Đại Đạo Độc Hành

Chương 1711-3: Sơn tại hư vô phiếu miểu gian! (2)

Tiên thạch đã đủ, mục tiêu đã xác định, trong nháy mắt, Lạc Ly chính là lóe lên, biến mất ở trong tiên môn đạo đài, bắt đầu truyền tống.

Vượt qua thì không, vô số hào quang lóe ra, cùng lúc đó Phi tiên dẫn hắn phi độn nhất thời cảm giác, đợi cho sau khi tấn thăng Phi tiên, tiên môn đạo đài này sẽ mất đi tác dụng.

Trong nháy mắt, toàn bộ tất cả cảnh sắc cố định, Lạc Ly xuất hiện ở trên một đạo đài.

Nhưng mà cái này so với tiên môn đạo đài của Cửu Nguyệt Phong, lớn hơn gấp trăm lần, liếc mắt nhìn lại, vô biên vô tế.

Chỗ này là địa bàn của Bồng Lai tông, Bồng Lai tông là thượng môn tiên giới, môn trung thi hào: Thanh phong minh nguyệt chiếu tâm hải, tận đạo kim tiên Bồng Lai xuất.

Bồng Lai tông vốn là kiếm tông, nghiên cứu kiếm quang khinh linh, kiếm pháp phiêu dật, kiếm pháp như mộng, phiêu miểu như tiên.

Nhưng mà hiện tại lại bỏ kiếm tu pháp, thải thảo mộc chi thiên địa linh khí sơ thủy, tu luyện vô tận sinh trường chi khô vinh hết lần này tới lần khác, cuối cùng có được đại viên mãn chi thiên địa chung cực.

Môn này với Không Động, Hư Lăng tông, Đan Hà quan, Thiên Đài tông, Quát Thương sơn, Tiên Đô tông, Bắc Mang sơn, tám tông môn, chính là bảy đạo bát chuyển thập lục phong, một trong bát chuyển.

Sở dĩ tên là bát chuyển, chữ chuyển này là chỉ tám tông môn này, tu tiên đường trong quá khứ và hiện tại, hoàn toàn khác nhau.

Tám tông môn này, trong quá khứ từng gặp phải rất nhiều hạo kiếp, có lần tông môn gần như bị phá huỷ.

Nhưng mà bọn họ dũng cảm thay đổi chính mình, thích ứng với sự biến hoá của tiên giới, kinh qua vô số lần thay đổi, mượn đó tránh khỏi hạo kiếp, đứng ở thế bất bại trong tiên giới, tồn tại đến bây giờ.

Rất nhiều tiên môn, bội phục bọn họ biết tiến thoái, có gan dứt bỏ, cho nên tám tông môn này được xưng là bát chuyển.

Lạc Ly thở ra một hơi dài, chậm rãi bước về phía trước, chỗ này thật sự là phồn hoa vô cùng.

Tiên môn đạo đài cực đại này, từng đạo hào quang lóe ra, một đám tiên nhân xuất hiện ở đó, sau đó lại có một đám tiên nhân, đi qua chỗ này, rời khỏi nơi đây.

Có thể nói chỗ này người người tấp nập, tới đâu cũng đều là người.

Ở đây, Địa tiên vốn khó thấy, không có gì là hàng hoá quý hiếm, thỉnh thoảng còn có Địa tiên xuất hiện.

Nhưng mà Địa tiên này, hoặc người trước người sau, thủ hạ rất đông, hoặc là khí thế uy vũ, lực áp thiên địa.

Tiên nhân bình thường ở đây, nhìn thấy bọn họ, đều cung kính tránh xa hoặc là cúi đầu hành lễ.

Lạc Ly chậm rãi đi bộ, mặc dù chỉ có một mình hắn, nhưng dưới chân lý chi bào trên người hắn, ngàn vạn người chú ý.


Không ai có thể không đếm xỉa đến hắn, toàn bộ tiên nhân tiên linh đều tránh xa.

Lạc Ly chậm rãi đi ra tiên môn đạo đài, chỉ thấy bên ngoài, là một loạt phi thuyền đã xếp sẵn.

Phi thuyền này, đều là phi thuyền đi qua đi lại xung quanh tiên vực tiên giới này, để tiên nhân trong Tiên môn đạo đài đi.

Trong đó còn có phi thuyền đi tới Tử Dương tiên vực, nhưng Lạc Ly cũng không vội vã đi lên.

Dưới phi thuyền lại có không ít phi xa, đây là

Nhưng mà tiên giới này cũng không phải là tuỳ tiện đi lại, phải được đối phương đồng ý, mới có thể vào trong tiên giới của đối phương.

Ớ bốn phía quanh phi xa kia, còn một ít tiên linh, bọn họ chính là để phục vụ tiên nhân, kiếm tiên thạch đạo du.

Đây đều là địa đầu xà, tiên nhân đến đây, bọn họ đều yên lặng quan sát.

Lạc Ly nhìn về phía tiên linh này, ở dưới ánh mắt của hắn, một loại uy áp vô hình, trong nháy mắt xuất hiện.

