Đại La Thiên Tôn

Quyển 5 - Chương 52: Tài Chủ lôi đài (Thượng)

Ngọc Kình vương nhếch mép cười, tiếp đó cũng không tiếp tục nói gì thêm. Bỗng bên tai truyền đến một giọng nói trầm lắng có phần nghiêm nghị:

- Tiểu tử, làm vương gia rồi mà thói côn đồ của ngươi vẫn không bỏ được nhỉ? 

- Hắc hắc, so với làm một vương gia quyền quý thì đệ tử vẫn thích làm tên côn đồ hơn. 

Nam nhân thần bí nọ, tuy rằng ý tứ như đang khiển trách Ngọc Kình vương, thế nhưng thực chất rất đang thưởng thức Ngọc Kình vương này. Tu vi người nọ cực cao, thế nên trừ khi hắn để lộ ra thì tuyệt đối không có người nào phát hiện ra cả. Ngọc Kình vương lại xưng hô đệ tử với nam nhân thần bí này, có lẽ mấy năm nay quật khởi là nhờ bái nam nhân thần bí kia làm sư. Có thể dạy ra một môn đồ kiệt xuất như vậy, chỉ sợ là một danh sư không tầm thường. 

Tiếp theo Viêm Dương đế quốc, những siêu cấp thế lực, nhất phẩm thế lực đỉnh tiêm cũng lần lượt xuất hiện. Tây Hàn đế quốc và Thiên Long thần điện giao hao với nhau không tệ, thế nên đi cùng với nhau. Có vài nhất phẩm thế lực đỉnh tiêm muốn kéo gần quan hệ với bọn họ, thế nên cũng đến chỗ này cùng lúc. Những phương thế lực này, hầu như đều cử ra cao cấp trưởng lão làm tài chủ. Đồng thời, các cao thủ tán tu cũng tập trung đầy đủ hết cả.

- Tây Hàn đế quốc Kha Như Hối, Liêu Nguyên đại sư.

- Thiên Long thần điện Đồ Úy tông giả, Trảm Vân chân nhân.

- Thần Hoang lĩnh Phó Trần thượng nhân. 

- Hồng Nguyệt thành Mỹ Vân tiên tử.

- Mai Hoa đảo Tư Đồ Hoa.

- Thương Minh u cốc Vô Dương Tử. 

- Tử Dương phong Địa Minh tôn giả. 

- Tứ Hải vương triều Diệp Phi tôn giả.

- Luyện Khí công hội Diệp Dương. 

- Đan Thần tông Mạnh Nguyên đan vương.

- ………


Ba mươi cao thủ trong các lĩnh vực võ đạo, đan đạo, luyện khí chi thuật, trận đạo… đều được lựa chọn kỹ càng. Sau khi tập trung đầy đủ nhân lực, Trương Vô Thường lại nói tiếp:

- Các vị đã đến đầy đủ, bản thành chủ cũng nên nói về phân phối tài nguyên sau khi Tài Chủ hội này chấm dứt. 

Tài Chủ hội diễn ra trong tám ngày này, mà nhân sĩ giang hồ ngoài kia đông vô số, có không ít người chiếm đoạt được thiên tài địa bảo mà không biết đó là gì, vậy nên mới cần được giải đáp. Mà bảo vật giá trị càng cao, số tiền thu lại đương nhiên là rất nhiều rồi. Tám ngày này, mỗi người thu được một khoảng thủ bút khổng lồ. Lang Gia thành tổ chức cái đại hội này, để cho bọn họ kiếm thủ bút lớn đem về cho tông môn, tất nhiên cũng phải nên cống nạp lại cho Lang Gia thành rồi. 

- Khoảng thủ bút mà các vị thu được từ Tài Chủ lôi đài, các vị chiếm bảy, còn Lang Gia thành lấy ba phần, các vị không có ý kiến gì chứ?

Trương Vô Thường vừa mới đề xuất đã khiến cho những người kia hít một hơi lạnh. Không tính ba người mà Lang Gia thành lựa chọn, mười sáu người kia phải cống nạp tới ba thành tài sản. Nếu cộng lại, thật sự là một con số trên trời. Những kẻ trung lập như Thiên Long thần điện, Tây Hàn đế quốc dĩ nhiên không có ý kiến. Nhưng mà Ngạo Kiếm thần điện thì không có vừa mắt với Ảnh Nguyệt sơn trang, làm sao có thể chịu cống nạp một khoảng khổng lồ như vậy được. 

