Mộc Hi Nhi do mệt mỏi mà lâm vào trạng thái mê man, trong lúc nửa tỉnh nửa mê đột nhiên cảm thấy một sức nặng đè lên nàng, làm nàng miễn cưỡng mệt mỏi mở mắt ra --
"A.......", kinh ngạc nhìn đáy mắt Lăng Vũ Dương như có ngọn lửa, nàng kêu một tiếng sợ hãi, trơ mắt nhìn hắn lại một lần nữa áp thân thể cứng rắn đè lên trên người nàng.
"Không....", nàng kích động muốn né tránh, nhưng vì thân thể đau nhức mềm nhũn làm cho nàng chỉ hơi nhích một chút, liền bị đôi tay thân thiết giữ chặt tấm lưng nhỏ gầy đang run rẩy. "Nhị thiếu gia, không cần...... Ta không được......"
"Nàng có thể...., Tiểu Hi Nhi của ta......", Lăng Vũ Dương tay ôm chặt eo nhỏ của Mộc Hi Nhi đem thân thể xinh xắn của nàng sát vào người mình, nâng mông của nàng lên, lại đem dục vọng của chính mình đưa vào trong cơ thể nàng --
"A....", đau đớn như lửa cháy làm cho nàng vì đau mà thét chói tai, thân thể theo bản năng mà bắt đầu nổi lên chống cự.
"Người buông tha ta đi, nhị thiếu gia....", Mộc Hi Nhi một lần nữa nghẹn ngào cầu xin tha thứ, bị hắn đâm vào rút ra khiến thân thể bị đau đớn, mười ngón tay đã khôi phục tự do gắt gao níu lấy chăn đệm phía dưới.
"Không được", Lăng Vũ Dương chìm đắm trong nơi nhỏ hẹp chặt chẽ của nàng, nam tính cứng rắn của hắn hưởng thụ sự bao bọc ấm áp, khoái cảm nhanh chóng ập đến.
"A...." mãnh liệt tiến lên làm cho Mộc Hi Nhi thở gấp gáp, tiếng rên rỉ nhỏ từ trong miệng nàng dật ra.
Lăng Vũ Dương dùng sức chiếm lấy nàng, ghé lại gần nàng, ngậm chặt núm vú đứng thẳng, hết cắn, rồi lại mút.
"A..... Ưm.... Nhị thiếu gia.....". Cảm giác nóng cháy như trước, nhưng đau đớn được từng đợt khoái cảm ập vào mà giảm bớt, nàng sung sướng dật ra âm thanh rên rỉ.
"Thích ta làm như vậy sao?", hắn dán sát vào đầu -vú nhạy cảm của nàng, thân thể hắn phóng túng ra vào ma sát qua lại bên trong nàng.
"A.... A.....", mười ngón tay níu chặt lấy đệm chăn mà đâm ra trắng bệch, nàng cảm thấy dưới bụng truyền đến cảm giác co rút nhanh....
Đột nhiên, thân thể nàng ưỡn cong lên, toàn thân run rẩy liên tục....
Bên trong co rút lại làm cho hắn ra vào trong cơ thể nàng càng nhanh hơn.
Rồi, hắn đâm vào nàng lần cuối cùng,một lần nữa bắn thật sâu vào trong cơ thể nàng.
*************
Gần đến trưa, Mộc Hi Nhi cuối cùng tỉnh lại sau cơn mệt mỏi ngủ say. Mi mắt nàng giật giật, sau đó mở mắt ra, khi mở mắt rồi, người nàng thở dài khẽ cựa quậy một chút, phát hiện toàn thân tứ chi truyền đến từng cơn đau nhức, khó chịu bên trong, trí nhớ đêm qua phút chốc dần dần hiện lên trong đầu óc tỉnh táo của nàng, đang lúc nhớ lại, nàngphát hiện thân thể mình trần trụi không mặc gì.