Cuộc Sống Nhàn Nhã Sau Khi Xuyên Không

Chương 85: Sĩ Hành tìm gặp Nguyên Thu Kinh Thành

Cố Lễ nghe nói gia cụ dùng làm đồ cưới cho Nguyên Dung là Lí Túc Phong đặt, trong lòng vô cùng cảm kích, tốn một giá tiền lớn tìm vật liệu thượng hạng, tìm công tượng dựa theo dạng thức mới nhất mất hơn nửa năm mới làm ra đưa đi cho Lí Túc Phong. Cố Lễ thấy Lý thị vì đồ cưới của Nguyên Dung hao tốn rất nhiều tâm huyết càng kính trọng nàng hơn. Cố Lễ đã lớn tuổi càng yêu thích sự ổn thỏa, dịu dàng của Lý thị, chán ghét Lâm di nương cố làm ra vẻ kiều mị. Mà mấy năm gần đây Trương di nương làm việc quả thật khiến cho người ta chán ghét lại càng không được lòng của Cố Lễ. Nên sau khi Nguyên Dung xuất giá, mỗi ngày Cố Lễ đều ở lại trong phòng Lý thị, không đi qua chỗ hai vị Trương Lâm nữa, việc này nói sau, tạm thời không nói đến.

Sau khi Nguyên Dung xuất giá, Lý thị bắt đầu chuẩn bị hôn sự cho Nguyên Thu. Vì có kinh nghiệm Nguyên Dung xuất giá lúc trước, Lý thị tính toán chuẩn bị đồ cưới cho Nguyên Thu, cho dù mất hai ba năm cũng muốn bảo đảm cái gì cũng phải cực tốt đầy đủ.

Cố Lễ phải về kinh, Lý thị muốn định hôn sự của Nguyên Thu xuống trước tránh đến khi hồi kinh lại sinh ra cái gì thiêu thân. Lại đúng với ý muốn của Sĩ Hành, chỉ sợ mình không nắm chắc được Nguyên Thu sẽ bị hứa cho người khác, suốt ngày thúc dục lão Vương phi đưa sính lễ. Lão vương phi bị thúc dục không có cách nào, chỉ đành cho Quận Vương phi gặp Lý thị đem ngày cát tường định thân.

Sĩ Hành biết Nguyên Thu phải về kinh, hơn nữa sau khi đính hôn hai người ít được gặp mặt hơn vì vậy trước ngày định thân tìm cách gặp Nguyên Thu. Hai phủ lúc này đang ở nghị thân, Sĩ Hành không thể trực tiếp đi hậu viện như lúc trước chỉ đành trước vòng qua thư phòng nói chuyện với Cố Sơn.

Cố Sơn nhiều ngày chưa thấy Sĩ Hành, nghe người hầu nói Thế tử đến vội ra cửa đón Sĩ Hành còn gọi người tới dâng trà. Sĩ Hành thấy trong nhà, bên ngoài đứng đầy người hầu hạ không tiện mở miệng muốn gặp Nguyên Thu đành giả bộ tán gẫu với Cố Sơn. Cố Sơn nói chuyện với Sĩ Hành, thấy vẻ mặt hắn không yên trong lòng hiểu được ý muốn của hắn âm thầm cười hắn một phen.

Sĩ Hành không biết Cố Sơn đã biết ý nghĩ của hắn đang tính toán như thế nào mới có thể gặp Nguyên Thu. Cố Sơn thấy Sĩ Hành bưng trà lại phát ra ngây ngô, nước trà cũng không cho vào miệng liền cười nói “Thư phòng than không đủ, ngồi một lúc đã thấy lạnh. Không bằng đến phòng ta một lúc, vừa đúng lúc ta có văn chương mới cho huynh xem”

Sĩ Hành vội cười nói “Như thế rất tốt, ta nhớ lúc trước ở trong phòng ngươi có nhìn một tập thi không tìm được ở chỗ khác tiện thể đi mượn luôn”

Cố Sơn suy nghĩ lúc lâu không nhớ đến phòng mình có tập thi nào, mới hiểu là Sĩ Hành tìm cớ nhưng không chọc thủng hắn, chỉ cười dẫn hắn đến viện mình.

