Đường Uyển ngồi ngẩn người ra, nghe thấy Diệp Tử nhắc đến tên mình, cô uống hơi ngà ngà say rồi, nên không nghĩ ra được là tại sao hai người này lại quen mình.
Dương Thần cười khổ sở nói:
- Mỗi lần hai người xuất hiện thì đều chẳng có chuyện gì hay ho cả, lần này lại sao rồi?
- Dương đại thiếu gia, đừng có nói khó nghe như vậy, chúng tôi cũng không phải là sao chổi mà.
Thiên Long thoáng cười ngượng ngùng nói:
- Kỳ thực, chúng tôi đến đây hôm nay, chủ yếu là muốn nghe ngóng một chút, gần đây Dương thiếu gia có cảm thấy Trung Hải có gì đó khác thường không?
- Khác thường? Khác thường ở chỗ nào?
Dương Thần cảm thấy không thoải mái.
Diệp Tử hiếu kỳ nói:
- Anh Dương, thuộc hạ của anh, không báo cáo với anh sao? Gần đây có rất nhiều nhân vật không biết an phận đến Hoa Hạ đấy, hơn nữa tất cả đều chạy đến Trung Hải này.
- Tôi làm gì có thuộc hạ này, thuộc hạ nọ. Tiểu đội Hải Ưng không có nhiệm vụ gì, nên tôi cho bọn họ về Châu Âu hết rồi, bây giờ chỉ còn một mình tôi ở Trung Hải thôi.
Dương Thần bĩu môi nói.
- Không ngờ quả thật là Dương đại thiếu gia đã đuổi hết người đi rồi, chẳng trách.
Thiên Long ra vẻ đã hiểu ra mọi chuyện.
- Hai người rốt cuộc đang nói chuyện gì vậy? Rốt cuộc là kẻ nào đã đến đây?
Dương Thần nhíu mày hỏi.
Trên mặt Diệp Tử thể hiện rõ vẻ ưu tư nói:
- Thạch Trung Kiếm của Anh và những băng đảng xã hội đen khác của Châu Âu, đúng rồi cuộc họp của bọn xã hội đen lần này không chỉ có người của Camarilla đến, mà còn có người của ma đảng Spinkle Bakes, ngoài ra còn có một tổ chức nhỏ tập hợp những người dị năng, nhưng thực ra cũng không đáng sợ lắm.
Dương Thần bực bội hỏi:
- Bọn chúng đến Trung Hải làm gì? Chẳng lẽ lại muốn đá Thần? Không phải chứ? Tôi không còn thứ đấy từ lâu rồi mà.
- Đương nhiên là không phải, cho dù đá Thần thực sự có ở trong tay của anh Dương, thì bọn chúng cũng nào dám động thủ với anh.
- Vậy thì là vì cái gì?
Thiên Long và Diệp Tử đưa mắt nhìn nhau, cuối cùng vẫn là Diệp Tử nói ra bốn chữ:
- Thắt, lưng, thôi, miên.
Dương Thần đầu tiên cảm thấy hơi sửng sốt, nhưng rồi lại thấy hơi quen tai, rồi cẩn thận nghĩ lại, lúc này mới ngạc nhiên nói:
- Cô nói là món thần khí trong truyền thuyết của Aphrodite, “thắt lưng thôi miên”?
Trong thần thoại Hy Lạp, nữ thần sắc đẹp Venus có một thần khí khiến các thần cũng khó cưỡng lại được sắc đẹp của cô đó chính là chiếc thắt lưng màu vàng của cô.
Nghe nói Venus đã từng dùng nó để mê hoặc thần s và các vị thần khác, khống chế tâm trí của họ, sau đó mở cuộc thi sắc đẹp để đọ dung nhan với Athéna và Hera, kết quả, tất cả các thần đều cho rằng Venus là người đẹp nhất.
Đương nhiên, chuyện này chỉ là truyền thuyết cổ xưa mà thôi, đây chỉ là câu chuyện người dân hư cấu để giải thích một số hiện tượng không thể giải thích được, để hình thành một số hình thức tín ngưỡng thôi.
Từ trước đến giờ, Dương Thần chưa từng nghe Christine nhắc đến cô thực sự có thần khí nào giống như chiếc “Thắt lưng thôi miên”, kể cả lúc thần Hades nói chuyện với mình, cũng chưa từng thấy ông ta nhắc đến chuyện này.
Đối với các vị thần đã sống mấy vạn năm, có hay không một món thần khí như vậy cũng không phải là một chuyện quan trọng.
