Chân Linh Cửu Biến

Chương 1505: Hỏa Ngục Phần Thiên (1)

Lục Bình hừ lạnh một tiếng, lần này hắn bị Diễm Cửu Tiêu tính toán cũng không thể không đem linh bảo Lưỡng Đoạn ô bạo lộ ra, lúc này cả người trên dưới tràn ngập đều là túc sát khí. Lấy thực lực để uẩn hiện giờ của Chân Linh phái chiếm hữu một cái Thuần Dương linh bảo cần thiết trả giá cao hiển nhiên là không cách nào chịu đựng. Nếu muốn để cho bí mật của Thuần Dương linh bảo không tiết lộ ra ngoài, Lục Bình cũng chỉ có một con đường có thể đi!

Tranh!

Thuần Dương linh bảo rõ ràng mở ra ở đỉnh đầu Lục Bình, lưỡi kéo phương hướng nhắm thẳng vào Diễm Cửu Tiêu!

Diễm Cửu Tiêu trong bụng hoảng hốt, đầu óc lại thật không chậm. Lão ta vừa thu hồi Hỏa Linh Châu, sau lưng dâng lên một mảnh hỏa thiêu vấn, trong miệng cao giọng nói:

- Đây là linh bảo Lưỡng Đoạn, linh bảo trấn phái của Bắc Minh không ngờ đến trong tay của ngươi. Bắc Minh Hàn Diệp tất nhiên chết trong tay của ngươi, còn có kế hoạch của Ngũ Hành tông lấy trộm Thanh Minh Giang thủy mạch tất nhiên cũng bị người phá hư. Ngươi, ngươi, chẳng lẽ ngày đó các phái Thuần Dương loạn chiến dưới Lạc Tâm sơn bị Thuần Dương lôi kiếp vội vã, lôi kiếp chính là linh bảo Lưỡng Đoạn này cho gọi sao

Diễm Cửu Tiêu không hổ là Hỏa Loạn tộc trưởng, trong nháy mắt Lục Bình lấy ra Thuần Dương Lưỡng Đoạn mắt đã nghĩ ra rất rõ ràng trước sau hết thảy trải qua.

Diễm Cửu Tiêu phòng ngự lập tức bắt được xương sườn mềm của Lục Bình, đắc ý nói:

- Lục Thiên Bình người thật to gan. Nếu lão phu để lộ ra những chuyện này, ngươi có biết người Chân Linh phái sẽ phải nghênh đón diệt định tại ương!

Nhưng Diễm Cửu Tiêu càng như vậy, Lục Bình cả người sát cơ càng thịnh. Đường Lang quơ múa một đội đại đao ở đầu vai của Lục Bình la lối om sòm:

- Giết! Giết! Giết lão diệt khẩu?


Cây kéo đột nhiên khép lại giữa không trung. Diễm Cửu Tiêu rốt cuộc là Thuần Dương tu sĩ, hết sức tránh thoát loại cảm giác trói buộc bị Thuần Dương linh bảo để mắt tới. Thân hình thoáng qua hai đạo nhận quang phá vỡ hư không. Một ngọn núi lửa sau lưng tức thì bị Thuần Dương linh bảo kéo ra khỏi một miệng rộng to lớn.

Một tiếng vang ầm thật lớn. Nham thạch bị núi lửa áp chế nhất thời tìm được tuyên tiết khẩu, trong đất rừng núi chuyển hoàn toàn bộc phát. Bầu trời nửa ngày đều bị bụi của núi lửa nồng đậm bao trùm!

Lục Bình cầm trong tay Chân Linh Chi Kiếm đã nhào tới, lạnh giọng nói:

- Ngươi biết quá nhiều!

Lục Bình biết sau khi tiết lộ tin tức trong tay mình có Thuần Dương linh bảo, hơn nữa còn là Thuần Dương Lưỡng Đoạn, sẽ mang tới hậu quả như thế nào. Thế nên lúc này hắn không thể không đánh một trận liều chết cùng Diễm Cửu Tiêu!

Mà Diễm Cửu Tiêu lúc này lại giống như ổn thao thắng khoán vậy cười lạnh nói:

- Nếu muốn giết lão phu diệt khẩu, chỉ dựa vào người thôi sao? Nơi này chính là trong dãy núi lửa của Xích Vụ đảo, di tàng của Loan đạo nhân, là thiên đường của Hỏa Loan nhất tộc ta. Lão phu chính là Thuần Dương tu sĩ!

Lục Bình chém ra một kiếm. Bởi vì Diễn Cửu Tiêu trước đó mới vừa thoát khỏi Thuần Dương linh bảo kéo giết cũng tránh không khỏi Lục Bình một kiếm này khí cơ phong tỏa. Bất đắc dĩ lão ta đành phải lấy Hỏa Linh Châu trong tay dựa vào đón đỡ một kiếm của Lục Bình:

Một mảnh sương trắng bay lên. Một mảnh hỏa tinh chiếu xuống!


Lục Bình Chân Linh Chi Kiếm phẩm chất trên xa Hỏa Linh Châu, lại là bản mệnh linh bảo đồng thời cùng hắn đã trải qua hai lần lôi kiếp luyện tập. Mà Diễm Cửu Tiểu dựa vào Xích Vụ đảo địa lợi chị thế dĩ dật đãi lao, hai người một kích này chia đều thu sắc!

