Chân Linh Cửu Biến

Chương 1496: Bảy chiếc linh vũ (2)

Mà lúc này ở một bên khác của động thiện, Diễm Linh Cữu theo sau độn quang của tổ phụ nhanh chóng rời đi. Diễm Linh Cữu nhìn tổ phụ mặt trầm như nước, y không nhịn được hỏi:

- Tổ phụ đại nhân, mới vừa bọn ta không phải muốn cùng Lục Thiên Bình đó đại chiến một trận, đối phó người này trước rồi nói sao, sao bây giờ...

Sắc mặt của Diễm Cửu Tiêu trầm xuống, trên mặt hiện lên một đạo vẻ đỏ bừng không dễ cảm thấy, tức giận đáp:

- Ngươi biết cái gì, Lục Thiên Bình này ẩn núp thật sâu, ngay cả lão phu cũng thiếu chút nữa bị hắn lừa. Thần niệm của người này mới vừa rồi cũng không ngăn che, ngươi cũng nên có điều cảm giác mới phải. Thần niệm tu vị trong nháy mắt quét ngang phương viên hơn trăm dặm. Đấy là thần niệm tu vi của một tên pháp tướng hậu kỳ tu sĩ có thể có, chính lão phu cũng hoàn toàn không bằng!

- Cái gì? Không thể nào!

Diễm Linh Cữu kinh hô:

- Tổ phụ đại nhân nói là Lục Thiên Bình này vẫn ẩn núp tu vi, hắn hiện giờ đã là Thuần Dương tu sĩ sao?

Diễm Cửu Tiêu dường như cũng có chút chần chờ, nhưng vẫn đáp:

- Không chỉ là tu vi của hắn, còn có mới vừa rồi một cổ thần niệm lúc cùng lão phu tiếp xúc triển hiện ra khí thế nồng đặc. Thuần Dương khí tức nồng đậm như thế không phải là đại tu sĩ bình thường có thể ngưng tụ mà thành, đã là sự tồn tại cơ hồ có thể so với Thuần Dương tu sĩ. Chính năm đó lúc Tiểu Bạch Vũ tiến cấp pháp tướng hậu kỳ, Thuần Dương khí tức trên người cũng không nồng đậm như người này!

Nói tới Tiểu Bạch Vũ, chính là trong tầm mắt của Diễm Linh Cữu cũng thoáng qua một đạo vẻ sợ hãi. Đây chính là sự tồn tại lấy pháp tướng hậu kỳ tàn sát Thuần Dương. Chẳng lẽ Lục Thiên Bình đó tồn tại so với Tiểu Bạch Vũ lúc trước còn phải nghịch thiên. Điều này cũng khó trách tổ phụ đại nhân lẩn trốn, tránh mà không chiến.

Diễm Cửu Tiêu lúc này lại thả chậm độn thuật, nói:

- Kỳ quái, sao Lục Thiên Bình đó không có đuổi theo? Động thiên không gian này mặc dù chắc chắn dị thường nhưng lại cực kỳ thu hẹp. Lục Thiên Bình đó nếu quyết định cùng lão phu khổ sở chủ ý, bọn ta muốn tránh qua người này cũng không dễ dàng!

Diễm Linh Cữu nhỏ giọng hỏi:


- Chẳng lẽ Lục Thiên Bình đó tiến vào nơi đây cũng bị di tàng của Loan đạo nhân ẩn núp hấp dẫn tâm thần, muốn cướp trước chúng ta làm hết sức cướp đoạt nhiều bảo vật sao?

Diễm Cửu Tiêu suy nghĩ một chút gật đầu nói:

- Xem ra là như thế!

Ngay sau đó lại cười lạnh hắc hắc nói:

- Hắn rốt cuộc ra đời ở đất Bắc Hải bần tích, thấy được bảo vật thì cái gì đều không quên được. Bọn ta tăng nhanh tốc độ, phải đuổi trước người này nằm trong tay càng nhiều di tàng hơn, đến cuối cùng tìm thêm người này tính số!

Diễm Linh Cữu cười lạnh nói:

- Chỉ sợ người này đến lúc đó nhanh chân chạy rồi!

Diễm Cứu Tiêu cười một tiếng “ha ha” cũng chưa từng nói tiếp, trong lòng nghĩ như thế nào trừ lão ra người nào cũng không biết.

Tuy nhiên rất nhanh ánh mắt của Diễm Linh Cữu sáng lên, chỉ tới một đạo thất sắc quang mang bên ngoài hơn trăm trượng trước mặt nói:

Tổ phụ đại nhân, ngài xem nơi đó!

Lại thấy trong bàn tay của Diễm Cửu Tiêu sớm đã sinh ra một đạo thất sắc phù lục, trong tầm mắt lóe ra vẻ hưng phấn. Thất sắc phù lục đã hóa thành một đạo lưu quang bay vào trong thất sắc quang mang trước mặt.

Diễm Linh Cữu than thở nói:

- Thất Sắc Phá Cấm Phù, trong tay của tổ phụ đại nhân rốt cuộc có vật này. Lần này di tàng của Loan đạo nhân tất đem toàn bộ vào trong tay Hỏa Loan nhất tộc ta.


Diễm Cửu Tiêu đắc ý nói:

- May là lão phu không mưa chuẩn bị dù, tốn giá cao lớn từ Thủy Tinh cung đổi lấy năm tờ Thất Sắc Phá Cấm Phù.

- Nếu không lần này muốn phá vỡ những cấm chế này cũng tốn nhiều phen công sức!

