Chân Linh Cửu Biến

Chương 1457: Thuần Dương nhất kích (1)

Vương Huyền Kỳ đáp:

- Là người của Thượng Hải tống cùng Thái Huyền tông. Ba người bọn họ vẫy công một mình Lâm sư huynh, đợi đến khi chúng đệ tử chạy tới Lầm sư huynh đã không cứu được rồi!

Trong hai mắt của Lục Bình thoáng qua một đạo hung tợn, hỏi:

- Có nhớ mấy người kia là ai không?

Vương Huyền Kỳ cúi đầu, đáp:

- Hồi bẩm sự tôn, ba người kia đã bị bọn đệ tử liên thủ giết chết. Sau đó bọn đệ tử lại chém giết Thái Huyền tông hai vị tu sĩ, chưa từng tiết lộ thân phận của bọn con!

Lục Bình bấy giờ mới hài lòng gật đầu một cái, xoay người hướng Khương Thiên Lâm lão tổ nói:

- Sư bá, Thượng Hải tông đó phải bị tiêu diệt!

Khương Thiên Lâm gật đầu một cái, nói:

- Tuy nhiên bây giờ cần chậm một chút, bản phái hôm nay thời điểm quan trọng tấn thông đại hình tông môn này, tu luyện giới các phái đều hướng con mắt lom lom nhìn. Bọn ta làm việc vạn không thể quá mức phô trương, đợi khi người tiến cấp pháp tướng hậu kỳ rồi hãy nói!

Lục Bình nghĩ nghĩ, cuối cùng vẫn gật đầu một cái, lúc này mới giương mắt nhìn một chút về phía nơi xa, nói:

- Thiên Sở sư đệ trở lại!

Lục Bình vừa dứt lời, thân hình của Ân Thiên Sở quả nhiên rơi xuống từ trong tầng mây bên ngoài mười mấy trượng, nói:

- Rối loạn rồi, chúng ta phải mau rời khỏi đây!

Thần sắc của Khương Thiên Lâm có chút lo lắng nhìn một chút Hà Tây chi địa lúc này bị lôi kiếp chi vận cùng với hỗn chiến tràn ngập, trầm giọng nói:

- Thiên Thành sư đệ cùng với Lôi Địch vẫn chưa trở về, bọn ta vẫn phải đợi.

Ân Thiên Sở gật đầu một cái, sau khi chào hỏi cùng mọi người, lần nữa biến mất. Lục Bình biết gã lúc này đang tới lui tuần tra bên ngoài mọi người, quan sát tình cảnh của Hà Tây chi địa.


Lại qua ước chừng thời gian một nén nhang, giữa không trung thoáng qua một đạo lội quang. Lôi Địch hiện ra thân hình từ trong độn quang, nói:

- Nam Hải bốn tông cùng người của Trùng Thiên các đánh nhau. Nam Hải bốn tông tu sĩ tập sát Trùng Thiện các hai tên pháp tướng tu sĩ xoay người chạy đi. Nghe nói Trùng Thiên các vị Thuần Dương đó giận dữ, tự mình đuổi theo.

Khương Thiên Lâm gật đầu một cái, trên mặt vẻ buồn rầu nặng hơn. Lúc này cho dù có lối kiếp cùng loạn chiến ngăn trở, coi như Thiên Thành lão tổ sau khi đi ra từ đạo đàn thế giới dù khoảng cách Hà Tây chi địa bắc bộ nơi đây xa nhất, thời điểm này đã phải chạy tới mới đúng!

Lại qua thời gian một nén nhang, từ đạo đàn thế giới đóng lại đến hiện tại đã qua ba canh giờ, Thiên Thành lão tổ đến bây giờ vẫn chưa trở về, hoặc là gặp địch, hoặc là dẫn động lôi kiếp, lúc này đang vượt qua lần đầu tiên lôi kiếp.

Lục Bình xoay người nói:

- Sư bá, đệ tử đi tiếp ứng một phen!

Khương Thiên Lâm ngăn hắn lại, nói:

- Hay là ta đi đi, tu vị của người hiện nay cũng đã là pháp tướng trung kỳ điên phong, nếu dẫn động lôi kiếp sẽ không tốt!

Hai người đang định tranh chấp, Ân Thiên Sở đột nhiên truyền đến tin tức, nói:

- Thiên Thành sự thúc trở lại, tuy nhiên tình huống tựa hồ không ổn!

Hai người ngẩn ra, mỗi người cảnh giác. Khương Thiên Lâm đem Thuần Dương linh bảo Lưỡng Đoạn giao cho Lục Bình, đồng thời phân phó Lưu Thiên Viên cùng với Lôi Địch hai người che chở bốn tên đoán đan tu sĩ lui về phía sau.

Lục Bình cũng không hàm hồ. Thuần Dương linh bảo hiện nay tuy nói vẫn không thể hiện thân, nhưng nếu thật đúng là đến sống chết trước mắt, cũng bất chấp những thứ cố kỵ này.

Hai người mỗi người chuẩn bị sẵn sàng liền động thân đi trước tiếp ứng. Họ đi được không xa mấy dặm, lúc này mới phát hiện Thiên Thành lão tổ đi tới phương hướng tựa hồ căn bản không phải là chỗ ước định khi trước, ngược lại nhìn qua có chút đi ngược lại, tựa hồ cố ý muốn dẫn người nào đó đi tránh ra xa chỗ Chân Linh phải hội tụ vậy.

