Chân Linh Cửu Biến

Chương 122: Huyết linh đan

Dịch giả: Titan

Tu luyện không biết năm tháng trôi qua! Bầu trời bình tĩnh trên yêu tộc hải vực đột nhiên xẹt qua hai đạo trường hồng chói mắt, hai tên tu sĩ sóng vai đang gấp gáp bay.

Một tên tu sĩ trẻ tuổi hơn một chút trong đó vừa phi hành, vừa nói:

- Hoàng đại ca, dưới mắt yêu tộc hải vực loạn tượng phân phân, Bắc Hải các phái cũng đã phải ra môn hạ tu sĩ xâm nhập yêu tộc hải vực, Phúc Hải bang thế lực cũng càng ngày càng cương quyết, Ngả công tử tại sao bảo chúng ta phân tán tụ tập, mà không phải mọi người cùng nhau hành động?

Hoàng đại ca cười nói:

- Ngả công tử đại tài, ngụ huynh làm sao có thể đoán trúng một phần vạn suy nghĩ của người! Bất quá ngu huynh cho là lần này Ngả công tử triệu tập bọn ta nhất định là có trọng yếu hành động, lại không muốn sự chú ý của những thế lực khác, mới để cho bọn ta mỗi người hướng dự định địa điểm tụ tập. Cụ thể chuyện gì, chờ đến bãi Phi Lãng, công tử tự sẽ phân phó. Bất quá dưới mắt, Trình huynh đệ, bọn ta ở yêu tộc hải vực tùy thời đều sẽ gặp yêu thú tập kích, cần cẩn thận cho thỏa đáng, để tránh dẫn tới người khác chú ý của, tiết lộ hành tung của bọn ta.

Tu sĩ họ Trình gật đầu một cái, không nói thêm gì nữa. Đang lúc này, Hoàng đại ca chợt hít mũi thật sâu, nghi ngờ hỏi:

- Đây là cái mùi gì, vì sao mà thơm như vậy?

Trình tu sĩ nghe vậy cũng cẩn thận ngửi mùi trong không khí, quả nhiên bên trong xen lẫn một chút mùi thơm nhàn nhạt. Mùi thơm này mặc dù rất nhạt, cũng tối đại hạn độ xúc phát khứu giác con người, rồi từ trong tâm linh dụ phát cho người ngửi phải một cảm giác cực kỳ đói bụng.

Trình tu sĩ mặt liền biến sắc nói:

- Hoàng đại ca mau nín hơi, cẩn thận có độc!

Hoàng đại ca khẽ nhíu mày, tựa hồ đang suy tư cái gì đó, nghe vậy cười nói:

- Trình huynh đệ không sao, cái mùi thơm này là do một loại kỳ môn đan dược gọi là Nga Biễu đan tản mát ra mùi thơm. Loại mùi thơm này nếu để cho người phàm ngửi phải, có thể để cho người đó có cảm giác một loại cảm giác đói bụng thân thiết, không ăn thức ăn vào thì có thể khiến cho người chết đói, nhưng nếu ăn vào, người đó ngược lại sẽ cảm giác càng ăn càng đói, càng đói càng ăn, cuối cùng người bị no quá mà chết. Mà người chết ngược lại lại cho là mình bị chết đói. Bất quá loại đan dược này đối với tu sĩ bọn ta ảnh hưởng cũng không lớn.

Trình tu sĩ nghe vậy thở phào nhẹ nhõm, ngược lại lại nghi ngờ hỏi:

- Nếu loại này đan dược đối với tu sĩ không tác dụng gì, người nào lại sử dụng loại kỳ môn đan dược này?

Hoàng đại ca đáp:

- Loại đan dược này mặc dù đối với dung huyết kỳ tu sĩ bọn ta vô ngại, nhưng là đối với dung huyết kỳ yêu thú cũng có chút tác dụng. Dung huyết kỳ yêu thú tuy nói đã mở ra linh trí, nhưng là trừ một ít thiên phú dị bẩm yêu thú, đa số dung huyết kỳ yêu thú còn mang theo nồng hậu thú tính. Loại thú tính này dưới tác dụng của Nga Biễu đan cám dỗ, thường thường sẽ bị dẫn dụ tới. Nó đem ẩn núp yêu thú hấp dẫn ra, lúc này nếu tu sĩ ở để ở gần chỗ Nga Biễu đan thiết trí bẫy rập phục kích, ngược lại sẽ là một loại biện pháp tốt để săn giết yêu thú.

