Chân Linh Cửu Biến

Chương 228: Vẫn lạc bí cảnh

Dịch giả: Titan

Vẫn Lạc bí cảnh thật ra thì cũng không phải là một không gian phong bế giống như Phi Linh đảo hoặc là Thất Tinh thiên, mà là một đại kỳ tích do tự nhiên hình thành. Không ai biết Vẫn Lạc bí cảnh tạo thành từ lúc nào, tương truyền năm đó khi Khai thiên thất tổ mở ra phương thiên địa này, Vẫn Lạc bí cảnh đã tồn tại.

Vẫn Lạc bí cảnh tọa lạc tại Đông hải cực bắc. Nơi này do vô số đảo lớn nhỏ tạo thành một phiến đại dương quần đảo chi ly phá toái, là vùng đất nhân yêu thực sự hỗn cư với nhau. Bên trong bí cảnh quỷ dị khó lường, nguy hiểm cùng kỳ ngộ cộng tồn, là thiên đường mạo hiểm cho người tu luyện. Theo truyền thuyết, ở sâu trong Vẫn Lạc bí cảnh, thậm chí hấp dẫn pháp tướng kỳ lão tổ ra vào, có thể thấy nơi này giá trị đến mức nào.

Trong Vẫn Lạc bí cảnh thậm chí có thiên địa chỉ lực thiên nhiên hình thành thiên nhiên trận pháp cấm chế. Cho tới bây giờ không tu sĩ nào có thể hiểu bộ mặt thật của bí cảnh này như thế nào, chỉ có thể kinh thánh cho sự vĩ đại của đại tự nhiên.

Lục Bình hồi tưởng lại những kiến thức thu thập được về Đông hải trong khoảng thời gian này. Bên trong đó có rất nhiều truyền thuyết liên quan tới Vẫn Lạc bí cảnh. Lục Bình đối với chỗ thần bí này tự nhiên sớm đã có chí hướng đến xem qua cho biết. Bây giờ hắn có tấm bản đồ này trong tay, hơn nữa từ trên bản đồ phát hiện được, vị dẫn đầu đại ca này phảng phất còn ở trong bí cảnh phát hiện bảo vật gì đó. Lục Bình tự nhiên sẽ không bỏ qua dịp may này.

Trừ cái đó ra, Thanh Loan điểu còn đem cái kim chung bị cô ả đánh cho linh quang mất hết mang tới. Lục Bình mặc dù không tinh thông luyện khí, nhưng bởi vì có bằng hữu Trần Luyện là vị luyện khí thiên tài, hắn đối với việc giám thưởng các loại pháp khí chất lượng tốt xấu ra sao quả thật có cặp mắt không tệ chút nào. Cái chuông vàng này tuy nói chẳng qua là thượng cấp pháp khí, nhưng ở thời điểm luyện chế đều sử dụng đỉnh cấp linh tài, tùy thời cũng có thể tấn thăng lên làm đỉnh cấp pháp khí.

Cái chuông vàng này hiển nhiên là một món bản mệnh pháp khí rất không tầm thường. Lục Bình dùng tay nắn bóp cái chuông đã thu nhỏ lại như linh đang, tuy nói nó đã bị Thanh Loan điểu đánh một kích bị tổn thương không ít, nhưng chỉ cần dùng pháp lực ôn dưỡng một phen, sẽ khôi phục như cũ. Chẳng qua đây lại là một món pháp khí kim loại, giữ trong tay Lục Bình sử dụng uy năng sẽ giảm đi nhiều.

Gương đồng bị Lục Bình đánh bay cũng được Thanh Loan điểu thu lượm trở lại. Thanh Loan điều đối với việc quét dọn chiến trường luôn luôn có sự thích thú đặc biệt, nhất là những món đồ linh quang lòe lòe như thế này. Chúng có lực hút rất lớn đối với cô nàng, nhưng chẳng qua là Thanh Loan điểu nhiệt tình đối với những thứ này không được bao lâu. Nó cầm đi khoe khoang khắp nơi một phen, sau đó chán ghét ném cho Lục Bình không thèm để ý tới nữa.

Lục Bình đối với cái gương đồng này ngược lại có mấy phần hứng thú. Trừ việc có thể làm phòng thủ pháp khí chống đở công kích ra, nó có thể phát ra một đạo kim sắc hóa linh quang làm suy yếu uy lực của pháp thuật. Lục Bình trong lần đánh thứ nhất, hơn ba trăm đạo kiếm quang trực tiếp bị đạo hóa linh quang này diệt hết một nửa.