Huống chi, Dương Thần thấy với thần lực như vậy của Christine, nếu như thực sự có món thần khí đó, thì cũng không thể khống chế nổi s và những vị thần khác.
- Hai người nói, bọn họ đều đi đến những vùng phụ cận Trung Hải, chẳng lẽ “đthắt lưng thôi miên” lại xuất hiện ở Trung Hải.
Dương Thần hỏi.
Thiên Long lại thở dài nói:
- Trước mắt thì vẫn chưa xác định được, kỳ thực tin tức này do ai cũng cấp thì vẫn chưa điều tra ra được.
- Vậy sao bọn chúng biết?
- Có người đã up lên một video ghi lại hình ảnh dùng thắt lưng thôi miên khống chế bộ đội đặc công, gửi đến hội nghị của bọn xã hội đen, còn gửi đến tất cả các tổ chức lớn nhỏ của bọn xã hội đen nữa. Hơn nữa nơi quay đoạn video đó chính là quân khu Giang Nam, gần với Trung Hải.
Diệp Tử nói.
Dương Thần nhíu mày nói:
- Hai người đã xem rồi sao? Đoạn video đó đâu? Cho tôi xem.
Câu chuyện kỳ quái này khiến cho Dương Thần cảm thấy rất có hứng thú.
Thiên Long đã chuẩn bị từ trước, lấy di động ra, mở một đoạn Video dài chưa đầy 20s.
Trong video có một bóng đen mờ mờ, khống chế chiếc thắt lưng ở trên không, ánh sáng lấp lánh của chiếc thắt lưng vào, nhẹ nhàng chuyển động vài cái, đã dễ dàng khiến một chiến sĩ đặc công khai hết ra toàn bộ mọi chuyện giống như là một tên ngốc vậy. Sau đó lấy súng bắn vào đồng đội.
Đoạn video rất ngắn, nhưng quả thực là đã xảy ra ở khu căn cứ quân sự ở Giang Nam.
Viêm Hoàng Thiết Lữ làm thế nào cũng không thể tìm thấy bất cứ thông tin gì về bóng đen mờ mờ xuất hiện trong đoạn băng, vốn dĩ định dấu chuyện này đi, chứ không muốn đoạn băng này rơi vào tay những tổ chức quốc tế khác.
- Người sử dụng chiếc thắt lưng này, sau khi phát đi đoạn video này, còn tuyên bố, gã vô tình có được món thần khí này, nhưng gã cũng không khống chế được, có ý muốn bỏ cuộc, nên đã đem chiếc thắt lưng này dấu ở một nơi ở Hoa Hạ, nếu như ai có thể tìm được, thì người đó chính là chủ nhân kế tiếp của nó...
Thiên Long cười khổ sở nói.
Dương Thần trầm ngâm một lát, ngón tay gõ lên trên mặt bàn:
- Quái lạ, theo lý mà nói, nếu như thực sự là thắt lưng thôi miên, thì đáng lẽ Aphrodite phải cảm nhận được chứ nhỉ? Sao cô ấy lại không có phản ứng gì. Còn nữa, thần khí của các thần, theo lý mà nói, thì không phải ai cũng có thể sử dụng được, bình thường, thì phải có thần cách cơ, cái bóng đen đó rốt cuộc là ai... gã làm như vậy có mục đích gì?
- Những chuyện này chúng tôi đều không biết, nhưng một thứ thần khí có thể mê hoặc được các vị thần, thần khí có thể khống chế được tâm trí, chắc chắn sẽ có sức hấp dẫn rất lớn, hơn nữa chiếc thắt lưng ánh vàng đó và những tài liệu ghi chép về nó, quả thật không có sai biệt gì nhiều, rất giống nhau.
Dương thiếu gia, anh nghĩ mà xem, Tử Thần Chi Kiếm ở Pháp, Chén Thánh ở Trung Hải, đây đều là những thần khí bình thường, mà đã có biết bao nhiêu người vỡ đầu chảy máu rồi, lần này còn là thần khí khống chế được cả 20 vị thần đấy!
Thạch Trung Kiếm và những tên trong hội nghị của bọn xã hội đen đã biết được sự việc kỳ quái này rồi, chắc chắn sẽ không bỏ qua cơ hội ngàn vàng này đâu!
- Nhưng cho dù bọn chúng có tìm được rồi thì có chắc là sẽ giữ được hay không?
Dương Thần mỉm cười nói.
Thiên Long lắc đầu:
- Với tình hình trước mắt, bọn chúng chắc chắn cho rằng, một khi bóng đen kia có thể sử dụng được, thì vẫn chưa bị Venus lấy đi, vậy chắc chắn bọn họ cũng có thể làm được.