Lục Bình mặt không thể hiện gì, nhưng trong bụng của Diễm Cửu Tiêu cũng loạn lên, người này xông phá hỏa mạch của hồ nham thạch phong toa xem ra nguyên khí hao tổn lớn mới phải, sao vẫn thần hoàn khí túc như cũ vậy!

Vậy mà cái ý niệm này mới vừa thoáng qua trong đầu, Lục Bình đã phát ra một kích. Lần này vào phút chốc Chân Linh Chi Kiếm bay ra, trong tay Lục Bình bay ra chính là một dòng nước hóa hình giữa không trung thành một con thủy giao vào khoảng chín trượng, giương nanh múa vuốt nhào tới Diễm Cửu Tiêu.

Uy lực Tam Quang Thần Thủy của Lục Bình lúc trước mặc dù làm Diễm Cửu Tiêu có chút kiêng kỵ, nhưng lúc này Diễm Linh Cữu cũng không ở bên người nữa. Tam Quang Thần Thủy cho dù lợi hại hơn nữa, cũng không tạo được tổn thương cho bản thân Diễm Cửu Tiêu, sung kỳ lượng bất quá làm lão ta phí chút thời gian đối phó thôi.

Bên trong hỏa diễm khánh vẫn bay lên sau lưng Diễm Cửu Tiêu truyền tới một tiếng loan kêu to rõ. Một đoàn ngọ nguậy tách ra từ trong khánh vần, chuyển động một trận giữa không trung, rồi hóa thành một con hỏa diễm loan điểu khổng lồ xòe cánh chừng mười trương nhào tới thủy giao long.

Song phương vừa mới tiếp xúc chính là nước lửa vang mạnh liên tiếp vọt ra. Ngọn lửa cùng hơi nước liên tiếp không ngừng nổ lên, che đậy phạm vi phương viên hơn trăm trượng. Hỏa loạn cuối cùng bị tưới tắt, nhưng thủy giao long cũng vẩy ra tứ tán.

Ngay vào lúc hai người đồng thời tiêu diệt, thần niệm của Lục Bình sớm đã bắt được phương vị của Diêm Cửu Tiêu. Không đợi khói mù trước mắt tản đi, Thuần Dương linh bảo xuất thủ lần nữa. Hai đạo nhận quang đã xuyên qua mấy mù chính xác nhắm ngang hồng Diễm Cửu Tiêu mà cắt.

Đối mặt Thuần Dương linh bảo Diễm Cửu Tiêu hiển nhiên không dám khinh thường, cố gắng thoát khỏi Lục Bình khí cơ phong tỏa. Trong quá trình Diễm Cửu Tiêu đang tránh né sau lưng đột nhiên thoát ra hai con Hỏa Loạn linh điểu vào khoảng ba trượng đánh tới hai đạo nhận quang.

Hỏa Loạn linh điểu do hỏa diễn khánh vần của Diễm Cửu Tiêu ngưng tụ mà thành, đáp xuống nhận quang, chớp mắt cùng nhận quang tiếp xúc liền bị Thuần Dương linh bảo cắn giết hỏa vũ bay tán loạn. Vậy mà hai đạo nhận quang cũng không tự chủ được bị hai con linh điểu đè ép xuống phía dưới một cái. Sau lưng Diễm Linh Cữu lại là một ngọn núi lửa bị nhận quang cắt đứt đỉnh núi. Nham thạch dựng dục trong bụng núi nhất thời phun trào ra. Lại là một ngọn núi lửa bộc phát, lần nữa đưa tới cả tòa Xích Vụ đảo hỏa diễm linh khí rung chuyển.

Mắt thấy Lục Thiên Bình đó không mảy may ý thức được mình thuận thế bày ra bấy rập, Diễm Cửu Tiêu cười một tiếng lạnh lùng, đưa tay chỉ một cái hỏa diễm linh châu ở đỉnh đầu Hỏa diễm linh khí bốn phía nồng đặc tức thì bị linh châu dân dắt. Tiếp theo một ngọn lửa linh vũ bay ra từ pháp tướng khánh vẫn phía sau lão ta rồi sau đó hóa vào trong Hỏa Linh Châu. Nham thạch núi lửa trôi lơ lửng giữa không trung nhất thời đập rơi từ trong bụi núi lửa màu đỏ thắm nồng đậm, phảng phất nổi lên một mảnh mưa lửa!

Diễm Cửu Tiêu ngưng tụ bản mệnh linh vũ thứ hai bên trong ẩn chứa vô thượng thần thông chính là Lưu Tinh Hoa Vũ. Mà lúc này mượn oai núi lửa Xích Vụ đảo, uy năng vô thượng hỏa diễm thần thông tăng lên làm sao chỉ ba hai thành!

Vẻ mặt Lục Bình ngưng trọng nhìn về phía bầu trời. Lưu Tinh Hỏa Vũ che đậy mảng lớn bầu trời lấy lôi đình vạn quân chi thế đập rơi xuống, cho ngươi một loại cảm giác không thể tránh né, phảng phất mạt thế sắp tới vậy!

Lục Bình vẫn như cũ không sợ hãi, Quải Vân Phàm mặt ngoài chảy qua một đạo thủy quang rồi sau đó hiện lên, vô số hóa vũ đập rơi vào trong tường vẫn do Quái Vân Phàm biến thành liền im tiếng biệt tích.&