Thất Sắc Phá Cấm Phù mặc dù được xưng phá hết thời gian hết thảy cấm chế trận pháp, trên thực tế cũng phải xem cấm chế trận pháp cao minh hay không. Nếu là cấm chế trận pháp quá mức lợi hại, Thất Sắc Phá Cấm Phù có thể làm được cũng bất quá suy yếu, chứ không phải là tại chỗ phá.

Huống chi đây là trong Loan đạo nhân di tàng, những cấm pháp giam cầm bảo vật có thể xuất từ tay của Loan đạo nhân, muốn dùng một tờ Phá Cẩm Phù phá vỡ cũng quá mức dễ dàng. Dĩ nhiên, nếu dùng mấy tờ Phá Cấm Phù chất chồng lên nhau sử dụng cũng chưa chắc không thể dễ dàng phá vỡ. Chẳng qua trên người Diêm Cửu Tiễu tổng cộng có năm tờ Thất Sắc Phá Cấm Phù, còn mất công sức lớn mới từ Thủy Tinh cung lấy được hiển nhiên sẽ không dùng một cái sạch sẽ một chỗ cẩm chế.

Diễm Cửu Tiêu quả thật làm chuẩn bị đầy đủ đối với di tàng của Loan đạo nhân. Sau khi lão ta dùng một tờ Thất Sắc Phá Cấm Phù áp chế cấm chế chỗ này, hai tay giống như xuyên hoa hồ điệp vậy liên tiếp bấm ra bảy tám loại ấn quyết dùng để phá giải cấm chế. Một đạo tiếp theo một đạo ấn trên cấm chế, liên tiếp không ngừng nhân cơ hội suy yếu cấm chế.

Thất sắc quang mang mặc dù lập lòe nhưng cũng không mãnh liệt ra sao, vẫn như cũ có thể xuyên thấu qua ánh sáng thấy một cọng linh vũ lóe lên linh quang bị giam cầm trong cấm chế.

Ánh mắt của Diễm Linh Cữu sáng lên, nói:

- Đây là Loan đạo nhân bản mệnh linh vũ giống nhau như đúc với hai cọng trước đây bổn tộc tu sĩ ở Xích Vụ đảo lấy được!

Diễm Cửu Tiêu gật đầu nói:

- Không sai, Loan chi nhất tộc bản mệnh linh vũ từ trước đến giờ nhiều nhất chỉ có thể đủ ngưng tụ ba đạo, còn cần người thành tựu cửu phẩm kim đan mới có thể mài dũa ba đạo vô thượng thần thông thành tựu bổn mạng pháp thuật trên ba đạo bản mệnh linh vũ. Mà truyền thuyết tổ tiên đại nhân lại có thể ngưng tụ bảy cọng bản mệnh linh vũ, nắm trong tay bảy đạo vô thượng thần thông.

- Bảy đạo vô thượng thần thông đó cũng không so với tầm thường, chính là khai thiên thần thông điển hình. Nếu có thể vào hết tay của bổn tộc, Loan đạo nhân bảy đại khai thiên thần thông đều xuất hiện, chính là Bích Hải Linh Xà nhất tộc trước mặt bổn tộc cũng ngông cuồng không được!

- Hôm nay Xích Vụ đảo này hiện ra mặt biển, xem ra cũng là duyên cớ di tàng cấm chế dãn ra. Trước đó đã có ba đạo linh và không ngờ lúc núi lửa phun trào trước sau bị mang ra khỏi bên ngoài di tàng. Thật may tổ phụ đại nhân sớm có suy đoán, bổn tộc tu sĩ một mực không hề buông lỏng điều tra về phía Xích Vụ đảo, lúc này mới trước sau tìm được hai cọng linh vũ. Đáng hận Chân Linh phái không ngờ đả thương bổn tộc tu sĩ cướp đi cọng thứ ba. Lúc này bên trong di tàng xem ra còn có bốn cọng linh vũ mới phải!

Diễm Cửu Tiêu cười lạnh nói:

- Chân Linh phải được một cộng linh vũ thì đã sao? Trong linh vũ tích chứa có Loan đạo nhân ý niệm thủ hộ. Không phải là Loan đạo nhân đích truyền huyết duệ, muốn lĩnh ngộ khai thiên thần thông tích chứa trong đó nhất định phải lấy được Loan đạo nhân ý niệm thừa nhận. Hay hoặc giả là dứt khoát xuất thủ trấn áp ý niệm của Loan đạo nhân, mạnh mẽ kích thích khai thiên thần thông bên trong.

- Cái trước cũng đã đành, nhân tộc tu sĩ huyết mạch không thuần, muốn có được Loan đạo nhân thủ hộ ý niệm thừa nhận không phải là không có thể, nhưng cực kỳ khó khăn. Mà thứ sau đó, hắc hắc, phong ấn bên trong mặc dù chỉ là một đoạn ý niệm của Loan đạo nhân, đương thời có thể đem nó trấn áp chỉ sợ cũng chỉ có những lão quái vật kia rồi. Đây cũng không phải là những tảng đá bể bên trong đạo đàn thế giới có thể so sánh.

Thời điểm Diễm Cửu Tiêu tổ ông cháu hai người họ ra sức phá giải di tàng cấm chế, hai món bảo vật trong tay Lục Bình, một món thất sắc linh vũ, một món Loan đạo nhân khăn tay cũng song song bay ra từ trong tay của hắn. Trong tầm mắt kinh ngạc của Lục Bình, hai món bảo vật tựa hồ cảm ứng được thứ gì, chia ra về hai phương hướng bất đồng muốn thoát khỏi Lục Bình nắm trong tay.