Chân Linh Cửu Biến

Chương 63: Dậy sóng

Dịch giả: Titan

"Lâm hải thính đào quyết" là bộ công pháp đem quá trình tu luyện bản thân ngụ ý thành quá trình phát triển lớn mạnh của một con sông. Lúc ban đầu, ở dung huyết kỳ, nó giống như sơn tuyển vọt ra khỏi mặt đất, muốn vậy phải cần hai chữ "Thanh thuần". Tới đoán đan kỳ, nó lại như con sông lớn tuôn chảy, ào ào tiến tới. Tới pháp tướng kỳ, nó hội tụ vào biển rộng, mênh mông tráng khoát.

Lục Bình đem "Lâm hải thính đào quyết" phản phục nghiên cứu, cho đến khi thông hiểu quán thông, lúc này mới bắt đầu thử đem pháp lực của "Dung huyết hóa linh quyết" trong cơ thể từng chút một dùng "Lâm hải thính đào quyết" biến thành pháp lực thay thế. Khi toàn bộ huyết mạch bắt đầu dựa theo "Lâm hải thính đào quyết" vận hành lộ tuyến hành công, Lục Bình nhất thời cảm giác máu của bản thân hắn giống như một đạo sơn tuyền, từ tâm tạng vọt ra, phát ra tiếng "Cốt cốt" nhè nhẹ như hát hò vui sướng, hướng các địa phương toàn thân chạy đi thật nhanh.

Bên ngoài cơ thể, linh khí nhanh chóng hướng toàn thân áp tới, bị huyết mạch hấp thu. Linh lực ở trong huyết mạch lớn mạnh hơn một chút. Đồng thời, từng tia pháp lực cũng theo huyết dịch chảy qua tâm tạng rồi bị bóc tách ra, quấn quanh dung huyết châu ở trong tâm tạng không gian, khiến cho dung huyết châu từ từ lớn mạnh, mặt ngoài của nó càng phát lộ ra vẻ trong suốt, long lanh.

Công pháp vận hành hết mười hai chu thiên, Lục Bình từ từ quen thuộc "Lâm hải thính đào quyết" vận hành lộ tuyến, trên mặt lộ ra thần sắc hài lòng. Chân truyền công pháp này quả nhiên không phải là loại "Dung huyết hóa linh quyết" luyện huyết kỳ công pháp có thể so sánh. Bản thân Lục Bình chẳng qua là tu luyện một ngày, liền cảm giác được trong cơ thể pháp lực rõ ràng lớn mạnh.

Khoảng cách đến hết thời hạn mướn linh mạch phòng tu luyện còn chừng hai tháng, Lục Bình còn vừa vặn ba bình tổng cộng ba mươi viên dung huyết kỳ tu luyện đan dược, đúng lượng dùng cho hai tháng này.

Vốn sau khi tu sĩ tiến vào dung huyết kỳ, bởi vì sở dùng đan dược có được lực đại phúc tăng trưởng, cho dù tu sĩ tu vi cũng đồng thời lột xác, nhưng nếu muốn hoàn toàn tiêu hao được lực trong đan dược, loại bỏ đi dược độc trong đó, thì cần phải dùng hết ba ngày.

Có lẽ là bởi vì sau khi giao huyết mạch trong cơ thể Lục Bình thôn phệ quy huyết mạch, và xa xôi hơn có lẽ chịu ảnh hưởng của huyết mạch biến đổi kỳ lạ sau khi xuyên việt đến thế giới này, cho nên pháp lực của hắn nhất thời hùng hậu gấp đôi. Mặc dù trước đây từ chất của Lục Bình chỉ được xem là trung bình, nhưng hoặc là bản thân hắn tích lũy đủ hùng hậu, hoặc là bởi vì tu luyện "Lâm hải thính đào quyết" có phần đặc biệt, Lục Bình đối với thời gian tiêu hóa đan dược rõ ràng rút ngắn rất nhiều, chỉ dùng hai ngày là có thể đem được lực trong đan dược tiêu hao hết tất, dược độc cũng không tích lũy trong cơ thể gây nguy hại cho tu hành sau này.

Nói cách khác, so sánh với những tu sĩ khác, ở trong thời gian giống nhau, Lục Bình có thể tiêu hao thêm một phần hai đan dược để tăng tiến tu vi. Kết quả dĩ nhiên là góp phần cho tu vi của hắn tăng tiến nhanh hơn, bù vào phân chậm đi do yêu cầu phải tích lũy và thuần hóa linh lực. Nhưng nhu cầu đối với đan dược cũng cao hơn. Điều này đòi hỏi Lục Bình phải trăm công nghìn kế tìm kiếm lượng đan dược đủ dùng cho tu luyện sau này.


