Cháu Gái Người Mộng Du

Chương 3

Docsach24.com
erry Mason đang nói chuyện với bác sĩ Kelton qua điện thoại, chợt Paul Drake mở cửa bước vào.

- Cô Della bảo tôi vào, có ông đang chờ.

Mason gật đầu, ra dấu mời anh ngồi vào ghế và tiếp tục nói vào máy:

- Cậu có biết gì về bệnh mộng du không hở Jim?... À, có một vụ dành cho cậu đây. Ông ta không biết mình đang bị mộng du. Hoang mang, bồn chồn lắm. Vác một con dao, đi chân đất, lang thang chung quanh nhà... Tối nay cậu đi điều tra với mình. Ta không phải ăn ở đó, đỡ khổ! Có thể bị ông ta chọc dao vào bụng hay không hả? Làm sao mà biết được! Nếu cần cậu hãy đem theo pyjama có lót lưới thép. Mình sẽ gọi cậu lúc bảy giờ rưỡi... Nhiệm vụ của cậu là kiểm tra sức khỏe cho ông ta, bà vợ cho rằng ông ta điên... Ừ, các bà vợ đôi khi vẫn thế... Đương nhiên là có thù lao, nhưng đừng vội ham tiền, cậu thử gặp cô cháu gái xem sao đã... Sẽ nói sau!... Ô kê, mình sẽ đón cậu ở câu lạc bộ...

Mason gác máy và cười với Paul Drake. Chàng thám tử cao gầy lòng nhòng ngồi vào chiếc ghế nệm căng phồng bọc da đen. Anh ngồi xoay ngang, hai chân gác thõng lên một tay ghế, tấm lưng nhỏ nhắn tựa vào tay ghế còn lại.

- Mộng du hả? - Anh ta hỏi, giọng kéo dài.

Mason gật đầu:

- Anh có đi lang thang trong giấc ngủ không hở Paul?

- Hừ, không! Lo đủ mọi việc cho ông, chẳng còn chút thời giờ nào mà ngủ. Lần này ông cần gì vậy?

- Tôi cần mấy người khéo léo đi tìm hiểu một phụ nữ tên là Doris Sully Kent cư ngụ tại Santa Barbara. Đừng theo dõi bà ta vì bà ta khôn lắm mà tôi thì không lo chuyện này được. Anh tìm cho mọi chi tiết về bà ta: quá khứ, bạn bè, tiền của, hạnh kiểm, thú ăn chơi, chỗ ở và các dự định tương lai. Thăm dò luôn một ông tên là Frank B. Maddox ở Chicago, nhà phát minh kiêm chủ công ty chế tạo. Ông ta hiện đang ở đây, vậy anh chỉ cần để tâm đến Chicago là đủ. Sau cùng, tìm xem ai là chủ chiếc xe Packard màu xanh lá cây không mui hai chỗ ngồi mang biển số 9R8397.

- Thời hạn bao lâu?

- Càng sớm càng tõt.

Drake xem đồng hồ:

- Được. Có phải giữ kín cuộc điều tra ở Santa Barbara không?

- Có. Đừng để bà Kent và bạn bè của bà ta biết.

Drake ngáp dài rồi nhấc tấm thân cao gầy ra khỏi ghế.

- Lên đường - Anh vừa nói vừa bước ra cửa.

Nghe tiếng cánh cửa đóng lại, Della bước vào văn phòng.

- Jackson đâu? - Mason hỏi.

Delta mỉm cười:

- Anh ta đang khăn gói sửa soạn lên đường đi Santa Barbara để tìm hiểu tình hình chính xác về vụ kiện ông bà Kent. Em đã mạn phép đoán ý ông và phát lệnh cho Jackson. Em cũng đã gọi điện xuống ga-ra yêu cầu đổ đầy đủ xăng nhớt vào xe của anh ta và giao xe tại đây.

Mason cười:

- Giỏi lắm. Biết đâu sẽ có ngày tôi định tăng lương cho cô, nhưng chưa kịp thực hiện thì cô đã đoán trúng ý và tự tăng rồi. Gọi điện ngay cho văn phòng lục sự quản lý ở Santa Barbara xin họ cho người ở lại làm thêm giờ. Dặn Jackson điều tra được gì báo cho tôi ngay - Mason xem đồng hồ, giọng nói trở nên tư lự - Khoảng một trăm dặm. Chưa đầy một tiếng đồng hồ nữa Dackson sẽ có mặt ở đó. Bảo anh ta mau mau lên!