Lúc hai người trở lại thành phố B đã là cuối năm, trải qua trời đông giá rét ở Anh quốc về đến quê nhà, cuối cùng Ngôn Hâm cũng tốt hơn một chút, Hà Nhất Triển cũng trở lại trạng thái bận rộn. Ngôn Hâm đã dọn hết đồ đạc đến nhà anh, các chi tiết trong hôn lễ đã có ba mẹ Ngôn giúp đỡ, không cần cô phải bận tâm. Ngôn Hâm đã từ chức, biến thành dân thất nghiệp lang thang, lúc này đang ngồi xổm dưới đất nghiên cứu lò nướng mới mua.
Hà Nhất Triển xử lý những công việc còn tồn đọng, trong khoảng thời gian này toàn đi sớm về trễ nên Ngôn Hâm đều về Ngôn gia ăn cơm. Thiếu vợ yêu ngồi trong lòng, anh ăn cơm cũng chẳng thấy ngon, nên hôm nay mới về sớm một chút. Anh bước vào nhà mà không thấy người đâu, đi vào phòng bếp mới phát hiện cô đang ngồi xổm trên mặt đất. "Em đang làm gì đó?"
"Làm bánh kem, nhưng em không biết phải đặt bao nhiêu phút......" Quyển hướng dẫn sử dụng nói nửa tiếng là được, nhưng cao nhân hướng dẫn làm bánh kem lại nói phải nướng một tiếng... Chẳng lẽ cơ năng của lò nướng khác nhau nên thời gian cũng không giống nhau sao?
Hà Nhất Triển cầm quyển hướng dẫn sử dụng đọc nhanh như gió, lại nhìn bánh kem trong lò nướng, ấn một cái nút, "Đừng ngồi trước lò nướng, phóng xạ không tốt."
Bị kéo lui về sau vài bước, Ngôn Hâm hỏi: "Hôm nay anh về sớm thế, định ăn cơm cùng ba mẹ sao?"
"Hôm nay ăn ở nhà, anh mới từ Nhất Niệm về......" Hà Nhất Triển luồn một tay vào trong tạp dề, vuốt ve làn da mềm mại của Ngôn Hâm, môi khẽ hôn lên vai cô, còn tay kia với vào trong quần lót của cô, xoa nắn hoa hạch nhỏ bé yếu ớt. "Ngoan, để anh ăn em trước......"
"Ở, ở chỗ này...?" Ngôn Hâm kéo tay Hà Nhất Triển lại nhưng không cách nào ngăn cản được động tác xoa nắn thuần thục của anh. Cô cong người dựa vào bệ bếp, còn anh chỉ dùng hai ba động tác đã lột sạch quần áo trên người cô, chỉ còn chừa lại cái tạp dề.
"Ngoan quá, thả lỏng nào, để anh vào." Anh vuốt ve nơi riêng tư ướt át của cô, rồi lại dùng chân đỉnh đỉnh vào nơi đó, ý bảo cô mở rộng chân hơn. Bụng Ngôn Hâm kề sát mặt bàn, xúc cảm lạnh lẽo làm người cô co lại, kẹp chặt lấy ngón tay của Hà Nhất Triển. Cảm giác sảng khoái càng khiến anh thêm ôn nhu, nhưng động tác tay lại càng lúc càng nhanh, "Chặt quá, tâm can ngoan......" Anh đẩy hai mảnh cánh hoa ra để phân thân to lớn đi vào, khiến Ngôn Hâm phải hét lên một tiếng. Anh vội giữ chặt eo cô lại, động thân đi sâu vào trong.
"Trướng quá... Chờ một chút......" Dù làm bao nhiêu lần, nhưng mỗi lần tiến vào dục vọng của Hà Nhất Triển đều làm tim Ngôn Hâm đập nhanh hơn, giống như chạm thẳng đến trái tim cô. Cảm giác mất khống chế ấy làm thân thể cô càng thêm mẫn cảm. Cô không thể nghe rõ anh đang nói gì, chỉ có thể cảm nhận cây gậy kia càng ngày càng bành trướng. Thậm chí cô còn cảm nhận mình kẹp chặt nó như thế nào......
"Tâm can... Em thích..." Hà Nhất Triển quan sát tỉ mỉ phản ứng của cô. Phòng bếp và phòng khách chỉ được ngăn cách bằng một tấm kính trắng, tiếng thân thể va chạm đầy sắc tình vang lên trong không gian trống trải, đủ để khiến người nghe nóng lên. Một tay anh nắm không thể bao trọn bầu ngực đầy đặn đang nảy lên không ngừng của cô, miệng nói nhỏ bên tai cô: "Tay anh không bao trọn bảo bối này được nữa rồi... Có thích anh làm vậy không?" Anh kéo đầu vú cô, biết bên trái là điểm mẫn cảm nhất của cô nên anh cố tình lưu lại hồi lâu, rồi thấp giọng cười.
Tiếng cười kia vừa mị hoặc vừa gợi cảm, tựa như thanh chocolate cao cấp Hà Nhất Triển mua cho cô, chui vào trong tai cô, kích thích khiến thân thể cô vô cùng thoải mái.