Cải thiện được tốc độ tu luyện đối với Lục Bình mà nói không thể nghi ngờ gì là một điều cực kỳ tốt. Bởi vì Lục Bình đi theo con đường thuần thủy hệ tu luyện, loại phương thức tu luyện này quá đáng theo đuổi căn cơ, dù là sẽ giảm đi rất nhiều nguy hiểm trong quá trình tu luyện hay đột phá tu vi, nhưng đồng thời cũng vì công pháp bản thân mà khiến cho tốc độ tu luyện chậm chạp vô cùng. Lục Bình hiện giờ có thể tìm kiếm ưu thế riêng về mặt hấp thụ đan dược, do đó hắn không thể không bỏ công học và tìm mọi biện pháp đột phá về mặt luyện đan.

Lục Bình căn cơ huyết mạch sau khi thôn phệ đồng chúc tính quy huyết mạch, đã chiếm ưu thế tuyệt đối trong số sáu loại huyết mạch còn dư lại trong cơ thể. Tình huống như thế vốn là phải vào dịp tu sĩ lên cấp dung huyết tầng hai, sau khi dung hợp một loại huyết mạch sau mới xảy ra. Lục Bình bây giờ cũng không biết trạng huống này trong huyết mạch của bản thân là tốt hay là xấu, nhưng từ trong đáy lòng, hắn lại không muốn đi thỉnh giáo người khác.

Lục Bình nội tâm thủy chung có một loại nguy cơ ý thức, không muốn người khác biết được bí mật trên người hắn, đặc biệt là trong linh hồn so với thực tế tuổi tác còn trải qua nhiều hơn hai mươi năm ở trong một thế giới hoàn toàn khác lạ so với nơi này.

Hai tháng sau, tu vi tiến nhanh, Lục Bình xuất quan, đến chỗ của Huyền Dung chân nhân bái tạ, lại biết Huyền Dung chân nhân đã đi Huyền Kỳ đảo, cùng đi còn có Ngô Tử Ngưu cùng một nhóm tiền trưởng lĩnh đội cùng các đệ tử cấp ba đạt tới luyện huyết hậu kỳ.

Lục Bình trực giác rằng, trên Huyền Kỳ đảo lại nổi lên cơn sóng dữ, đặc biệt là sau khi hắn liên tiếp tiêu diệt Kiều gia huynh đệ, khiến cho Huyền Linh phái Kiều gia mất đi một lúc hai người thừa kế thuộc đích hệ (hệ chính của dòng họ). Huyền Linh phái cùng Kiều gia không có a phản ứng mới là chuyện lạ.

Ngược lại, chuyện đã trải qua gần nửa năm, Huyền Linh phái bấy giờ mới có động tác, khiến cho Lục Bình ngược lại cảm thấy Huyền Linh phái phản ứng chậm lụt.

Nghĩ đến bản thân hắn còn có chuyện khai hoang kinh doanh trên Hoàng Ly đảo, trong tiểu đảo còn có vi hình linh mạch cùng linh dược viên, và Bích Hải linh xà sào huyệt, Lục Bình không khỏi có chút nóng nảy. Hoàng Ly đảo tuy nói là bần tích, nhưng là thứ mà hai năm qua hắn đã mất không ít tâm lực. Cho dù chỗ ấy hẻo lánh, nhưng cũng tiếp giáp với hải vực của Huyền Linh phái, khó bảo toàn sẽ không có người đến quấy rối. Nếu để cho người khác phát hiện linh mạch cùng Bích Hải linh xà sào huyệt, bản thân hắn tổn thất quả là lớn rồi.

Trong lòng có chút lo lắng, Lục Bình vội vả thông qua Truyện Tống Trận đi tới Huyền Kỳ đảo. Lúc này, Huyền Kỳ đảo so với dĩ vãng càng thêm náo nhiệt, chăng những có rất nhiều biệt viện đệ tử cấp ba cùng ngoại môn đệ tử, ngay cả dung huyết kỳ tiện trưởng cũng nhiều lên không ít. Trên đảo thường nhìn thấy tu sĩ dựa vào pháp khí phi hành trên không, Lục Bình có thể cảm giác được rõ rệt trên đảo tràn ngập một cô không khí chuẩn bị chiên đầu trang nghiêm.