- Ba phần? Trương thành chủ, công phu sư tử ngoặm của ngươi không khỏi quá bá đạo đấy. 

Nhiếp Song là người đầu tiên lên tiếng. Hắn vừa dứt lời thì Địa Minh tôn giả cũng đồng dạng gật đầu:

- Trương thành chủ, khoảng thủ bút khổng lồ như vậy, chỉ sợ Lang Gia thành nuốt không trôi đâu. 

- Các vị cũng cho ý kiến gì đi chứ, lão phu thấy cái này cần phải chia lại rồi.

Phó Trần thượng nhân lên tiếng. 

Tử Dương phong và Thần Hoang lĩnh kết minh với Ngạo Kiếm thần điện, dĩ nhiên là phải đứng cùng chiến tuyến với Ngạo Kiếm thần điện rồi. Thế nhưng ở đây có tới mười hai thế lực, tuy rằng Ngạo Kiếm thần điện, Tử Dương phong và Thần Hoang lĩnh cường hãn thì cũng phải thăm dò ý kiến của các thế lực khác mới được. Trong lòng Nhiếp Song cười lạnh, hắn không tin những thế lực khác chịu từ bỏ một khoảng thủ bút lớn như vậy đem nhường cho Lang Gia thành. 

- Bản vương thấy phân chia như vậy rất hợp lý. 

Nhiếp Song kinh ngạc, không ngờ Ngọc Kình vương lại dễ dàng đồng ý như vậy. Tuy rằng Ngạo Kiếm thần điện và Viêm Dương đế quốc không hòa hợp, nhưng mà gần đây Viêm Dương đế quốc bởi vì nội loạn mà tài nguyên suy giảm, đây là cơ hội để đem về cho bọn chúng một khoảng thủ bút lớn để giảm bớt khó khăn vào lúc này, Ngọc Kình vương như vậy mà lại đi ủng hộ Lang Gia thành. Bỗng nhiên lão nhớ đến một chuyện, gần đây luôn có tin đồn Viêm Dương đế quốc và Ảnh Nguyệt sơn trang có qua lại với nhau, không lẽ vì thế mà Ngọc Kình vương mới bên vực Lang Gia thành? Chỉ có thể nguyên nhân như vậy mà thôi. Sắc mặt Nhiếp Song lạnh băng, trầm giọng nói:

- Ngọc Kình vương, ngươi thực sự không phản đối sao?

- Lỗ tai ngươi có vấn đề hay là não của ngươi bị úng nước rồi mà không hiểu rõ ý tứ của bản vương? 


Ngọc Kình vương cười lạnh, lại nương theo chiều gió tiếp tục chửi mắng Nhiếp Song. Nhiếp Song khuôn mặt già nua khó coi, hận không thể chụp chết Ngọc Kình vương. Chỉ là giữa lúc đó, Hoa Tam Trúc lại đưa tay chặn ngang, ý ra lệnh cho Nhiếp Song đừng tự mình làm mất mặt. Ngọc Kình vương tinh ranh ma quái, mồm miệng nhanh nhẹn, vô sỉ đệ nhất, Nhiếp Song không thể nào đấu lại hắn được. Nếu còn tiếp tục, chỉ sợ tự mình làm mất mặt, vì vậy Hoa Tam Trúc mới một lần nữa ra mặt. 

- Tiểu vương gia không có ý kiến gì, vậy còn các vị thì sao?

Hoa Tam Trúc tuy không sợ Ngọc Kình vương, nhưng mà nếu đấu võ mồm, ai mà biết trong miệng của kẻ vô sỉ đó còn bao nhiêu câu chửi. Vì vậy nàng trực tiếp bỏ qua hắn, ánh mắt dụ tình nhìn những người khác. Ngọc Kình vương cười một tiếng than vãn:

- Chết tiệt, bị mỹ nhân ngó lơ rồi. 

Hắn nói không to, thế nhưng ở đây đều là cao thủ, dĩ nhiên nghe được lời nói của hắn. Không thể không nói, kẻ này quả thực da mặt quá dày đi. 

- Tứ Hải vương triều và Luyện Khí công hội cũng không có ý kiến.