Hoàng đại ca vừa dứt lời, phía trước mấy dặm địa phương chợt truyền đến tiếng pháp thuật canh minh cùng thanh âm của yêu thú kêu to.

Hai người liếc nhìn nhau, liền hướng một chỗ san hộ tiều phía trước bay đi.

Hai người tới khoảng cách san hô tiều hơn trăm trượng, nơi này đã có thể thấy rõ ràng đang ở trên đảo đấu pháp chính là một tu sĩ trẻ tuổi chừng hai mươi cùng một con phi cầm yêu thú đang bay vòng quanh bốn phía san hô tiều.

Trình tu sĩ thấy tu sĩ trẻ tuổi chỉ có dung huyết tầng năm tu vi, mà phi cầm yêu thú có dung huyết sáu tầng đến gần dung huyết hậu kỳ tu vi, liên tính toán tế lên pháp khí, hoành sáp một cước.

Hoàng đại ca vội vàng đưa tay đem Trình tu sĩ níu lại, nhìn ánh mắt dò hỏi của Trình tu sĩ, Hoàng đại ca cũng không nói gì, chẳng qua là có ý bảo hắn tiếp tục xem.

Lúc này trên tràng, người tuổi trẻ tựa hồ cũng chú ý tới hai người vừa đến, hướng bên này nhìn hai cái, trong tay pháp quyết biến đổi, san hô đảo phụ cận phương viên hơn trăm trượng phạm vi, hơi nước rối rít hướng tu sĩ trẻ tuổi tụ lại. Toàn bộ san hô đảo trong thời gian ngắn ngủi liền bị hơi nước tụ lại hình thành thủy vụ nồng nặc ngăn che nghiêm nghiêm thật thật. Trình Hoàng hai người đứng ở bên ngoài san hô đảo ngay cả một chút tình hình trong đám thủy vụ đó cũng không nhìn thấy.


Chỉ nghe bên trong thanh âm "Xào xạc", phảng phất tình cảnh tật phong sậu vũ phủ xuống vậy. Thanh âm này lúc chặc lúc tùng, kèm theo tiếng chim yêu thú hí. Một lát sau, trên san hô đảo tiếng đập cánh không thay đổi, nhưng tiếng phi cầm yêu thú kêu ré dần dần trở nên thê lương. Điều này làm cho Trình Hoàng hai tu sĩ một bên không biết chuyện gì xảy ra bên trong hai mặt nhìn nhau, trong lòng từng cơn lạnh dâng lên khắp cả người.

Rốt cục sau một tiếng ré dài thê thảm đi qua, trên đảo vẫn khai vụ tán, tu sĩ trẻ tuổi không hư hao chút nào đứng ở trên đảo, đang mỉm cười nhìn Trình Hoàng hai vị tu sĩ. Đồng thời một con yêu cầm mở ra hai cánh chừng ba trượng lớn nhỏ đã ngã xuống ở trước người tu sĩ này yểm yểm nhất tức. Bốn phía, phía trên thực vật cành lá tất cả đều rậm rạp lấm chấm những lổ nhỏ bằng lổ châm.

Hoàng tu sĩ hai tay liền ôm quyền, nói:

- Đạo hữu xinh chào, huynh đệ ta hai người đi ngang qua nơi đây, bị các hạ Nga Biễu đan hấp dẫn mới tới nhìn xem rốt cuộc là thế nào, không hề có ác ý.

Tu sĩ trẻ tuổi ấy chính là Lục Bình, nhưng lại mỉm cười gật đầu nói:

- Tại hạ Lục Thất, cái còn tặc điểu này cùng tại hạ trước đây có chút thù oán, lần này cũng coi như là báo thù, không ngờ là đem hai vị dẫn tới chỗ đây.

Trình tu sĩ nhìn yêu cầm trên đất, trên mặt rất là hâm mộ, đồng thời lại mang theo một chút kiêng kỵ nói:

- Đạo hữu cũng lợi hại, loại yêu cầm này đối với tu sĩ bọn ta là khó giải quyết nhất, chăng những phi độn vô song, hơn nữa còn rất là nhớ thù, một khi có tu sĩ bị dây dưa tới, cho dù dung huyết hậu kỳ tu sĩ cũng cảm thấy nhức đầu, không ngờ đạo hữu lại có thể đem bắt sống, không thể không khiến cho người bội phục!

