhà giàu, không phải chỗ so đo đấu đá, cho nên tôi thấy trước kia cậu có vẻ đã hiểu lầm về chúng tôi, hi vọng sau này chúng ta dần dần hiểu nhau hơn.
- Tôi hiểu.
Tô Xán trải qua nhiều sự kiện cũng biết khuyết điểm của mình, đó là tâm lý kỳ thị người giàu khiến bản thân mang cái nhìn thành kiến:
Nơi này cũng có người không ưa gì Tô Xán, đó là Lưu Mộng Huy, từ fan hâm mộ Tô Xán, sau khi bị phủ quyết, ánh mắt lúc nào chỉ muốn lóc thịt Tô Xán. Còn một số nhân vật phái bản địa, ví như Trương Bình từng lên tiếng dạy dỗ Tô Xán, hay như cô gái tên Ninh Linh cùng cấp với Mạc Tuyết, trong nhà là một trong doanh nghiệp tiêu thụ nông sản phẩm lớn nhất Giang Tô, bản thân cũng kinh doanh sản phẩm nông nghiệp, năm ngoái thao tác đem cá chạch bán tới Bắc Kinh không khác gì vàng sống, tốt nghiệp xong sẽ kế thừa gia nghiệp của cha, gia sản cũng tới con số cả tỷ.
Vì mọi người quá mức thổi phồng Tô Xán, Trương Á Kỳ nhân nhượng Tô Xán quá nhiều làm Ninh Linh bất mãn, cho rằng năng lực Tô Xán không xứng đáng được hoan nghênh như thế, hữu danh vô thực.
Tin rằng đột nhiên một người mới tham gia vào một cộng đồng lại được hưởng ứng mạnh, chắc chắn sẽ khiến một số người bất mãn.
Tô Xán không hề gì, gần đây y bị ghét nhiều lắm thêm vài người nữa như muối bỏ bể thôi.
Lưu Mộng Huy không ưa gì Tô Xán, còn bạn hắn Mạc Thanh Hà lại nhiệt tình, còn vỗ vai Tô Xán, nói nhỏ:
- Cậu là vũ khí bí mật của clb đấy.
Tô Xán không hiểu, chỉ cho rằng đó là một kiểu lời khen thôi, nhưng mấy ngày sau Trương Á Kỳ tìm Tô Xán nói chuyện mới khiến Tô Xán vỡ lẽ.
- Tuần sau ở Phổ Đông tổ chức cuộc gặp mặt thượng đỉnh Thượng Hải mở rộng, khi đó có minh tinh, nhà doanh nghiệp thành công, biểu tượng sáng lập trẻ, chúng ta cũng có thu được thiếp mời, tôi muốn cậu đi. Mọi người có thể tham khảo chủ đề cộng động ở nhiều lĩnh vực, có lẽ sẽ tìm được chút linh cảm, đó là cơ hội hiếm có.
Trương Á Kỳ nghiêm túc nói:
- Trong số này có Đỗ Khoa người sáng lập ra Thiên Vạn Hữu, đó là một cái mạng kết giao bạn bè giống ý tưởng facebook của cậu, các cậu đều là người thực tiễn của lý luận lục độ phân cắt, cho nên sẽ có nhiều đề tài chung để nói đấy.
Lục độ phân cắt là chỉ cần quen sáu người, có thể tìm được tất cả mọi người trên thế giới.
Tô Xán "ồ" một tiếng, xem ra gặp mặt thảo luận về thị trường Trung Quốc cũng có lợi:
- Anh ta ở trường nào?
- Thành viên clb TEG Thanh Hoa, cho cậu biết đám người đó coi thường chúng ta lắm, lần trước Đỗ Khoa còn nói ĐH Thượng Hải không sinh ra nổi nhà doanh nghiệp chân chính, nếu Facebook ở TQ phát triển, bóp chết cái mạng xã hội nho nhỏ của hắn thì vui lắm.
Móa, Tô Xán chửi thầm trong lòng, té ra là gửi mình đi gây sự, còn tưởng giao lưu học hỏi gì chứ? Cười khổ:
- May anh nói thẳng, nếu không lúc đó tôi tay bắt mặt mừng tìm người ta, bị người ta mỉa mai vài câu chắc bỏ về luôn.
- Làm sao tôi để thành viên vào thế khó như vậy được.
Trương Á Kỳ cười rất giống con hồ ly:
- Người ta nói Thanh Hoa và Bắc Đại giống Oxford và Cambridge vậy, đều ngứa mắt nhau, bề ngoài thì hài hòa ca ngợi nhau, nhưng bản chất luôn cạnh tranh đối lập, nhiều năm qua họ chỉ nói tới hai trường này, trường ta áp xuống dưới, chỉ còn xưng hùng ở phương nam.
Tô Xán tất nhiên là biết trang web xã hội Thiên Vạn Hữu, tổng bộ ở Mỹ, mục đích là tạo thành mạng xã hội cho toàn bộ người Hoa trên thế giới, nhưng mỉa mai thay người ta chưa làm bản tiếng Trung. Thiên Vạn Hữu thành lập trước Facebook, nhưng căn bản không thể so với Facebook đang phát triển như quái vật. Có điều vẫn được Mark liệt vào hàng danh sách đối thủ, xếp hạng bảy, có chừng 100.000 thành viên, so với quần thể triệu người dùng, có sức uy hiếp nhỏ thôi.
Không ngờ người sáng lập Thiên Vạn Hữu lại ở trong nước, làm Tô Xán rất bất ngờ, cứ tưởng là một Hoa Kiều, chả trách Mạc Thanh Hà nói mình là vũ khí bí mật, muốn mình đi trà đạp sự tự tin của người ta đây mà.