Nhìn từ phía sau sẽ chỉ thấy Hà Nhất Triển mặc vest đen chỉnh tề đứng trong bếp làm gì đó. Anh chỉ một chiếc cúc trên chiếc áo vest, vẻ mặt căng thẳng như đang chờ thời khắc mở nắp nồi ra. Quả nhiên, màu sắc và mùi hương của thức ăn đều đúng như anh dự đoán, khiến người ta hài lòng.
Anh thấy thật may mắn khi lúc trước thiết kế dùng hai màu đen trắng làm chủ đạo cho căn nhà, đá cẩm thạch đen bóng tương phản hoàn hảo với làn da trắng như sữa của mỹ nhân. Bây giờ Ngôn Hâm đang dùng cả hai bàn tay che chặt môi nhưng cùng không ngăn được tiếng rên rỉ rất nhỏ. Hai bầu ngực mềm mại thỉnh thoảng tràn ra khỏi kẽ tay anh, cọ lên lạnh bàn lạnh lẽo khiến tiếng kêu của cô càng thêm kiều mị. Đôi chân thon dài trắng nõn dính chặt vào quần âu của anh, chỉ có hai người họ mới biết khoảng cách này có thể làm tiều huyệt của cô hút càng chặt hơn, vật nam tính của anh như muốn khai mở tử cung của cô. Vì vận động mạnh mà cái mông tròn trịa của cô hơi rung lên, tiếng thở dốc vang lên không ngừng. Hà Nhất Triển không nói nữa, toàn tâm toàn ý chú ý tới động tĩnh của mỹ nhân dưới thân.
"Nhất Triển... Ân ân... Trướng quá..." Không biết đã tiết mấy lần, khuôn mặt của Ngôn Hâm hồng nhuận, eo mỏi nhừ, cô chủ động kẹp chặt dục vọng to lớn trong cơ thể. Nghe thấy Hà Nhất Triển rên lên, cô đè bàn tay to đang đặt trên ngực mình lại, thẹn thùng nói: "Dùng sức... xoa giúp em... Thật thoải mái a......"
Mỗi người xoa một bên ngực, hai bầu ngực mềm mại biến đủ hình dạng kỳ quái trong tay hai người. Anh cúi đầu chặn miệng cô lại, Ngôn Hâm chủ động đưa lưỡi ra để anh ngậm lấy. Dáng vẻ vừa nghe lời vừa phóng đãng của cô làm da đầu Hà Nhất Triển tê dại, tốc độ dưới thân càng lúc càng nhanh, "Tâm can... thích không...?"
"Thích... em thích...... A... Nhanh lên a......" Cô không ngừng hóp bụng lại, những lời cầu yêu nhiệt tình đều bị Hà Nhất Triển nuốt hết, môi lưỡi giao hòa. Sau một hồi vận động, tiểu huyệt co chặt, Ngôn Hâm kêu một tiếng, lên cao trào.
"Thiếu chút nữa là em bẻ gãy anh rồi......" Anh xoay người rồi khép chặt hai chân cô lại, hưởng thụ khoái cảm tuyệt vời. Nhìn cánh hoa sưng đỏ đang ngậm lấy dục vọng của mình, anh có cảm giác hào hùng như vừa chinh chiến muôn vàn trận chiến.
Tuy ngày nào cũng làm, nhưng chỉ là giải thèm chứ không thể lấp đầy bụng. Vất vả lắm mới cưới được kiều thê, cô không cần làm gì cả, chỉ cần ở nhà tâm rửa sạch sẽ chờ anh về......
Anh còn chờ gì mà không nuốt luôn món ngon này vào bụng cơ chứ!
Anh ngẩng đầu lên nhìn hai bầu ngực mềm và đầu vú cương cứng của Ngôn Hâm mà không khỏi nuốt nước miếng. Hà Nhất Triển thân kinh bách chiến lần đầu tiên cảm thấy bất cứ lúc nào đàn ông cũng có thể bị tinh trùng xông lên não không phải không có nguyên do......
"Lạnh quá... chồng ơi..." Không biết mình đang bị YY, Ngôn Hâm vặn vẹo eo, cô phát hiện Hà Nhất Triển không có... Cảm giác đại sự không ổn, cô làm nũng kéo áo sơ mi của anh nói: "Em muốn ở trên......"
"Được." Anh kéo ghế dựa ra ngồi, lấy bữa tối được đóng gói cẩn thận ra, nói: "Em động đi, anh sẽ ngồi hưởng thụ."
...... Anh định làm trò gì vậy chứ?! Đầu Ngôn Hâm đổ đầy vạch đen, nhưng cô vẫn đưa tay cởi thắt lưng của anh ra, khóa kéo quần, đỡ vai Hà Nhất Triển bắt đầu lên xuống.
Vừa rồi miếng kim loại ở thắt lưng làm cô không thoải mái, cứ lúc nóng lúc lạnh, giờ thì tốt hơn rồi. Ngôn Hâm áp mặt vào cổ anh, tiết tấu như vậy đối với cô là thoải mái nhất.
Hà Nhất Triển biết Ngôn Hâm đang nghĩ cái gì, anh gắp một miếng thức ăn đưa đến bên miệng cô, "Ăn nào."
Ngôn Hâm dừng động tác để ăn, mông đã bị vỗ nhẹ một cái, "Ưm!"
"Không được dừng!" Hà Nhất Triển cực kỳ vừa lòng, "Ăn nhiều một chút, đêm nay anh phải từ từ yêu thương em!"
...... Cái gì!?!?!?!?