Đại Đạo Độc Hành

Chương 1712: Tiên Tần Tiêu Diêu thất đẳng hầu!

“Tối hôm đó, ta cùng phụ thân ta. Nhận một đơn hàng lớn, đến khuya mới về nhà.

Chúng ta vui vẻ tính toán tiền lời ngày hôm đó, kết quả đi tới đường Bích Ba, đột nhiên nơi đó có tiếng nổ mạnh truyền tới.

Sau đó uy áp cường đại áp đảo ta, ta nhìn thấy hai vị tiên tôn kia bị Thái Sử đại nhân bắt sống.

Trong đó một vị tiên tòa, hóa thành một Hoả Kê, Thái Sử đại nhân kia đương nhiên rất hài lòng với Hoả Kê đó.

Đó là lần đầu tiên ta thấy chân thân của Thái Sử đại nhân. Khi ấy hắn vung tay một cái, toàn bộ nhìn thấy một màn tiên nhân đều bị đánh đổ, quên đi tất cả.

Ngân Liệu nhất tộc chúng ta đã nhìn thấy thì sẽ không quên, nhưng mà nếu có quên đi cái gì, đối với Ngân Liệu Nhất tộc chúng ta, chính là bị trọng thương.

Khi ấy phụ thân ta bảo vệ ta dưới thân, cho nên ta không quên đi những cái này, nhưng phụ thân ta bị tổn thương gấp hai lần, từ đó bắt đầu nằm liệt giường không dậy nổi. Ba năm chưa lành.”

Lạc Ly nhíu mày, hỏi: “Thái Sử đại nhân đó là cái gì?”

Lưu Niên nói: “Thái Sử đại nhân là chấp sự đối ngoại của Bồng Lai tiên vực, Bồng Lai tông chủ Tinh Hải đạo nhân, không để ý tới thế sự, một lòng tu luyện, mọi chuyện đối ngoại, gần như đều là do Thái Sử đại nhân phụ trách.

Thái Sử đại nhân chính là Phi tiên tiên tôn, trong nhà tổ truyền Tiên Tần tước vị, cho nên lại là quản sự của Bồng Lai tông ở Tiên Tần đại liên minh, thống lĩnh toàn bộ công việc bên ngoài của Bồng Lai tông, có thể nói Bồng Lai tiên vực này của chúng ta, còn cả mười ba tiên vực phụ thuộc Bồng Lai tông ở xung quanh, đều nghe theo lời hắn nói.

Những năm qua, ta đều cố gắng nghe ngóng về tình hình của Thái Sử đại nhân, nghe nói Thái Sử đại nhân bồi dưỡng ra một đám cửu thiên huyền tham trong tiên giới.

Cửu Thiên Huyền Tham đó rất khó trồng trọt, tốt nhất phải có Hoả Long Kê theo dõi, bắt nhu trùng cho nó.

Đại nhân, bằng hữu của ngài, hình như là hỏa long kê tiến giai truyền kì tiên linh, cho nên...”

Lạc Ly nhịn không được nói: “Cái này cũng quá lớn mật rồi!

Rõ ràng bắt Địa tiên đến đây, Bồng Lai tông không sợ danh dự bị tổn hại sao?”

Lưu Niên nói: “Đại nhân, ngoài ta ra, không ai biết đâu!”

Lạc Ly thở dài một tiếng, nói: “Được rồi, được rồi!”


Ngọc Hạc Tử cùng Hoa Vũ Hỏa Kê này đều phải cứu, nhưng mà đây là sào huyệt của Bồng Lai tông, tiên giới như biển, cường giả như mây, cao thủ vô số, Lạc Ly có lợi hại đến đâu cũng không có cách nào cường công.

Chỉ có thể dùng trí, nhưng mà dùng trí thế nào đâu?

Lạc Ly nhíu mày, rất lâu sau nói: “Tiên giới của Thái Sử đại nhân, có thể tiến vào sao?”

Lưu Niên lắc đầu nói: “Thái Sử đại nhân mặc dù là Phi tiên, nhưng mà hắn chủ quản ngoại sự Bồng Lai tông, rất ít khi rời khỏi Bồng Lai tông, tiên giới của hắn chính là cái này, mắt thường có thể thấy.”

Nói xong, Lưu Niên chỉ vào hư không, Lạc Ly nhìn thấy, trong không trung kia, có một ngôi sao sáng nhất, tản phát quang mang, lấp lánh chói mắt.

Lưu Niên lại nói: “Nhưng mà nơi đó phòng bị sâm nghiêm, căn bản không cách nào tiến nhập, nghe nói, thế phòng ngự của tiên giới này, chính là tổ tiên của Thái Sử đại nhân lưu truyền từ thời xưa, là Tiên Tần chiến bị hệ thống, siêu cấp cường đại, thậm chí so với thiên tiên tiên giới còn khó tiến vào hơn.”

Lạc Ly nhíu mày nói: “Cường đại vậy sao? Như vậy cũng không dễ làm rồi?”