Lục Bình thăng đi tới phòng tu luyện của Lưu tiên trưởng. Lưu tiên trưởng thấy được Lục Bình trở về, trong thần sắc rất là vui mừng, nói:

- Quả nhiên không để cho ta thất vọng, trở về rất đúng lúc, thế cục trước mắt cũng khẩn trương. Hai phái chỉ cần hơi có ma sát là có thể đưa tới một cuộc đại chiến giữa mấy phái cùng một lúc. Tu vi bây giờ của ngươi chính là hợp với thời khắc xuất lực.

Lục Bình đơn giản đem quá trình đột phá của bản thân kê qua, trong đó tự nhiên che giấu huyết mạch thôn phệ, thần thức dị biến cùng sử dụng bốn viên dung huyết đan. Hắn chỉ nói là dùng hai viên dung huyết đan, cho dù như vậy, cũng để cho Lưu tiên trưởng than thở Lục Bình tu vi hùng hậu.

Lục Bình hướng Lưu tiên trưởng hỏi thăm thế cục trước mắt, Lưu tiên trưởng bèn kể cho Lục Bình nghe thật cặn kẽ.

Sau khi Kiều Hi Bằng bị Lục Bình cường sát, Huyền Linh phải cùng Chân Linh phái đều không biết được. Chân Linh phái cho là Kiều Hi Bằng đã giết chết xà yêu, quay trở về Kiều gia; Kiều gia lại cho là Kiều Hi Bằng vẫn ở trên biển đuổi giết xà yêu, hơn nữa thông qua hộ vệ bị thương trở về gia tộc biết được Kiều Hi Bằng đuổi giết chính là Bích Hải linh xà có huyết mạch cao quý trong yêu tộc, hơn nữa đã xâm nhập đến Chân Linh phái hải vực. Lần này Kiều gia ngồi không yên, vội vàng phát ra sáu tên dung huyết kỳ tu sĩ, trong đó có hai dung huyết trung kỳ tu sĩ lĩnh đội tới tiếp ứng.

Không ngờ sáu người ở phụ cận hải vực bồi hồi gần một tháng mà không tìm được Kiều Hi Bằng. Lần này Kiều gia cuống lên, vội vàng tăng phái người, từ sáu người gia tăng đến mười lăm người, chia làm ba đội, mỗi đội do một dung huyết hậu kỳ tu sĩ dẫn đầu, ở trong hải vực của Chân Linh phải tìm kiếm tung tích của Kiều Hi Băng.

Kiều gia hành động không chút giấu giếm như vậy, tự nhiên khiến cho Chân Linh phải rất căm tức. Vì vậy, Khúc chân nhân hạ lệnh đem mười lăm người này đuổi ra khỏi Chân Linh phái hải vực, và lên tiếng cảnh cáo nơi này đã là Chân Linh phái hải vực, Kiều gia mà đi vào nữa, thì có vào mà không có ra.

Bất đắc dĩ, Kiều gia không thể làm gì khác hơn là hướng Huyền Linh phải nhờ giúp đở. Chuyện này nguyên bổn chính là Huyền Linh phải bày tính kế sách, hiện giờ Kiều Hi Bằng mất tích, khiến cho Huyền Linh phái ứng phó không kịp, vội vàng chỉ trích Chân Linh phái mưu hại người thừa kế của Kiều gia.

Chân Linh phái tự nhiên không cam yếu thế, ở trong Bắc Hải liên minh trách cứ Huyền Linh phái vu cáo, đồng thời trách móc Kiều Hi Bằng vì sao tự thân xông vào Chân Linh phái hải vực lùng giết yêu thú? Bây giờ yêu thú không dùng giết được, sợ là lại bị yêu thú đem hắn biến thành con mồi rồi.

Chân Linh phải trả đũa, khiến cho Huyền Linh phái thẹn quá thành giận, nhưng lại không thể đem bản thân mưu đồ công khai trước mọi người. Vì vậy, Huyền Linh phái trực tiếp ra thông điệp, nếu là Chân Linh phái không cho lời giải thích rõ ràng, Huyền Linh phái sẽ thu hồi Huyền Kỳ đảo. Đồng thời Huyền Linh Phái còn tự nhận là chiếm đạo nghĩa thượng phong, nên ở trong Bắc Hải liên minh lập bang kết phái, cộng đồng thanh tảo Chân Linh phái.

Chân Linh phái tự nhiên cũng tích cực hành động, song phương quan hệ nhất thời trở nên vi diệu, chỉ cần chạm một cái là có thể bùng nổ đại chiến.