Đại Đạo Độc Hành

Chương 1634-2: Hiệp lộ tương phùng dũng giả thắng! (2)

Sau đó một hào quang từ từ lóe lên, bao phủ thiên địa!

Trong hào quang này, toàn bộ mọi thứ đều ngưng trệ, sau đó những nơi mà hào quang quét đến, tất cả pháp thuật đều bị tiêu tán, tất cả Tiên bảo đều bị vỡ nát, tất cả Thủy linh đều bị diệt tuyệt, hóa thành tro bụi, không chút kháng cự!

Ầm một tiếng, tất cả mọi người trong Thái Sơ thành đều nhìn thấy một đường ánh sáng trắng quét qua, những nơi đi qua, tất cả mọi người đều bị quét sạch!

Không một chút kháng cự, không bỏ chạy, tất cả đều bị tiêu diệt!

Nhưng cho dù là vậy, Thủy linh kia cũng không sợ hãi, tiếp tục từng đàn kéo đến, sát thanh ngập trời.

Lạc Ly cười khẩy, trong nháy mắt, những Thủy linh lao đến, thân mình ngưng đọng, giống hư bị cái gì đó bắt lấy, sau đó răng rắc một tiếng, toàn bộ bị bóp chết!

Tiên Thiên Cầm Nã!

Tranh thủ lúc này, Lạc Ly thở xả một hơi rồi sau đó lóe sáng, Long Điệp Cửu Thiên, hắn xông về đám Thủy linh vô tận kia!

Một mình xông tới!

Phía tiền phương, trăm nghìn vạn, vô cùng tận, gặp đàn sói, răng nanh dày đặc!

Chặn đường ngươi, lui về sau tuyệt đối không còn đường đi, không bằng hạ quyết tâm đối đầu với thủ lĩnh ác ma!

Giết giết giết!

Chiến chiến chiến!

Diệt diệt diệt!

“Chư thiên thần ma, mạn thiên tiên phật, Ma Ha Tuyệt Diệt......”

Cường giả gặp mãnh giả thắng, không có đường tiến, giết mở đường ra!

Giết, mặc kệ ngươi bao nhiêu, ta không tin, sớm muốn giết sạch!

Từng tiếng nổ lớn vang lên, từng đám Thủy linh hóa thành tro bụi, nhìn đám đông Tiên nhân đứng trên Thái Sơ thành, trợn mắt há mồm, toàn thân mồ hôi lạnh.

Tất cả mọi người đều ngây dại, hai chân run rẩy, nhưng cuối cùng cũng có cường giả phóng thân ra ngoài!


“Ta cũng đến, ta cũng đến!”

Phát ra tiếng rống rung trời, Chiến Đấu chi thần Tiểu Tôn hoàn toàn bị loại chiến đấu này châm ngòi chiến hỏa!

Tiểu Tôn mạnh mẽ rống một tiếng, hóa thành một con vượn khổng lồ, trong nháy mắt cũng phóng ra khỏi Thái Sơ thành tham gia chiến đấu!

Tiểu Tôn dẫn đầu, những đệ tử khác của Hỗn Nguyên tông ai nấy cũng đều rống to rồi lao ra ngoài tham gia chiến đấu.

Nhìn thấy trận chiến này, Thiên Cương Phi của Tạo Hóa tông cũng mạnh mẽ rống to:

“Lão phu lâu lắm rồi không máu như này, ta cũng đến!”

Gã cũng bay ra, tung ra bí pháp của Tạo Hóa tông, đánh ra tứ phía!

Sau khi Thiên Cương Phi của Tạo Hóa tông bay ra, Cửu Sinh Tử của Thái Hòa tông và một số cao thủ khác cũng bay ra, trong nháy mắt, những anh hùng hào kiệt trong Thái Sơ thành đều tham gia vào trận chiến!

Đại chiến bắt đầu, vô số sinh linh chết ngay tại chỗ, máu tươi nhuộm đỏ biển lớn trong phạm vi vạn dặm!

Biển máu vô tận!

Đại chiến, chỉ có đại chiến mới có thể làm ra một con đường máu!

Không chút do dự, Lạc Ly liền điên cuồng ra tay, dưới Tiên thuật vô thượng của hắn, tất cả những nơi đi qua, toàn bộ đều vỡ nát tuyệt diệt, hoành hành vô kị.

Nhưng Thủy linh vô tận, các loại Thủy tộc nơi này, bọn chúng không sợ chết chút nào, giống như sóng cuốn ập đến.

Không sợ sống chết, ý nghĩa chúng tồn tại giống như chính là trong khắc này vậy!

Vô cùng tận, vô bờ bến, mãnh liệt vô cùng.

Long Điệp Cửu Thiên của Lạc Ly, Tiên thuật trong tay liều mạng điên cuồng, thiên địa phạm âm vô tận mở đường phía trước, sát nhập vào trong đám địch, lập tức giống như viên đá rơi xuống nước, cuộn sóng nghìn tầng, huyết nhục hoành phi, chém mở ra một con đường máu.

