Cô Nàng Đáng Yêu Của Tổng Giám Đốc Chung Tình

Chương 10

Dương Văn Nhân mặc cho Nguyễn Khánh Như phản kháng, anh vẫn sờ vào đôi má mềm mại ấy. Càng sờ càng thích, càng sờ càng nghiện.

Hai người vẫn mãi giằng co với nhau thì lúc đó buổi tiệc cũng đã bắt đầu.

“Xin chào các bạn, hôm nay là buổi họp mặt của lớp chúng ta. Các bạn hãy cứ vui chơi thỏa thích đi. Để mở đầu cho chương trình ngày hôm nay tôi xin mời nhân vật đỉnh đỉnh đại danh Dương Văn Nhân lên mở màn bằng một bài hát. Các bạn cho một tràng pháo tay nào.”

Bốp… bốp… bốp

Tiếng vỗ tay vang vọng khắp phòng. Nguyễn Khánh Như không ngờ anh lại được hoan ngênh như thế.

Dương Văn Nhân thì đang nhìn người nào đó như muốn ăn tươi nuốt sống. Còn tên gây họa chỉ nhún nhún vai bày ra vẻ mặt vô tội như chuyện không liên quan tới mình.

Anh bước lên sân khấu nói vài câu gì đó với ban nhạc rồi cầm micro lên: “Rất cám ơn các bạn đã đến tham gia buổi tiệc ngày hôm nay. Lâu rồi chúng ta mới có dịp gặp nhau, nhân đây tôi xin hát bài “That’s why you go away” của Michael Learn To Rock để mở màn cho buổi tiệc này.”

Baby won"t you tell me why there is sadness in your eyes

I don"t wanna say goodbye to you

Love is one big illusion I should try to forget

But there is something left in my head

You"re the one who set it up

Now you"re the one to make it stop

I"m the one who"s feeling lost right now

Now you want me to forget every little thing you said

But there is something left in my head

I won"t forget the way you"re kissing

The feelings so strong were lasting for so long

But I"m not the man your heart is missing

That"s why you go away I know

You were never satisfied no matter how I tried

Now you wanna say goodbye to me

Love is one big illusion I should try to forget

But there is something left in my head

I won"t forget the way you"re kissing

The feelings so strong were lasting for so long

But I"m not the man your heart is missing

That"s why you go away I know

Sitting here all alone in the middle of nowhere

Don"t know which way to go

There ain"t so much to say now between us

There ain"t so much for you

There ain"t so much for me anymore

I won"t forget the way you"re kissing

The feelings so strong were lasting for so long

But I"m not the man your heart is missing

That"s why you go away I know

That"s why you go away I know......

Dịch

Người yêu hỡi có thể nói cho anh biết tại sao lại có nỗi buồn vương trong mắt em?

Anh không muốn nói lên lời chia tay

Tình yêu chỉ là cơn mộng ảo mà anh cần phải cố quên đi,

Nhưng vẫn còn điều gì đó còn đọng lại trong tâm trí anh.

Em là người khơi nguồn nên tình yêu mà giờ chính em lại là người dập tắt tình yêu đó.

Và chỉ mình có anh là người duy nhất cảm thấy mình mất mát mà thôi!

Giờ đây em lại muốn anh quên đi tất cả những lời dịu dàng em đã nói với anh,

Nhưng vẫn còn điều gì đó còn đọng lại trong tâm trí anh.

Anh không thể quên được cách em trao nụ hôn cho anh,

Cảm xúc ấy thật mãnh liệt cứ kéo dài mãi thôi.

Nhưng anh không phải là hình bong mà trái tim em đang nhớ mong

Chính vì vậy mà anh đã biết tại vì sao em rời xa anh!

Chưa bao giờ em cảm thấy hài lòng cho dù anh cố gắng thế nào

Bây giờ em lại muốn nói với anh lời chia tay

Tình yêu chỉ là cơn mộng ảo mà anh cần phải cố quên đi,

Nhưng vẫn còn điều gì đó còn đọng lại trong tâm trí anh.

…..

Đây là lần đầu tiên cô được nghe anh hát. Một giọng hát trầm ấm và dịu dàng biết bao. Nhưng sâu trong đôi mắt anh lại toát lên vẻ bi thương và trong đôi mắt ấy không hề có cô. Bởi vì, anh vừa nhìn một người con gái khác vừa hát. Cô đã thấy, lúc anh chuẩn bị lên sân khấu thì đột nhiên dừng chân lại. Anh nhìn về phía một người con gái đang nói chuyện với Sợ Tịch. Cô thấy rõ vẻ mặt của anh thay đổi nhanh chóng và đôi mắt cứ như được lấp đầy bằng hình ảnh của người con gái ấy. 

“…But I’m not a man your heart is missing…” Lời này nghe sao mà bi ai đến thế. Nó như cho cô thấy trái tim anh đang rỉ máu. Và người gây nên vết thương lòng đó chính là cô gái kia. Một sự khó chịu nhen nhói trong tim cô.

“Hazzzzz Cậu ta đúng là một người chung tình, bao lâu rồi mà vẫn không quên được.” Sơ Tịch cảm thán nói.

Nguyễn Khánh Như quay qua nhìn Sơ Tịch, không biết từ lúc nào anh ta đã đứng bên cạnh cô. Cô tính hỏi anh một vài điều nhưng Sơ Tịch đã vội vã đi mất.