Dẫn đầu đại ca hiển nhiên đối với đỉnh cấp hóa linh cảnh cảnh này phí tâm không ít. Đối với Lục Bình, cái gương này có uy lực so với “Âm thiên” còn mạnh hơn mấy phần. Tương lai hắn có thể dùng nó để thăng cấp lên pháp bảo cũng chưa biết chừng. Chẳng qua đáng tiếc rằng, cái gương đồng này vẫn không cùng công pháp chúc tính mà Lục Bình tu luyện tương hợp, ở trong tay Lục Bình khó có thể phát huy ra uy lực lớn nhất.

Lục Bình để ý nhất vẫn là một cái ngọc tinh bình cùng một cái ngọc giản lúc này đang cầm ở trong tay hắn. Đây là những thứ mà ngày đó tu sĩ số 58 dùng một tiểu đoàn Bách hoa sát từ trong tay Sở Đình đổi lấy Bán bộ đoán đan kỳ đan dược cùng đan phương.


Ngày đó tu sĩ số 58 đòi hai món đồ, nói rõ phải là đan dược hoặc là đan phương có ích cho ngưng kết kim đan. Tuy nhiên, từ tình huống hai người mấy lần cò kè bớt một thêm hai mà suy luận, hiển nhiên tuu sĩ số 58 không thể nào đổi được cả hai.

Lục Bình đem ngọc tinh bình mở ra, bên trong tổng công chứa năm viên đan dược màu đỏ thắm, mặt ngoài đan dược thỉnh thoảng thoáng qua từng đạo một u quang màu đỏ, một cỗ khí tức cay độc tản mát ra, suýt nữa làm Lục Bình sặc mũi.

Tam chuyển Dưỡng nguyên đan!

Lục Bình tự nhiên chỉ nhìn một cái đã nhận ra loại đan dược này. Đây là thứ đối ứng với đan dược Lục Bình luyện chế ra tam chuyển Hóa linh đan. Nó là một loại Bán bộ đoán đan kỳ đan dược. Tam chuyển Hóa linh đan dùng để khôi phục linh lực trong cơ thể tu sĩ. Còn tam chuyển Dưỡng nguyên đan dùng để chữa trị thương thể bên trong cơ thể tu sĩ.

Lục Bình cầm từng viên đan dược màu đỏ thắm cẩn thận tra xét, rất dễ dàng phát hiện năm viên đan dược này là do cùng một lò luyện chế mà thành. Nói cách khác, Sở Đình luyện chế tam chuyển Dưỡng nguyên đan bên trong có chứa sáu loại ngàn năm linh thảo, có độ khó tương đương tam chuyên Hóa linh đan với thành đan suất ít nhất đạt tới tầng năm.

Cô gái này quả nhiên lợi hại! Nghĩ tới nàng ta có được bí thuật có thể ở dung huyết kỳ chuyển hóa thân niệm, cùng với thượng cấp đan định và đóa thiên địa linh hỏa hỏa diễm đã mất đi linh tính, Lục Bình không kìm hãm được sờ sờ lên nhẫn trữ vật trên tay. Bên trong đó vẫn còn cái đỉnh cấp luyện đan lô lấy được từ Thất Tinh điện – Nạp Xuyên đỉnh. Nhưng chẳng qua là cho dù Lục Bình bây giờ có dung huyết chín tầng tu vi, cũng không thể tế luyện hoàn toàn cái cự định này. Cho dù là miễn cưỡng tế luyện thành công, Lục Bình cũng không cách nào cung cấp đại lượng pháp lực để ngự sử cái cự định này dùng để luyện đan.

Đối với một luyện đan sư mà nói, đây không thể nghi ngờ là một loại hành hạ. Dĩ nhiên, nó cũng một loại cám dỗ cùng khích lệ.

Lục Bình đem ngọc tinh bình đặt chung một chỗ cùng tam chuyển Hóa linh đan của mình, sau đó bắt đầu dùng thần thức tra xét cái ngọc giản màu tím kia. Loại ngọc giản này Lục Bình cũng từng có mấy lần, phần nhiều là do đoán đan kỳ chân nhân dùng thần niệm lưu lại tin tức. Chẳng qua là Lục Bình lấy được mấy cái ngọc giản màu tím đều bị thần niệm phong ấn. Khi hắn chưa đạt tới đoán đan kỳ, không có cách nào tra xét nội dung bên trong đó.