Những Thủy linh này mặc dù thực lực yếu ớt, nhưng chúng có một tinh thần chiến đấu không sợ chết, chúng hợp tác cùng nhau, dùng máu thịt thân thể của mình chặn đường tiến của Lạc Ly, làm suy yếu chân nguyên của hắn, với ý đồ khiến Lạc Ly dần dần mệt chết!

Rất nhiều Thủy linh vô cùng cuồng phong, chỉ cần không chết thì tuyệt đối không lui về sau, không có một Thủy linh nào nhát gan.


Đồng thời có một lương lớn Thủy linh cường đại cảnh giứi Linh tiên đỉnh phong đang ẩn nấp trong đám đông Thủy linh, đột nhiên phát động đánh úp, một kích không trúng lập tức viễn độn nghìn dặm, tránh xa Tiên thuật đáng sợ của Lạc Ly.

Một sóng biển lớn khác dâng lên, nhưng Thủy linh này hưng phong trợ lãng, đại triều tịch Mộc Dương hà là vũ khí cường đại nhất của chúng, trong này có quê hương bọn chúng, bọn chúng khống chế trời này biển này.

Nhưng Lạc Ly không lui bước, ngay lập tức liền tử chiến!

Đám đông Tiên nhân xuất hiện phía sau Lạc Ly cũng tung ra Tiên thuật cường đại nhất của mình, kiếm quang lóe sáng, Tiên thuật ầm vang.

Ở nơi xa còn có hơn hai mươi Phi thành đột nhiên cũng phi đến nơi này.

Những Phi thành này nhìn thấy cảnh đại chiến này, dứt khoát bỏ qua ân oán với giữa họ và Thái Sơ thành của Lạc Ly, cũng xông đến gia nhập chiến đấu.

Vì họ biết, chiến đấu lần này là cuộc chiến giữa Tiên nhân và Thủy linh, thắng lợi lần này sẽ quyết định tương lai vận mệnh của bọn họ, cho nên chỉ có thể tham chiến.

Nhưng phần lớn Phi thành cũng không giác ngộ điều này, chỉ đứng phía xa quan sát, mặc cho hắn chiến đấu thế nào, đối với bọn họ mà nói cũng chẳng có ý nghĩa gì cả!

Lạc Ly lại lần nữa Ma Ha Tuyệt Diệt, giải quyết sạch phạm vi trăm dặm xung quanh mình, nhưng Lạc Ly cau mày, có cường địch xuât hiện!

Trong đám Thủy linh vô tận kia tiềm ẩn một cường giả, khi mình tung ra Ma Ha Tuyệt Diệt phá hủy tất cả, đồng thời cũng một kích chí mạng mình.

Sau đó đối phương hóa thành tro bụi trong Ma Ha Tuyệt Diệt của mình.

Trước mắt đây là thương tổn lớn nhất của Thủy linh dành cho mình, Lạc Ly tỏ vẻ hiểu ý bọn chúng, mạng cũng không cần nữa rồi, mình thì bị thương, cũng không có gì.

Nhưng tên này có vấn đề, đã ba lần liên tục rồi, đối phương là một con quỷ dạ xoa tuần biển, trong tay cầm hải xoa, trong nháy mắt đâm trúng sau lưng mình.

Quá tam ba bận, lần thứ ba chính là bình thường!

Mặc dù tên này cũng nhiều lần hóa thành tro bụi trong Ma Ha Tuyệt Diệt của mình, nhưng Lạc Ly chắc chắn tên này căn bản chưa chết, hoặc có cách hồi sinh, dùng cách chết giả để tránh tuyệt chiêu của mình.

Lạc Ly cười khẩy, tiếp tục xông lên, tiếp tục chém giết trong đám Thủy linh kia, sau đó lại lần nữa Ma Ha Tuyệt Diệt, đem đám đông Thủy linh kia hóa thành tro bụi.

Trong nháy mắt bạch quang dâng lên, trong đám đông Thủy linh kia đột nhiên có một quỷ dạ xoa tuần hải, trong tích tắc truyền tống đến bên cạnh Lạc Ly, sau đó ra sức dùng xoa đâm!

Phát đâm này chứa sức mạnh vô tận, liên tục đâm phá nhiều tầng phòng ngự của Lạc Ly, lập tức Lạc Ly vẫn bị một phát đâm trúng, phun máu tươi.

Phi xoa kia đâm trúng Lạc Ly lập tức liền biến mất, đối phương mỉm cười, yên lặng chờ đợi hóa thành tro bụi trong pháp thuật của Lạc Ly.

Nhưng Lạc Ly cười khẩy, khẽ nói: “Có ân báo ân, có oán báo oán!”

Lập tức một sức mạnh kỳ dị rót vào cơ thể đối phương, sau đó đối phương ầm một tiếng hóa thành tro bụi.

Lạc Ly thở dài một hơi, chỗ máu vừa chảy ra trong nháy mắt lại trở về cơ thể, miệng vết thương lập tức khép lại.

Bao nhiêu năm khổ luyện không lãng phí rồi!

---------------