Chân Linh Cửu Biến

Chương 1630: Cám dỗ (1)

Sau khi Thiên Lô lão tổ tọa hóa, Chân Linh phái đời thứ nhất tu sĩ chỉ còn lại có hai người là Thiên Tượng lão tổ cùng Thiên Tuyết lão tổ.

Trong đời thứ nhất tu sĩ, phải nói vị nào trợ giúp lớn nhất đối với Lục Bình, dẫn đầu chính là Thiên Lô lão tổ. Chính bởi vì Thiên Lô lão tổ vô tự trợ giúp, khi đó mới khiến cho Lục Bình thời điểm đoán đan kỳ hoàn thành tích lũy nguyên thủy ngày sau tu vị không ngừng đề thăng, thực lực không ngừng tăng cường.

Trước khi chuẩn bị tấn thằng đại hình tông môn, Thiên Lô lão tổ bắt đầu dần dần tách ra khỏi hàng ngũ tu sĩ nồng cốt của Chân Linh phái, thậm chí một lần khiến cho người ta hoài nghi Chân Linh phải có giữ bí mật không nói Thiên Lô lão tổ tọa hóa hay không? Nhưng trên thực tế Thiên Lô lão tổ đem toàn bộ tinh lực đều đặt trên khôi phục Thiên Linh sơn, yên lặng vì Chân Linh phải làm cống hiến không tiếng động, một khi thành công, vì Chân Linh phải khai sáng vạn thế căn cơ.

Kể ra sáu vị lão tổ đại tu sĩ đời thứ nhất của Chân Linh phái, Thiên Khang lão tổ sau khi tiến cấp pháp tướng trung kỳ, vì Chân Linh phái tiên phong chung quanh lấy mệnh đánh giết, cuối cùng thọ nguyên dùng hết tọa hóa cũng đem pháp tướng chi hồn của bản thân truyền cho hậu bối con em.

Thiên Giang lão tổ vì có thể làm ra Chân Linh phải bảo thuyền của mình mà ngày đêm không ngủ, cho đến một khắc bảo thuyền khởi hành, bản thân đã đến tình cảnh đèn cạn dầu.

Thiên Lô lão tổ cũng giống như vậy. Còn Thiên Tuyết, Thiên Phàm hai vị lão tổ càng thêm là bức tường kiên cố nhất trước khi Chân Linh phai quật khởi. Cho đến lúc Thiên Phàm lão tổ vẫn lạc Trung Thổ, Thiên Tuyết lão tổ vốn đã tồn tử chí, lại bởi vì Chân Linh phái mấy lần đối mặt cửa ải khó mà không thể không lưu tồn nhân thế.

Về phần Thiên Tượng lão tổ thì càng không cần phải nói. Chân Linh phải có thể có hưng vượng như hôm nay, có thể nói Thiên Tượng lão tố mới là chân chính trụ cột tinh thần cùng với phía sau màn thôi thủ của Chân Linh phái.

Lục Bình đã từng tự hỏi lòng, mình hôm nay ở Chân Linh phái thậm chí còn ở toàn bộ tu luyện giới đều như mặt trời ban trưa, nhưng đối đãi môn phái nhà mình có giống như bổn phái đời thứ nhất sáu vị lão tổ đã làm được toàn tâm toàn ý như vậy hay không?

Đương nhiên, Lục Bình cống hiến cho Chân Linh phải là không thể nghi ngờ thậm chí bàn về cùng độ cống hiến, Lục Bình thậm chí dám nói toàn bộ tông môn đều chưa chắc có người có thể trên hắn.


Nhưng cống hiến ít nhiều có lúc không chỉ có nắm giữ trung thành đối với tông môn, còn phải nắm giữ với năng lực cao thấp của tu sĩ. Mà sự cống hiến của Lục Bình tuyệt đại đa số cũng là nắm giữ người sau.

Lục Bình tự hỏi nếu để cho hắn giống như Thiên Giang, Thiên Lô hai vị lão tổ vì một tín niệm thậm chí có thể bỏ ra toàn bộ cuộc sống còn lại của mình, vì tông môn thậm chí có thể bỏ ra tánh mạng của mình, hắn sợ rằng không làm được. Còn nếu đổi thành Thiên Tuyết lão tổ hoặc là Thiên Tượng lão tổ, Lục Bình thậm chí không nghi ngờ chút nào hai người bọn họ tất nhiên có thể làm được, đây cũng chính là chỗ chân chính khác biệt giữa mình cùng sáu vị lão tố

Sau khi ở Doanh Sơn biệt viện đem những điều mà bản thân trải nghiệm và hiểu biết dọc theo đường đi đối với các thế lực lớn nhỏ của Hà Bắc tu luyện giới ghi lại để cung cấp cho đám người Thiên Tuệ duyệt đọc, Lục Bình bấy giờ mới tâm sự nặng nề thông qua siêu viên trình cự ly Truyền tống trận dưới núi sau biệt viên trở về Bắc Hải.

Chân Linh phái sau trăm năm mặc dù bên ngoài Bắc Hải bị tất cả chèn ép, nhưng bên trong, uy thế của Chân Linh phái cũng có tăng chứ không giảm. Phạm vi thế lực của các phái dưới Chân Linh phái cường thế chèn ép đã bị áp rúc vào cực hạn.