Lục Thất khoát tay một cái nói:

- Đạo hữu quá khen rồi.

Lục Thất thấy song phương nói chuyện mà vẫn y như cũ một phương đứng ở trên san hô đảo, một bên lăng không đứng ở trên mặt biển. Song phương cách nhau khoảng cách hơn trăm trượng rất là không tiện, vì vậy nói:

- Hai vị nếu có thời gian, tới trên đảo ngồi xuống, tại hạ nơi này còn có chút linh trà có thể đãi khách.

Lục Thốt lời vừa ra khỏi miệng liền có chút hối hận, đại hải mịt mờ, nguy cơ tứ phía đất, đường đột mời người làm khách, sợ là muốn dẫn tới sự hiểu lầm không cần thiết của đối phương.

Quả nhiên, Trình tu sĩ nghe Lục Bình mời thỉnh, nhất thời thần sắc căng thẳng, ngược lại Hoàng tu sĩ mặt không đổi sắc, vẫn như cũ hòa hoãn cười nói:

- Tại hạ hai người còn có chuyện quan trọng, bất tiện ở chỗ này lâu, kính xin đạo hữu thứ lỗi.

Lục Thất thấy hai người phải đi, vội nói:

- Đúng là tại hạ đường đột rồi, tại hạ trước đó bị yêu thú đuổi giết, chạy trốn tới chỗ hải vực này lại bị cái con yêu cầm này chặn lại suýt nữa mất tánh mạng. Tại hạ chữa thương khỏi bệnh xong, thời gian cũng qua ba năm có thừa. Lúc chạy trốn hoảng không trạch lộ, ở trong hải vực nơi này mê thất phương hướng, không biết đang ở chỗ nào. Vì vậy, thấy hai vị liền tùy tiện mời thỉnh, nhưng thật ra là muốn hướng hai vị hỏi thăm phương vị nơi đây cùng với ba năm nay tình thế giữa Bắc Hải nhận yêu hai tộc thế nào.

Nghe Lục Thất giải thích, tu sĩ họ Trinh thần sắc lúc này mới có điều hòa hoãn, thấy Hoàng tu sĩ khe khẽ gật đầu, hai người lúc này mới đáp xuống san hô đảo dừng chân chốc lát.

Một canh giờ sau, Trình Hoàng hai tu sĩ cáo từ rời đi, lại sau một lúc lâu, Lục Thất cũng rời san hô đảo hướng mặt biển đáp xuống. Một con hải quy khổng lồ Ta từ trong nước biển hiện lên, chở Lục Thất hướng nam phương bơi đi. Đồng thời, ở bốn phía con hải quy, còn có ba con hải xà một trường dài vây quanh hải quy bơi lội, cuốn lên một từng đoàn bọt nước.

Lục Thất chính là Lục Bình, thân ở hiểm địa, Lục Bình tự nhiên chỉ nói ba phần lời thật. Trình Hoàng hai người cũng chưa chắc đều là nói lời thật, bất quá hai người nói chuyện liên quan tới Bắc Hải các phái cùng yêu tộc tình thế, ngược lại đại khái có thể tin.

Lục Bình cầm chơi trong tay một tấm lệnh bài, tiện tay đem nó đặt vào trong nhẫn trữ vật.

Lúc này Trình tu sĩ đã đi xa không nhịn được hướng Hoàng tu sĩ bên cạnh đặt câu hỏi:


- Hoàng huynh, Lục Thất kia rõ ràng cũng không nói thật, bản thân y càng không thừa nhận là luyện đan sư, có thể nào chỉ dựa vào một viên Nga Biễu đan liền đem Ngả công tử thân phận lệnh bài giao cho người này?

Hoàng tu sĩ cười nói:

- Vi huynh đang phỏng đoán ngươi chừng nào sẽ không nhịn được đặt câu hỏi, không nghĩ tới Trình huynh đệ cũng nhịn thời gian dài như vậy, ngược lại ngoài dự liệu của vi huynh.

Hoàng tu sĩ nhạo báng khiến cho Trình tu sĩ một trận nổi đóa, không đợi hắn lên tiếng nói, Hoàng tu sĩ tiếp:

- Vi huynh tự nhiên sẽ không chỉ dựa vào một luyện đan sự suy đoán liền đem lệnh bài đưa ra, ta xin hỏi ngươi, ta với người liên thủ có thể hay không bắt sống con dung huyết sáu tầng phi cầm yêu thú kia?