Trong lòng hai người mỗi người trầm xuống, nhưng vẫn đuổi dọc theo phương hướng mà Thiên Thành lão tổ rời đi, liền thấy Ân Thiên Sở đã tiếp ứng đến Thiên Thành lão tổ. Lúc này Thuần Dương khí tức dùng động quanh người Thiên Thành lão tổ, hiển nhiên sớm đã vượt qua lần đầu tiên lôi kiếp, hiện giờ đã là pháp tướng trung kỳ tu vi.

Nhìn thấy Lục Bình cùng Khương Thiên Lâm tới trước tiếp ứng, Thiên Thành lão tổ hét lớn:

- Đi mau, không cần lo cho ta, phía sau là người của Ngũ Hành tông!


Lục Bình cùng Khương Thiên Lâm chẳng những không xoay người, ngược lại tăng nhanh tốc độ chạy tới bên phía Thiên Thành lão tổ, chuẩn bị cùng ông ta rút đi. Lục Bình cùng Khương Thiên Lâm đều có thể nhìn ra, Thiên Thành lão tổ vượt qua một lần lôi kiếp hơi lộ về vội vàng. Mặc dù sau khi độ kiếp vừa có Thuần Dương Chi Khí quán chú, lại có Thiên Hoa Lộ tư dưỡng thân thể bị thương do độ kiếp, nhưng thương thế tự thân vẫn cực kỳ nghiêm trọng. Sau khi ông ta độ kiếp lại bị Ngũ Hành tông đuổi giết, lúc này Thuần Dương Chi Khí sợ rằng cũng chưa từng hoàn toàn luyện hóa.

Người của Ngũ Hành tông, nếu mấy vị đại tu sĩ đuổi theo, Lục Bình cùng Khương Thiên Lâm vẫn không quan tâm. Chỉ cần không bị Ngũ Hành tông tu sĩ vây quanh, bình thường hai ba vị đại tu sĩ chưa hẳn làm gì được Chân Linh phái.

Nhìn thấy Lục Bình cùng Khương Thiên Lâm hai người tiếp tục tới trước tiếp ứng mình, Thiên Thành lão tổ thần sắc có chút vội vã. Cũng không chờ ông ta làm nhiều giải thích, Lục Bình cùng Khương Thiên Lâm đã tới gần trước ông ta.

Thiên Thành lão tổ lúc này mới nói:

- Phía sau đi theo một tên Ngũ Hành tông đại tu sĩ cùng với hai vị pháp tướng trung kỳ tu sĩ, sau khi bị lão phu phát hiện cũng không vội đuổi giết. Bọn họ đây là đang câu cá, là tìm các ngươi. Sau khi lão phu phát hiện đã cố ý dẫn lệch bọn họ, sao các ngươi còn muốn đuổi kịp tới.

Chân mày của Lục Bình cau lại, hỏi:

- Chỉ có ba người gồm một đại tu sĩ cùng hai vị pháp tướng trung kỳ tu sĩ thôi sao?

Thiên Thành lão tổ đáp:

- Ta chỉ có thể phát hiện ba người này!

Lời của Thiên Thành lập tổ khiến cho Lục Bình cùng Khương Thiên Lâm đều chợt nhíu chân mày, lập tức nghe giữa thiên không truyền tới một đạo tiếng cười tức giận, nói:

- Hay, hay, hay lắm! Một Chân Linh phải giỏi lắm, một Lục Thiên Bình khá lắm, thậm chí ngay cả bản tổng đại tu sĩ đều dám hạ tay, thật đáng chết!

Sắc mặt của Lục Bình lập tức thay đổi. Thuần Dương Chi Khí nồng đặc đột nhiên bộc phát ở đỉnh đầu của mọi người, thậm chí lối kiếp chi khí nhè nhẹ mang theo trong tầng mây liền kề đều bị Thuần Dương Chi Khí tăng vọt đây ra.

- Là Thuần Dương tu sĩ, Ngũ Hành tông Thuần Dương lão tổ Mộc Linh Tử!

- Ha ha, ngươi không ngờ nhận biết lão phu, cũng tốt, hôm nay để cho người làm một tên quỷ minh bạch!

Tầng mây giữa không trung cấp tốc chấn động ngưng tụ. Một bàn tay khổng lồ dần dần thành hình, rồi sau đó gào thét rơi xuống định đầu của mọi người.

Lục Bình kêu lớn:

- Mọi người đi mau, lão ta là hướng về phía đệ tử mà tới!

Lục Bình lúc ở đạo đàn thế giới bị Cốc đại tu sĩ cùng với bốn vị đại tu sĩ khác bao vây, trong quá trình đột xuất vòng vậy chỉ đối mặt một cái liền làm bị thương nặng Cốc đại tu sĩ hậu tuyển Thuận Dương thứ nhất của Ngũ Hành tông Hành Thổ nhất mạch.

Sau đó mặc dù tu vi của lão ta vẫn như cũ có thể khôi phục, nhưng hy vọng lên cấp Thuần Dương đã bị tan biến. Huống chi Lục Bình còn cướp đi Hán bạch bồ đoàn mà người của Ngũ Hành tổng thật vất vả thu tập được, thậm chí khiến cho Ngũ Hành tông những đại tu sĩ khác có hy vọng lên cấp Thuần Dương cũng bị ảnh hưởng nghiêm trọng. Đây khó trách chọc cho Ngũ Hành tông Thuần Dương tu sĩ khí cấp bại phôi muốn đích thân xuất thủ giết chết Lục Bình.

Khương Thiên Lâm cầm trong tay Nhất kiếp linh bảo “Mộc Đầu”, đứng bên người Lục Bình, nói:

- Lúc này đi đã muộn, Thuần Dương lão tổ đuổi giết cũng không phải là dễ dàng tránh khỏi như vậy, không bằng buông tay đánh một trận!&