Đặc biệt là năm đó Hải Diễm môn cùng Thủy Yên các cấu kết Bắc Hải yêu tộc, thừa dịp lúc Bắc Hải yêu tộc phát động thú triều xuất thủ đánh lên, tạo thành tổn thất không nhỏ cho Chân Linh phái. Không ngờ Mai Thiên Cầm thời khắc mấu chốt đột nhiên thành công vượt qua lối kiếp lần thứ hai, sau đó đối với hai phái triển khai máu tanh trả thù. Hai nhà tông môn năm đó ở Bắc Hải thực lực đứng hàng trước năm thiếu chút nữa bị Mai Thiên Cầm sanh sanh từ trung hình môn phái đánh rớt xuống tiểu hình thế lực.

Hôm nay Hoàn Vũ đảo phụ cận hải vực bởi vì duyên cớ siêu viên trình cự ly Truyền tống trận, hơn nữa duyên cớ Hoàn Vũ đảo ngày càng hoang phế, sớm đã thành Liêu Thiên Linh dùng các loại thủ đoạn khéo léo chiếm hữu quy về bên trong phạm vi thể lực của Chân Linh phái.

Lục Bình trở về mặc dù không đại trương kỳ cổ, nhưng pháp tướng tu sĩ tất cả đều nhận được tin tức. Kế sau Thái Sâm lão tổ, sáu ngàn năm qua Chân Linh phái vị trí đầu não Thuần Dương tu sĩ xuất hiện không thể nghi ngờ làm toàn thể Chân Linh phái dâng cao tinh thần.

Đợi đến sau khi gặp sư môn trưởng bối, đồng bạn cố giao, Lục Bình cùng Thiên Tượng Khương Thiên Lâm, Mai Thiên Cầm, Liễu Thiên Linh bốn vị đại tu sĩ ngồi cùng nhau.

Hôm nay theo Chân Linh phải địa vị đề thăng lần nữa, tu vi của cao cấp tu sĩ lần nữa tăng trưởng, tầng cấp quyền lực cũng thay đổi theo đó. Hôm nay làm người chưởng không lớn nhất của Chân Linh phái, không thể nghi ngờ chính là năm người lúc này tụ chung một chỗ. Trong đó Lục Bình bình thường không tham dự sự vụ cụ thể, nhưng toàn bộ thế lực của hắn lại đều tăng thêm trên người chưởng môn Liễu Thiên Linh. Vì vậy Liễu Thiên Linh dĩ nhiên quyền thể tăng mạnh, Chân Linh phái chưởng môn hiển nhiên địa vị tôn sùng.


Mọi người thấy Lục Bình bình an trở về đương nhiên vui mừng, Thiên Tượng lão tổ lại nói:

- Chuyện Cửu Huyền lâu tuy nói công thành cũng quá mức hung hiểm. Hôm nay bổn phái vinh nhục hơn phân nửa liên quan với người của ngươi, ngày sau vạn không thể nghiệm đi hành động nguy hiểm như thế!

Lục Bình hiểu Thiên Tượng lão tổ đây là thật quan tâm coi trọng, vội vàng cung kính nói cám ơn, lúc này mới đem chuyện xảy ra ở Cửu Huyền lâu trước đó đầu đuôi nói cho bốn vị đại tu sĩ đang ngồi nghe.

Mặc dù Ân Thiên Sở sớm đã mang về Bắc Hải một phần lớn Lục Bình lấy được ở Cửu Huyền lâu, nhưng chân chính trọng yêu một bước nhỏ thu hoạch vân mang trên người của Lục Bình.

Bốn người mặc dù sớm đã có qua tất cả suy đoán chân chính thu hoạch của Lục Bình trong Cửu Huyền lâu, trong đó thậm chí không thiếu suy đoán tốt đẹp đối với Cửu Huyền lâu tất cả truyền thừa vào hết tay của Lục Bình. Nhưng khi Lục Bình thật đúng là lấy ra tất cả thu hoạch trong Cửu Huyền lâu, vẫn làm bốn vị lão tổ không khỏi kích động.

Cửu Huyền lâu lịch đại hoàn thiện truyền thừa điển tịch, tư nguyên tu luyện khổng lồ hơn nữa phẩm chất cực cao, mấy món linh bảo kỳ trần, có những thứ đồ này tới tay, đủ để làm Chân Linh phải đi thử điện định căn cơ của thánh địa tông môn.

Mà đợi tới khi Lục Bình lấy ra Cửu Long Chung, báo cho Chân Linh phái đã được thủ đoạn chân chính có Cửu Huyền lâu Chân Linh truyền thừa mãi không đoạn tuyệt, bốn vị đại tu sĩ trong lúc nhất thời rốt cuộc kích động thất thanh.

Mặc dù bọn họ đã suy đoán Lục Bình đủ cao, song khi hắn thật đúng là xuất hiện dựa theo suy đoán tốt đẹp nhất trong lòng bọn họ, bốn vị đại tu sĩ ngược lại có chút cảm giác khó có thể tin.

Chân Linh phái, một môn phái thành tựu đại hình tổng môn không tới hai trăm năm, sao trong lúc nhất thời ngay cả tư cách của thánh địa tông môn cũng bắt đầu mơ ước rồi chứ?

Thiên Tượng lão tổ rốt cuộc tâm tính tu dưỡng cao xuất chúng hơn người một bậc, là người dẫn đầu thanh tỉnh lại từ trong loại cảm xúc quái dị này, nhẹ giọng ho khan một tiếng, hỏi:

- Đối với Chân Linh truyền thừa Lục tiểu tử có gì muốn nói? Cửu Huyền lâu có dự định gì đối với lần này, ngươi hãy nói một chút cho bọn ta nghe.