Trình tu sĩ trù trừ một chút, đáp:

- Tuy không thể bắt sống, nhưng đánh bại đánh cho bị thương lại là có thể, nếu nó thoát chậm, đem giết chết cũng không có gì là lạ.

Hoàng tu sĩ gật gật đầu nói:

- Không tệ, hai người chúng ta đều là dung huyết sáu tầng tu sĩ, liên thủ còn như vậy, người này chỉ là dung huyết tầng năm tu sĩ liền có thể bắt sống yêu cầm này, hơn nữa còn có thể tránh qua tai mắt bọn ta, đây là thân thủ đáng sợ đến dường nào?

Trình tu sĩ không phục phản bác:

- Cái kia có lẽ là người này có cái bí thuật gì đó che giấu tu vi, Hoàng huynh cũng là nhìn thấy người này trên đầu có tinh khí lang yên cường thịnh, quả thật không dưới huynh và ta ở đây. Huống chi người này có thể tránh qua tai mắt huynh và ta, có lẽ là bởi vì trên tay có cái pháp khí gì đó lợi hại mới có thể đem yêu cầm bắt giữ.

Hoàng tu sĩ cười nói:

- Người này nếu che đậy tu vi của mình, tu vi của hắn tất nhiên không ở dưới người ta, tự nhiên cũng có tư cách được mời; Còn nếu bằng vào cái pháp khí gì đó, như vậy pháp khí ở trên tay hắn, vậy dĩ nhiên cũng được coi là thuộc về thực lực của hắn rồi.

Trình tu sĩ nghe Hoàng tu sĩ giải thích không thể làm gì đành nhún nhún vai, hiển nhiên là công nhận cách nói của Hoàng tu sĩ.

Hoàng tu sĩ nói tiếp:

- Gần đây trong yêu tộc hải vực, Phúc Hải bang hoạt động ngày càng cương quyết, chúng ta theo Ngả công tử nhưng cũng thực lực chưa đủ, do đó Ngả công tử dặn dò bọn ta yêu thỉnh một ít tán tu thực lực mạnh mẽ gia nhập liên minh, chỉ hy vọng là vị Lục Thất này có thể kịp thời phó ước, đến lúc đó cũng là một cánh tay đắc lực.

Hai người tiếp tục hướng chỗ sâu của hải vực bay đi.

Lục Bình trở về sào huyệt đặt chân của mình, đem một viên Phục Linh đan ném cho Lục Đại Bảo bởi vì không thích nước mà lưu lại trông chừng sào huyệt. Đồng thời hắn cũng chấn linh thú đại, đem yêu cầm trọng thương ném vào trong một góc của sào huyệt, rồi không thèm để ý quản đến nó nữa.

Lúc này khoảng cách Lục Bình đột phá dung huyết bốn tầng đã ba năm. Lục Bình thật ra thì ngay từ lúc hai năm trước, liền đem đan dược mang theo trên người cùng bản thân luyện chế dung huyết trung kỳ tiêu hao không còn gì. Hắn vốn định trở về Hoàng Ly đảo, nhưng đột nhiên nhớ tới mình ở Phi Linh đảo Hương Lô phong, trong "Chương bình động phủ" từ trong tay Huyền Linh phái đệ tử bị đánh chết lấy được ba tờ đan phương, phía trên ghi lại một loại đặc thù dung huyết kỳ đan dược phương pháp luyện chế.

Loại linh đan này thống xưng là huyết linh đan, lấy linh tài chủ yếu là Dung Huyết châu dùng để luyện đan, phối hợp mấy loại 500 năm linh dược thường gặp, liền có thể luyện chế ra tới chúng. Dung Huyết châu trừ lúc tu sĩ cần bổ túc huyết mạch ra, thường ngày không thể giúp hay sử dụng gì cho việc tu luyện. Nếu không, ắt sẽ dẫn tới huyết mạch xung đột mà tu vi toàn phế. Đây là do vô số tiền bối tu sĩ dùng máu và bao công sức truyền lại kinh nghiệm, Lục Bình tự nhiên sẽ không đem tu vi của mình đùa giỡn, mặc dù hắn thường xuyên nghi ngờ căn cơ huyết mạch đặc thù của mình có thể hay không thể vượt qua loại ảnh hưởng này.