Cái ngọc giản này hiển nhiên không bị phong ấn,Lục Bình nhắm mắt lại dùng thần thức cẩn thận tra xét nội dung trong ngọc giản, mặc cho Đại Quy chở hắn ở trên mặt biển hướng bắc phương phiêu lưu. Tam linh đã sớm không biết lặn xuống đáy biển chơi trò trốn tìm ở nơi nào. Lục Cầm thì trên cổ treo kim chung đã thu nhỏ lại thành linh đang bay ở trên trời không biết hướng người nào khoe khoang huyền diệu.

Hồi lâu, Lục Bình cuối cùng từ trong nhận định tỉnh lại. Tính toán nghiên cứu đan phương đối với luyện đan sự mà nói thì phí tâm lực nhất. Đan phương là một loại truyền thừa cùng phương thức trao đổi đặc thù của luyện đan sư. So với tu sĩ bình thường ghi chép ngọc giản rất không giống nhau. Bên trong đan phương ghi lại quá trình luyện đan, nhưng thật ra thì đó chính là chân thực cảm ngộ của luyện đan sư trong quá trình luyện chế ra loại đan dược này. Nó là một loại thần niệm lạc ấn, loại quá trình này đối với một kẻ không phải là luyện đan sư sẽ rất khó hiểu. Hơn nữa, những thứ này thần niệm lạc ấn này sẽ theo số lần luyện đan sư tính toán ngâm cứu mà trở nên ảm đạm rồi biến mất hẳn, cuối cùng trở nên vô dụng. Vì vậy, luyện đan sư trong lúc tính toán nghiên cứu đan phương, mỗi một lần điều đặc biệt nghiêm túc và quý trọng.

Ý niệm đan!


Một loại Bán bộ đoán đan kỳ đan dược dùng hai mươi bốn loại ngàn năm linh thảo luyện chế mà thành. Loại đan dược này cũng không phải là thứ tu sĩ dùng để trợ lực khi chuẩn bị đột phá đoán đan kỳ quan khẩu, mà là một loại đan dược dùng để giúp tu sĩ hiểu được cảnh giới mà mình sắp tiến lên. Tu sĩ sau khi phục dùng loại đan dược này, sẽ ở trong thần thức sinh ra huyễn cảnh. Tu sĩ ở trong huyễn cảnh sẽ có tu vi tự nhiên tăng lên một cảnh giới mới, cụ thể ở đây là đạt tới đoán đan kỳ. Ở trong huyễn cảnh, tu sĩ có thể cẩn thận hiểu được tự thân tăng lên tới đoán đan kỳ thì sẽ có các loại cảm thụ như thế nào. Nó giúp tu sĩ quen thuộc phương thức tu luyện của đoán đan kỳ cảnh giới, có thể nói là dự diễn trước cho tu sĩ đạt tới đoán đan kỳ.

Sau khi phục dụng loại đan dược này, mặc dù nó sẽ không hữu ích chút nào đối sự gia tăng pháp lực của tu sĩ. Nhưng tu sĩ trong quá trình đột phá đoán đan kỳ thật sự sẽ không còn xa lạ nữa, cho nên quá trình đột phá thực sự này sẽ thuận lợi hơn.

Lục Bình hài lòng đem đan phương thu lại, phát ra một tiếng huýt sáo, gọi Thanh Loan điều từ bầu trời xuống. Hắn tiện tay đem Đại Quý thu hồi, rồi tung người bay đến trên lưng của Thanh Loan điểu, hướng phương hướng Vẫn Lạc bí cảnh bay đi.

Vẫn Lạc bí cảnh quá mức xa xôi, nếu chỉ cho Đại Quý ở trên mặt biển bơi qua, chỉ sợ phải mất một hai tháng sau mới đến nơi.

Mấy ngày sau, ở một chỗ không trung trên mặt biển quanh năm mây mù bay lượn, đột nhiên bay tới một con to màu xanh xinh đẹp. Con chim to ở khoảng trời không không biên tế trên quần đảo bị mây mù mơ hồ bao phủ này lẳng lặng bay quanh quẩn. Tu sĩ ngồi xếp bằng ở trên lưng chim cũng bị cảnh tượng trước mắt làm cho rung động.

Nơi này chính là Vẫn Lạc bí cảnh!