Toàn bộ tiên linh bị ánh mắt Lạc Ly theo dõi, đều không tự chủ được mà cúi đầu, chỉ có một số ít tiên linh hơi hơi kháng cự lại uy áp của Lạc Ly.

Lạc Ly gật đầu, chỉ vào bọn họ nói: “Các ngươi lại đây!”

Bốn tiên linh kia, nhất thời tim đập chân run đi tới đây, trong đó có một thiếu phụ xinh đẹp nói:

“Tiên tòa đại nhân, ngài kêu chúng ta lại đây, có chuyện gì sao?”

Lạc Ly duỗi tay ra, lấy ra mười tiên thạch, nhất thời bốn tiên linh này, ánh mắt toả sáng, bọn họ ở đây đau khổ một năm cũng không kiếm được quá ba, năm tiên thạch.

Sau đó huyễn hóa ra hình dạng của Ngọc Hạc Tử cùng Hoa Vũ Hỏa Kê nói: “Hai người này, ba năm trước đây đã đến đây, các ngươi có gặp không!”

Nhất thời bốn người đối phương, đều lộ vẻ mặt nghi hoặc, khẽ lắc đầu.

“Đại nhân, chúng ta không nhìn thấy!”

“Đúng, đúng là không có, bằng không tiên thạch ai mà chẳng muốn kiếm?”


Nhưng mà Lạc Ly phát hiện một thiếu niên nho nhỏ trong đó, trong mắt lại có vẻ kinh nghi, hắn biết cái gì đó!

Ánh mắt Lạc Ly quét qua, nói: “Được rồi, nếu không ai nhận ra thì thôi đi.”

Hắn xoay người rời đi, ba bước năm bước đã biến mất không thấy đâu.

Mọi người ngươi xem ta, ta xem ngươi, đều là mười phần kinh kì hoang mang, nhưng mà nơi đây người như thoi đưa, chuyện gì cũng đều xảy ra, mọi người cũng không quá để ý, tiếp tục chờ đợi sinh kế.

Thiếu niên kia, không nay vận khí không tốt, đợi nửa ngày, không có lấy một sinh kế, chỉ có thể sầu muộn về nhà.

Hắn là tộc nhân Ngân Liệu, hai mắt như thủy ngân quán chú, có sức ghi nhớ siêu cường.

Ngân Liệu tộc nhân chính là tiên linh của La Phù kiếm phái sinh ra, sinh ra chính là cảnh giới Hư tiên tam trọng thiên, chỉ là tấn thăng rất chậm.

Ngày hôm nay, không kiếm được tiên thạch, may mà lão bản bán thuốc ở bên đường, cũng là hàng xóm cũ, cho hắn nợ một thang thuốc, nhưng mà hắn biết đây là lần cuối cùng, hiệu thuốc của hắn đâu phải là thiện đường.

Vào trong nhà, hắn bắt đầu sắc thuốc cho cha già đang nằm trên giường.

Vừa sắc thuốc, mắt vừa loé lên.

“Hai Địa tiên kia, ta nhớ kĩ bọn họ, nếu ta nói cho Địa tiên biết, mười tiên thạch, hoàn toàn có thể chữa khỏi cho cha ta”!

“Nhưng mà, nhưng mà, đắc tội với hai Địa tiên kia...

Đáng sợ, chính là Địa tiên cũng có thể biến mất, ta là một tiên linh nho nhỏ, không phải tự tìm đường chết sao?”

“Ta, ta phải làm thế nào đây?”

Rốt cuộc sắc thuốc xong, cha hắn chậm rãi uống thuốc, sau đó ngồi ở trong phòng, thật lâu không nhúc nhích.

Nghe tiếng cha già ho khan, hắn đột nhiên đứng lên, đưa ra một quyết định.

“Vì cha ta, liều mạng!”

Hắn muốn rời khỏi phòng ở, đi tìm Lạc Ly, ai biết chỉ thấy một cẩm y Địa tiên, đứng ở ngay cửa nhà hắn, mỉm cười với hắn.

Thiếu niên sửng sốt, chính là quỳ xuống đất cúi đầu, nói:

“Tiên Tôn đại nhân, ta biết, ta biết tung tích của hai tiên tôn đại nhân kia, cầu xin tiên tôn đại nhân cứu lấy cha ta!”

Lạc Ly cười, nói: “Ngươi tên là gì?”

Thiếu niên nói: “Ta tên là Lưu Niên. Ta là tộc nhân Ngân Liệu, những gì ta đã từng nhìn thấy thì sẽ vĩnh viễn nhớ được!

Hai tiên tôn đại nhân kia, ba năm trước kia đã đến đây. Bọn họ ở lại Bồng Lai tiên vực này...”

Lạc Ly lắc lắc đầu, nhất thời đã biết hai tên này, rời khỏi Thiên tích chi địa, tới thế giới hoa lệ này, đương nhiên muốn du ngoạn một phen rồi mới đi làm việc.

---------------