Đột nhiên mắt Lạc Ly sáng lên: “Ngươi nói phòng ngự tiên giới của hắn là Tiên Tần chiến bị hệ thống từ xưa?”

Lưu Niên không hiểu, gật đầu nói: “Đúng, bọn họ đều nói như vậy cả.

Nghe nói Tiên Tần chiến bị hệ thống này, kể từ thời đại Tạo Hoá chi chủ đã không còn có nữa, ở tiên giới là rất rất rất hiếm.”

Nhất thời mắt Lạc Ly sáng lên, sau đó nói: “Ngươi còn nghe ngóng được, Thái Sử đại nhân là tước vị Tiên Tần gì không?”

Lưu Niên lắc đầu nói: “Cái này, cái này, đại nhân, ta thực sự không biết.

Tin tức này, không có tiên thạch, căn bản không nghe ngóng ra được!”

Lạc Ly duỗi tay ra, đưa cho hắn ba trăm tiên thạch, nói: “Đi, đi nghe ngóng đi.”

Lưu Niên lập tức gật đầu, nói: “Tốt, đại nhân ngài chờ chút, ta đi rồi sẽ về.”

Lạc Ly mỉm cười ngồi xuống, cái gọi là Tiên Tần chiến bị hệ thống, từ xưa chi làm cửu giai cấp, phân ra tước vị cao thấp.


Mình là Tiên Tần Thất Đẳng Tiêu Diêu hầu, vốn phải được hưởng phúc lợi, đãi ngộ của Tiêu Diêu hầu, nhưng mà cảnh giới tiên nhân hầu tước tất tu là cảnh giới tiên nhân Địa tiên, cảnh giới của mình không hợp, không có đãi ngộ gì hết.

Nếu tên này tước vị không cao bằng mình, liệu mình có thể lợi dụng tước vị khác biệt, mượn đó phá tan phòng ngự của tiên giới của đối phương, cứu hai thủ hạ của mình ra.

Ngay lúc Lạc Ly đang tự hỏi, Lưu Niên nhanh chóng quay về, tiến vào phong, to mồm thở dốc.

Sau đó hắn nói: “Đại nhân, ta nghe ngóng được, Thái Sử đại nhân là Thập tam đẳng Vân Kỵ tử tước.”

Nghe tin tức này, Lạc Ly nhất thời mỉm cười, tốt, có thể làm!

Có thể thử một lần, Lạc Ly gật đầu.

Hắn quay đầu nhìn về phía lão nhân trên giường khó có thể bò lên kia, duỗi tay ra, một đạo linh quang hạ xuống, nhất thời phụ thân của Lưu Niên ở trên giường, há miệng thở dốc, bệnh hoạn tiêu tan.

Đối với khử bệnh trị liệu, với Lạc Ly mà nói, rất đơn giản.

Hắn nhìn về phía Lưu Niên nói: “Tiểu tử, ta cho ngươi một con đường đi, ngươi có bằng lòng hay không?”

Lưu Niên nhất thời mừng rỡ nói: “Đa tạ ân huệ của đại nhân! Đệ tử nguyện ý, nguyện ý!”

Lạc Ly đem tiên giới toạ tiêu của mình, truyền vào đầu Lưu Niên, lại cho Lưu Niên một trăm tiên thạch, nói:

“Đi thôi, dẫn cha ngươi đến tiên giới của ta, đây là tín vật của ta, đi vào trong đó ta cho các ngươi phong cương lập quốc!”

Lưu Niên có thể kháng cự phong ấn của Phi tiên này, dù có phụ thân bảo vệ, nhưng mà tiềm chất bản thân cũng rất mạnh, tiên giới của Lạc Ly mới lập, rất cần nhân tài.

Lưu Niên mừng rỡ, đây là cơ hội quý giá, không khỏi quỳ xuống, lạy ba lạy, dẫn cha già vừa mới lành bệnh, tới Hỗn Nguyên thiên của Lạc Ly.

Tiễn Lưu Niên đi, Lạc Ly chậm rãi mà bước đi, chân lý chi bào khởi động, nhất thời vô ảnh vô tung, hắn phi không bay lên, cho đến khi đi vào trong tinh không, tới vì sao sáng nhất kia.

Nơi đó chính là Thái Sử Bồng Lai tiên giới!

Hư không phi độn, Lạc Ly không cưỡi phi xa gì, lặng yên mà động, tách xa hư không này, vô số cấm chế của Bồng Lai, ước chừng phi độn ba ngày ba đêm, tinh quang nơi xa kia, dần dần biến thành một thế giới đại lục, sừng sững trong hư không kia.

Nhìn qua diện tích đại lục này ước chừng vạn dặm, so với Hỗn Nguyên thiên thì lớn gấp vô số lần.

Nhìn đại lục này, Lạc Ly không ngừng gật đầu, quá lớn, đây là tiên giới lớn nhất Lạc Ly từng nhìn thấy.

Đây chính là Thái Sử Bồng Lai tiên giới, công này chính là cảnh giới Phi tiên, mặt khác đây còn là tiên giới gia tộc bọn họ truyền lại qua bao đời cho nên mới lớn như vậy.

---------------