Ở trên mặt biển vô biên vô tận đột nhiên dựng lên một khoảng hàng nghìn hàng vạn cái đảo, giống như trên bình nguyên đột nhiên xuất hiện một mảnh rừng rậm mênh mông vậy. Những cái đảo này lớn nhỏ bất đồng, hình thái khác nhau, có xa có gần, tán lạc khắp nơi không theo quy luật nào. Hàng năm, chúng bị sương mù trên mặt biển dâng lên bao phủ, hơn nữa càng đi sâu vào quần đảo, mây mù che giấu càng dày đặc.

Không có tu sĩ nào có thể nói rõ quần đảo được gọi là Vẫn Lạc bí cảnh này có diện tích bao lớn. Bởi vì cho tới bây giờ, không có nhân tộc tu sĩ hoặc yêu tộc tu sĩ nào có thể bay qua quần đảo này. Theo truyền thuyết, ngay cả pháp tướng kỳ lão tổ cũng không được. Vẫn Lạc trong bí cảnh đầm rồng hang hổ, nhân yêu hai tộc có rất nhiều cao nhân ẩn sĩ ẩn cư ở chỗ này, cho dù là pháp tướng lão tổ ở bên trong cũng không dám càn rỡ.

Lục Bình từ trên lưng của Thanh Loan điều hạ xuống. Mấy hòn đảo nơi xa đều bị rừng rậm xanh biếc sâu kín bao trùm. Các loại tiếng kêu các dạng từ trong rừng rậm truyền ra. Lục Bình đem bản đồ bí cảnh cẩn thận so sánh. Nơi này nhất định chính là một chỗ nhập khẩu mà Tu sĩ dẫn đầu lựa chọn tiến vào bí cảnh.

Lục Bình đứng ở trên lưng của Đại Quý, từ trên mặt biến giữa hai hòn đảo xuyên qua. Trên mặt biển vốn là bình tĩnh theo một người một con rùa đi qua này, thỉnh thoảng rung chuyển, có lúc còn dâng lên một hai vết máu. Lục Bình đối với điều đó coi như không thấy, tiếp tục dựa theo bản đồ hướng vào trong bí cảnh mà đi. Dưới mặt biển thỉnh thoảng chớp động bóng đen, thỉnh thoảng còn lộ ra trên mặt biển những đuôi rắn khổng lồ.

Vẫn Lạc bí cảnh đại khái có thể chia làm ngoại vi, trung tầng cùng nội bộ ba tầng thứ. Ngoại vi bí cảnh chính là quần đảo bên ngoài nhất. Nơi này phần nhiều là các đảo san hô, hoặc là vi hình đảo vân vân. Khu vực này cũng là thiên đường mạo hiểm của Đông hải dung huyết kỳ tu sĩ; Đi vào trong nữa liền sẽ xuất hiện các trung hình đảo, nơi đây thường là đất ra vào của đoán đan kỳ tu sĩ; Còn dãy đất nồng cốt nội bộ trong Vẫn Lạc bí cảnh theo truyền thuyết là nơi thậm chí có đại hình đảo cùng đại hình linh mạch tồn tại. Trên đây phần nhiều là bị một ít pháp tướng kỳ lão tố chiếm cứ.

Lục Bình lần này muốn đi đến địa phương chính là một chỗ tiểu hình đảo vắng vẻ ở gần vị trí trung tầng của Vẫn Lạc bí cảnh. Nơi đó cũng chính là chỗ Tu sĩ dẫn đầu phát hiện và ngưng luyện Bách hoa sát, thu thập Bách hoa chướng...

Nhanh chóng xâm nhập vào mười mấy dặm, Lục Bình rốt cục đem linh sủng triệu tập, không để cho chúng phân tán hành động nữa. Dựa theo như lời trên bản đồ, bắt đầu từ nơi này, trong bí cảnh dung huyết kỳ yêu thú hoặc là người mạo hiểm ra vào bắt đầu thường xuyên hơn. Lục Bình dùng phương thức tiến vào không chút kiêng kỵ chút nào này, rất dễ dàng tạo ra địch ý cho cả nhân yêu hai tộc cùng chung ở nơi này.

Lục Bình mới vừa leo lên bờ cát của một tòa vi hình đảo tự, đột nhiên cát trắng bốn phía vùn vụt nâng lên, che tầm mắt của Lục Bình. Đồng thời, nó còn có ý đồ hấp dẫn lực chú ý của Lục Bình.

Trong cơn bốc mù của những hạt cát, một cái bóng màu đen, một đạo ánh sáng màu trắng ẩn tàng ở trong những hạt cát bay mù, hướng về phía Lục Bình nhanh chóng tiếp cận và tập kích.