Đặc biệt là đời thứ ba của Huyết tộc, bọn họ có một nửa là thần cấp và một số năng lực đặc biệt, chắc chắn bọn chúng hi vọng, đoạt được bộ thần khí này, bọn chúng có thể phá được gông cùm, thực lực sẽ mạnh hơn gấp nhiều lần. Đến lúc đó, với năng lực vốn có của bọn chúng, có lẽ còn có thể khiêu chiến được với các thần cũng nên.
Dương Thần không nhịn nổi cười nói:
- Việc này tôi thấy cũng chỉ giống như một cái bẫy mà thôi, tôi thấy hai người đừng hao tâm tổn sức đến hỏi tôi làm gì, cứ để cho bọn chúng muốn làm gì thì làm đi.
Diệp Tử cười lấy lòng nói:
- Anh Dương, bây giờ anh đã là trưởng tôn của nhà họ Dương rồi, cũng nên giúp chúng tôi một tay chứ, lần này có tên pháp sư Thạch Trung Kiếm, lại còn có cả mấy tên kỵ sĩ bàn tròn nữa thì vẫn có thể đối phó được, nhưng nếu là bọn người của Huyết tộc, chẳng may có mấy tên quái dị sống đến mấy vạn năm xuất hiện, thì người của Viêm Hoàng Thiết Lữ chúng tôi cũng chỉ chịu chết mà thôi.
- Đi, đi, đi, đến chuyện của vợ tôi tôi còn chưa giải quyết xong nữa đây nè, làm gì còn thời gian mà đi giải quyết hộ chuyện thượng vàng hạ cám nhà các vị, chủ nhân của chiếc thắt lưng người ta còn chẳng có phản ứng gì, thì tôi đâm đầu vào làm gì cơ chứ.
Dương Thần lập tức từ chối, hắn không muốn lội xuống vũng nước đục, chuyện như thế này, ở bên nào cũng không có lợi gì hết.
- Vậy.... anh Dương anh hỏi giúp chúng tôi nhưng vị ở bên Mỹ, nếu như Christine tiểu thư có nhã ý, thì hi vọng cô ấy có thể xuất hiện, không bọn người Huyết tộc mà xuất hiện để tranh giành chiếc thắt lưng này, nếu như xảy ra chiến tranh ở Trung Hải, thì chúng tôi cũng khó lòng mà chống đỡ.
Diệp Tử cầu khẩn.
Dương Thần nghĩ chuyện này cũng không có gì, nên gật đầu đồng ý:
- Được, tôi sẽ gọi điện hỏi cô ấy.
- Bây giờ gọi luôn đi, càng sớm càng tốt
Diệp Tử vội vàng nói.
Dương Thần không nói gì, bất đắc dĩ rút điện thoại ra, bấm số của Christine.
Sau khi máy thông, Christien liền cất tiếng hỏi:
- Hades có phải cậu định hỏi tôi chuyện chiếc thắt lưng thôi miên không? Chiếc thắt lưng đó của tôi thực sự không bị ai đánh cắp hết!
Nó vẫn luôn ở chỗ của tôi, không cần phải hỏi nữa được không? Chiếc thắt lưng trong đoạn video đó giống hệt với chiếc thắt lưng của tôi, nhưng tuyệt đối không phải là nó!
Trên thế giới này có nhiều người dị năng, giống như tên pháp sư Thạch Trung Kiếm vậy, những tên này đều có thể khống chế được tâm trí của người khác, thế nên tại sao mọi người lại cho rằng chính chiếc thắt lưng đó lại là nguyên nhân chứ!
Dương Thần khoan thai cười nói:
- Kích động như vậy làm gì chứ, tôi chỉ thay mặt Viêm Đoàn Thiết Lữ hỏi cô thôi mà, chính bọn họ không dám hỏi nên mới nhờ tôi đấy chứ. Tôi đã nói rồi thần khí của cô sao có thể để cho kẻ khác sử dụng mà cô không biết chứ.
Christine nghiến răng nghiến lợi nói:
- Trước anh đã có Poseidon, Artemis, Hermes, bọn họ đều gọi điện thoại đến hỏi tôi, khiến tôi không tài nào ngủ được.
Mấy người cũng đừng đi lo chuyện này nữa, bọn chúng muốn tìm thì cứ để cho bọn chúng tìm, tuy nhiên nếu để cho tôi biết kẻ nào dám lấy danh nghĩa của tôi giả thần giả quỷ thì tôi sẽ lột da gã!