Phó trang chủ Diệp Nhất Phàm vốn xuất thân từ Tứ Hải vương triều, trước khi đến đây, Diệp Phi tôn giả đã được Diệp Anh quốc chủ dặn dò nhất định phải toàn lực hỗ trợ Diệp Nhất Phàm, thế nên Diệp Phi tôn giả tất nhiên là phải đứng về phía Lang Gia thành rồi. Còn Luyện Khí công hội đối với Diệp Nhất Phàm quan hệ không tệ, mà một phân đà của Ảnh Nguyệt sơn trang ở Tứ Hải vương triều có quan hệ hợp tác với họ, dĩ nhiên cũng cùng một chiến tuyến. 

Sáu thế lực đã lên tiếng, mỗi bên đều có một siêu cấp thế lực dẫn đầu và hai nhất phẩm tông môn đỉnh tiêm, trong chốc lát liền cân bằng với nhau. Về phần cao thủ tán tu, nhìn đã biết đây là đấu tranh mặt mũi của các siêu cấp thế lực, tốt nhất là không nên xen vào. Hoa Tam Trúc dù không hứng thú với số thủ bút kia, thế nhưng cũng không thể để cho Ngạo Kiếm thần điện mất mặt được, vì vậy nàng lại nhìn về phía Tây Hàn đế quốc và Thiên Long thần điện, hỏi:

- Liêu Nguyên đại sư, Trảm Vân chân nhân, ý tứ của hai vị như thế nào?

Muốn đứng ở thế trung lập, nhưng nhìn cái tình hình này thì xem ra không được rồi. Thiên Long thần điện vô cùng giàu có, gần đây lại được Vô Thượng Thiên cung quan tâm, vậy nên với số thủ bút kia hoàn toàn không có quá nhiều hứng thú. Chỉ là, bọn họ không muốn Huyền Thiên giới lại xuất hiện thêm một siêu cấp thế lực thứ chín. Trảm Vân chân nhân phong thái đạo mạo, vuốt râu nói:

- Lão hủ thấy, phân chia như vậy cũng không hợp lý lắm. Như vậy đi, tài chủ chúng ta chiếm tám phần, Lang Gia thành chiếm hai phần. 

- Mọi người như thế nào thì thế đó, bần tăng không có ý kiến. 

Bốn siêu cấp thế lực đã lên tiếng, các thế lực khác lần lượt cũng tỏ thái độ. Cuối cùng sau một hồi bàn bạc, Lang Gia thành chiếm hai phần thủ bút của mỗi tài chủ. Tuy rằng chỉ có hai phần, thế nhưng cũng lên tới một con số khổng lồ rồi. 

- Đã không còn chuyện gì khác, vậy cũng nên bắt đầu Tài Chủ lôi đài thôi. 

********** Quyển 5: Quân Lâm Thiên Hạ **********

Phân chia Tài Chủ lôi đài bao gồm Võ đạo lôi đài, Đan đạo lôi đài, Luyện khí lôi đài và Trận pháp lôi đài. Ba mươi cao thủ làm tài chủ, lĩnh vực nào cao nhất thì xếp vào lôi đài đó. Vô Đạo bởi vì am hiểu về Luyện khí và Luyện đan đều cao cường, thế nên hắn nhận cả hai lôi đài này. Tất nhiên, nếu đã nhận mà không thể hoàn thành được thì sẽ bị phạt, đền bù rất nặng. Cũng bởi vì nguyên nhân này, hầu hết người khác chỉ nhận một lĩnh vực, mà Vô Đạo nhận đến hai lĩnh vực mới khiến cho người ta khiếp sợ. 

Hoa Tam Trúc âm thầm đánh giá người thanh niên đeo mặt nạ này, ban đầu còn tưởng hắn chỉ là một nhân vật bình thường, bây giờ thì… chỉ sợ thâm sâu khó dò. Trong lòng tự nhủ phải quan sát người này thật kỹ. 

Sau khi hoàn thành nốt các công đoạn, Trương Vô Thường mới tuyên bố:

- Bản thành chủ tuyên bố, Tài Chủ lôi đài chính thức bắt đầu. 

Trương Vô Thường vừa nói xong, tán tu bên dưới liền bắt đầu xông lên trên. Tán tu tu luyện cực kỳ khó khăn, thiếu thốn tài nguyên, lúc nào cũng phải đối diện với sinh tử, đoạt được bảo vật mà không biết lai lịch của nó… thế nên Long Hổ đại hội này đối với bọn họ mà nói nhất định phải tận dụng thật tốt mới được.