Cuộc đời như một vở kịch, Tô Xán chẳng nhớ ai nói thế, nhưng câu này đúng thật.
Hôm đó học xong một tiết công cộng, trên đường về Tô Xán tính toán an bài cuối tuần, có mấy lựa chọn bày ra trước mắt, tới tạp chí của Lâm Quang Đống xem xét tình hình, kiếm địa điểm lãng mạn ăn tối với Đường Vũ, hoặc là đi du lịch tiểu trấn Giang Nam nào đó, tóm lại là phải rời khỏi cái chốn đang đầy rẫy thị phi này.
Vì hôm đó học ở khu bắc trên từ phòng Tô Xán đi khá xa, nhưng phòng 602 cùng với người KTX cộng lại cũng có mười mấy mạng, học xong cùng kéo nhau về, trông đội hình khá là rầm rộ, dọc đường nói cười, huýt sáo trêu ghẹo nữ sinh nào đó đi qua, thuộc về chuyện hết sức bình thường trong trường.
Hai khu nam bắc được phân chia rõ ràng bởi con đường chính, hai bên đường trồng cây xồi xanh chỉnh tề, xe cộ qua lại không nhiều, mang sự yêu tĩnh đặc sắc của trường học.
Ở khu bắc Tô Xán vẫn chỉ nổi tiếng qua cái tên, còn cái mặt không ai biết nên đội mũ lưỡi trai lên, bình an trải qua tiết học mà không gặp bất kỳ phiền toái nào.
Nhưng có câu oan gia hẹp lộ.
Lộ Vi đeo túi sách đen, quần thể thao và giày phấn hồng, từ phía đối diện đi tới.
Thật khó mà không chú ý tới Lộ Vi, cô gái này thực sự rất xinh đẹp, giống như Lâm Lạc Nhiên, Đường Vũ hay Trình Thông Thông, chỉ cần ăn mặc tùy ý, trong mắt người khác cũng thành trang điểm tỉ mỉ rồi, cho nên tỉ lệ khiến các chàng trai quay đầu nhìn phải trên 90%.
Có vẻ Lộ Vi không nhìn thấy Tô Xán, đang nhìn đồng hồ, chân bước nhanh có vẻ sốt ruột. Tô Xán tự dưng bị chửi bới thậm tệ, không khỏi có chút ác cảm với cô gái này, chỉ nhìn thoáng qua, nhưng đám gia súc bên cạnh ỷ đông người thì nhìn chằm chằm không chút e dè nào hết.
Một chiếc Mercedes S500 màu đen từ phía trước đi tới, không ai chú ý lắm, ngay trong trường này xe đắt tiền không ít.
Chiếc xe kia đỗ lại bên cạnh Lộ Vi, bấm còi toe toe mấy tiếng, Lộ Vi có vẻ hoảng loạn, rồi cửa kính xe hạ xuống, một nam tử chừng bốn năm mươi tuổi thò đầu ra nhìn Lộ Vi cười toét miệng.
Tiếp đó thoáng chần chừ rồi Lộ Vi cúi gằm mặt đi vòng qua bên kia, tới mở cửa phụ lái ngồi vào, chiếc S 500 quay đầu phóng đi.
- Vừa rồi là Lộ Vi đúng không? Cô ấy bị người ta bao rồi sao!?
Bên đường không ít người biết Lộ Vi, nhỏ giọng thì thầm:
Đám súc sinh bên cạnh Tô Xán thì đau lòng khóc lóc:
- Cái thói đời khốn kiếp gì thế này... Mỗi cuối tuần đám bụng bự này đỗ xe ngoài trường đã quá đáng lắm rồi, bây giờ còn ngang nhiên lái xe vào trường đưa người đi, nếu đám người học viện nghệ thuật mà biết dám đập xe lắm.
Tô Xán nhìn sang Tiêu Húc, hắn vốn có hảo cảm sơ bộ với Lộ Vi, lúc này ánh mắt thất thần, Tô Xán nghĩ hôm nay chắc có chàng trai mất ngủ kỷ niệm ái tình không bệnh mà chết.
Cuối cùng Tiêu Húc bóp chặt tay, chửi "thằng lái Mercedes chó má!" Sau đó chạy mất hút.
Chuyện Lộ Vi bị bao không chân mà đi, toàn bộ ánh hào quang trên người Lộ Vi bị lột bỏ, tin đồn khắp nơi đổ xuống, những tiếng chửi bới Tô Xán, bênh vực Lộ Vi cũng biến mất tăm tích, vụ ầm ĩ này tới hết sức bất ngờ, kết thúc cũng bất ngờ không kém.
Tô Xán ăn cơm cùng các cô gái trong phòng Đường Vũ, được nghe Nguyễn Tư Âu kể những loại suy đoán về Lộ Vi, nói lúc này bạn bè Lộ Vi đều dần xa lánh cả rồi. Tô Xán biết loại chuyện này ở xã hội bây giờ hết sức bình thường, nếu là cô gái nào khác, chắc người ta chỉ lắc đầu thở dài, không bị chỉ trích, hả hê hoặc nghị luận ầm ĩ như vậy.
Đáng tiếc Lộ Vi quá nổi tiếng, vừa rồi vì va chạm với Tô Xán gần như nâng lên thành biểu tượng không chịu khuất phục tiền tài, ai ngờ chuyện này xảy ra, tương phản quá lớn, làm chính người vừa ủng hộ Lộ Vi cũng quay sang chửi bới.