Cố Sơn không thích nhiều người, trong phòng hắn cũng chỉ có hai đại nha hoàn còn tiểu nha hoàn không được vào trong phòng. Đại nha hoàn Thái Xinh dâng trà, trái cây lên liền đứng sang một bên, Cố Sơn cười nói “Thế tử nói lần trước nhìn xem một quyển tập thi, các ngươi vào trong tìm, tìm được mang ra đây”

Thái Xinh cười nói “Mỗi ngày đều quét dọn phòng cũng không thấy thi tập nào. Không biết Thế tử muốn tìm thi gì?”

Sĩ Hành chỉ thuận miệng nói làm sao biết là thi gì, vì vậy quanh co cười nói “Lần trước nhìn thấy lại không chú ý tên”

Cố Sơn suy nghĩ một chút mới vỗ tay nói “Lúc trước tam Tiểu thư có đến đây cầm vài quyển sách chắc hẳn ở chỗ nàng ấy. Thái Xinh ngươi đi qua viện tam Tiểu thư hỏi nàng có quyển tập thi gì không”

Thái Xinh nghe vội đáp, hành lễ vén rèm ra ngoài, Cố Sơn thấy trong nhà không có ai liền trêu ghẹo Sĩ Hành “Lát tìm được tập thi huynh không cần một bộ thất hồn lạc phách nữa rồi”

Sĩ Hành nghe cả mặt đều là ý cười cũng không để ý Cố Sơn trêu ghẹo mình, chỉ thở dài với hắn. Thái Xinh đi nửa ngày tay không trở về, Cố Sơn hỏi nàng “Tìm được thi tập chỗ tam Tiểu thư không?”

Thái Xinh vội đáp “Tam Tiểu thư nói không nhớ rõ cầm quyển thi tập nào chỗ thiếu gia, ngày hôm trước dọn phòng, sách của tam Tiểu thư cũng cho người ôm vào Thúy các”

Cố Sơn cười nói “Nếu vậy chúng ta đi Thúy các tìm đi” Liền dẫn theo Sĩ Hành một đường đi vào vườn, xa xa hai người thấy nha hoàn đang đứng bên ngoài Thúy các Cố Sơn cười nói “Xem ra có người đến sớm hơn chúng ta” Sĩ Hành đỏ mặt cười dưới chân lại nhanh hơn.

Thúy các, Thư Hương đang dẫn theo hai nha hoàn thấy Cố Sơn và Sĩ Hành đến vội hành lễ thỉnh an. Cố Sơn hỏi “Sao các ngươi đứng bên ngoài?”

Thư Hương cười trả lời “Tam Tiểu thư đến xem sách, bọn nô tì sợ ồn ào nàng nên đứng bên ngoài chờ”

Cố Sơn xoa tay chỉ vào phòng bên cạnh nói “Các ngươi đi vào đó cho ấm, ở đây không có việc gì không cần phục vụ ta và Thế tử đi tìm một quyển sách sẽ ra. Tam Tiểu thư  đọc sách ít nhất phải một canh giờ, các ngươi ở ngoài cửa chờ sẽ lạnh hư thân thể. Nhanh vào đó cho ấm có chuyện gì nha hoàn tam Tiểu thư sẽ tìm ngươi”

Thư Hương nghe vội hành lễ vén rèm cho Cố Sơn và Sĩ Hành vào nhà rồi đưa nước trà vào lúc này mới dẫn nha đầu vào phòng bên cạnh cho ấm.

Cố Sơn, Sĩ Hành uống hai ngụm trà liền để sang một bên, hai người kẻ trước người sau lên lầu hai, quẹo một cái đi vào thì nhìn thấy Nguyên Thu mặc áo vân ti khắc mẫu đơn ngồi bên cửa sổ đang cầm sách đọc. Chức Mộng đứng một bên cầm áo khoát bằng gấm của Nguyên Thu bọc lại. Hai chủ tớ nghe tiếng vang ngẩng đầu lên, Nguyên Thu thấy Sĩ Hành và Cố Sơn đến vội đứng dậy cười thi lễ với hai người sai Chức Mộng đi bưng trà.

Chức Mộng vội đem áo khoát cất xong, thi lễ với Sĩ Hành, Cố Sơn vội vã xuống lầu pha trà. Nguyên Thu thấy không có ai mới nói với Cố Sơn “Ca hỏi muội thi tập nào? Muội chưa bao giờ lấy thi tập gì chỗ huynh về xem cả”