Lục Bình đem trên người mình còn dư lại duy nhất một viên dung huyết tầng ba Dung Huyết châu luyện chế một lò đan dược dung huyết sơ kỳ tu sĩ có thể dùng đó chính là Huyết linh đan. Mặc dù hắn chỉ thành công bốn viên huyết linh đan, nhưng thông qua việc cho Lục Đại Quý dùng thử, Lục Bình kiến thức được loại đan dược này có hiệu quả lương hảo.

Vì vậy, Lục Bình ở hai năm sau đó, liền đưa mắt nhìn tới phiến hải vực bên ngoài chỗ yêu thú tụ tập xung quanh khu vực hẳn ở này, nơi đó là chính là tụ tập địa của dung huyết trung kỳ yêu thú, là nơi hắn có thể diệt sát và thu thập Dung Huyết châu.

Nhờ có Lục Đại Quý ở trong yêu tộc làm "Nội gian" dò xét, Lục Bình trong hai năm qua âm thầm lẻn vào trong lĩnh vực của dung huyết trung kỳ yêu thú, lợi dụng Nga Biễu đan cùng các loại thủ đoạn khác, tổng cộng đánh chết tám mươi mốt con dung huyết trung kỳ yêu thú. Trong đó, hắn chỉ ở trong tâm hạch không gian của hai mươi con yêu thú thu hoạch được Dung Huyết châu, có thể thấy Dung Huyết châu khó có được như thế nào.

Hai mươi con yêu thú này tổng cộng cung cấp chín mươi ba viên Dung Huyết châu, cũng may yêu thú trong đại dương phần lớn là có thủy thuộc tính hoặc là nghiêng về thủy thuộc tính. Chín mươi ba viên Dung Huyết châu này có hơn sáu mươi viên luyện chế ra được loại Huyết Linh đan có thủy thuộc tính thích hợp Lục Bình công pháp hấp thu.

Có những thứ Dung Huyết châu này, Lục Bình thuật luyện đan nhanh chóng tiến bộ, luyện chế dung huyết trung kỳ đan dược với thành đan suất đã đạt đến tầng năm trở lên. Nếu như nói Lục Bình trước đó luyện chế ra Dung Huyết đan chứng tỏ hắn đã thành công bước vào ngưỡng cửa luyện đan sư, như vậy bây giờ thuật luyện đan của Lục Bình đã cùng luyện đan sư bình thường không phân cao thấp rồi.

Huyết Linh đan vốn là linh đan ở cùng trong cấp đan dược có phẩm chất thượng thừa. Lục Bình trong hai năm qua bởi vì có đầy đủ dung huyết trung kỳ Huyết Linh đan ủng hộ, tu vi như cũ giữ vững tốc độ lý tưởng, rốt cục ở trước đây không lâu đã thành công đột phá đến dung huyết tầng năm.

Lần này đột phá, Lục Bình dung hợp chính là mộc thuộc tính loan huyết mạch trong cơ thể. Lục Bình căn cơ huyết mạch vẫn như thường lệ bá đạo vô cùng, đem pháp lực trong loan huyết mạch thôn phệ hết sạch, bản thân cũng không dính một chút xíu đặc thù nào của loan huyết mạch.

Sau khi đột phá, chuyện thứ nhất mà Lục Bình làm chính là tìm con chim yêu thú trước kia đón đường đánh chặn hắn mà trút lửa trả thù. Lục Bình sau khi tiến vào dung huyết trung kỳ, vì báo thù mà cũng từng cùng con yêu cầm này giao thủ mấy lần. Hắn mặc dù ổn chiếm thượng phong, không biết sao con chim yêu quái này ỷ vào thân có hai cánh, tu luyện lại là phong hóa thần thông, hết lần này đến lần khác khiến cho Lục Bình không thể làm gì được nó.

Lần này Lục Bình bằng vào Nga Biễu đan làm mồi dụ, rốt cục hoàn toàn áp chế con chim này, rồi gặp được Trình Hoàng hai vị tu sĩ trong lúc vô tình đi ngang qua. Lục Bình vì không muốn lộ hư thật của mình, chỉ đành phải thi triển ra "Hành vấn bố vũ quyết" trong "Bắc Hải Thập Nhị tuyệt", mượn mây mù ngăn che, bắt sống con yêu cầm này.