Điều duy nhất làm người ta ngứa răng là tên lái xe Mercedes kia, không biết kín đáo một chút, còn nghênh ngang vào trường, hủy hoại sự mỹ hảo ít ỏi thời đại học, không biết vị học trưởng năm xưa theo đuổi Lộ Vi biết chuyện này có đau lòng không?
…..
Cái lợi nhất khi có một người bạn tỷ phú là gì? Đó là mời cơm y không phải lo vấn đề tiền bạc nữa, giống như tiệc Giáng Sinh học kỳ trước, lớp số 4 cực kỳ vui mừng có một lớp trưởng như vậy, giờ tổ chức hoạt động gì cũng không cần lo tìm đâu ra đơn vị tài trợ, càng không phải bã bọt mép đi thu mấy đồng tiền của những tên keo kiệt trong lớp.
May nhờ Tô Dĩ Nhất nghiên cầm lớp tổ chức hoạt động xa xỉ, nếu không cho dù bỏ vài nghìn hay vài chục nghìn ra với Tô Xán không phải vấn đề, nhưng con người động vật không biết thỏa mãn, người ta nói, có cả tỉ đồng mà chỉ tổ chức tiệc xoàng thế này à? Đó chỉ là một trong vô vàn chuyện đau đầu kéo tới sau đó.
Có một thay đổi nho nhỏ từ Tô Xán, đó là y tới tham dự buổi họp định kỳ của FeeC trong phòng hội nghị khoa số học, hoạt động ở phương diện trường Tô Xán không đi, nhưng hoạt động của Feec vì Mạc Tuyết nhiều lần gây áp lực, Tô Xán không thể từ chối.
Tô Xán từ khi tham gia Feec, biểu hiện rất là thiếu tích cực, thiếp mời hoạt động phát tới tay, Tô Xán coi như chuyện không liên quan tới mình ném qua một bên, nhưng Mạc Tuyết lợi dụng thân phận nữ giới lại là học tỷ của mình, xông vào KTX 13 như chỗ không người, tới thẳng phòng Tô Xán gây ra cho y vô số rắc rối.
Thường thường mỗi lần Mạc Tuyết xuất hiện chó chạy gà bay, trong đó một lần cả đám đóng cửa xem phim giáo dục giới tính bị cô gái xông vào làm hoảng hồn tắt màn hình vi tính, nhưng đũng quần nhô lên cả đống là chứng cứ hùng hồn không chối vào đâu được.
Một lần thì khiến Trương Tiểu Kiều đang mặc quần sợ tới mức ngã từ trên giường xuống, còn Lý Hàn một lần 10 giờ tối đi đổ nước ra tới cửa, đèn đóm lờ mờ, thấy ngay cô gái áo trắng tóc dài bên cạnh, hoảng sợ ném cả chậu chạy vào trong phòng, làm trò hề cho cả đám, ai ngờ Lý Hàn cao to vạm vỡ như vậy lại là tên sợ ma.
Đáng ghét nhất là khi quản lý KTX hỏi Mạc Tuyết tìm ai, vị học tỷ này mím môi bẽn lẽn nói tìm Tô xán.
Thế là Tô Xán thường xuyên bị một số học trưởng KTX số 1,2 nhìn với ánh mắt thù địch, vốn Tô Xán đạp chân lên con thuyền Đường Vũ đã khiến người ta đố kỵ rồi, hành động này của Mạc Tuyết không khác gì cọng cỏ đè chết con lừa.
Giặc ngoài đã thế, lại còn thù trong nữa, đến Trương Tiểu Kiều vốn coi sự đời như mấy khói cũng phải dốc lòng khuyên Tô Xán:
- Cậu đồng ý đi, nếu không tim chúng tôi không chịu nổi nữa đâu, đến đó ngủ cũng được, thức cũng được, không thì mang sách theo mà đọc.
Lý Hàn vỗ vai Tô Xán:
- Lúc xem phim ái tình nếu vị học tỷ kia phá cửa xông vào lần nữa chỉ e công năng sinh sản của tôi có chướng ngại mất.
Thế là Tô Xán đành tham dự các cuộc họp thường lệ của Feec, có điều không hề khô khan nhạt nhẽo như Tô Xán nghĩ, nhiều cuộc tranh luận cực kỳ hữu ích, không chỉ thế thông tin thu được ở nơi này rất giá trị.
Tô Xán tham gia họp cũng làm người tham gia cuộc họp đông lên, trước kia thường chỉ có mấy thành viên ban chấp hành là đầy đủ, trong clb không ít kẻ tâm cao khí ngạo, thi thoảng xuất hiện một lần, bây giờ gần như đều tụ tập đông đủ, nhiệt tình tự giới thiệu, mời y ăn cơm, làm Tô Xán cảm giác một tinh thần phấn đấu lan tỏa, mỗi người đều nỗ lực vì tương lai của mình.
Không phải là chỗ đám nhà giàu hay nha nội tụ tập như người ngoài nghĩ.
Trong Feec hiện giờ không ai cùng khóa hay cùng tuổi với Tô Xán, năm thứ 3 chỉ có vài người, còn lại là nghiên cứu sinh, thạc sĩ, tiến sĩ. Không phải cuộc họp nào bọn họ cũng có mặt nhưng cuộc họp quan trọng đều ở khắp nơi trở về trường. Tô Xán từng gặp một người gần 50 tuổi, là tiến sĩ du học ở Mỹ, về nước lập công ty an ninh mạng. Năm ngoái tài trợ cho Feec 3 triệu, tài trợ cho các sinh viên ưu tú tham gia các hoạt động quốc tế, có tới 70 sinh viên được hưởng lợi ích.