Triều đại Carolingian đã lập nên đế quốc giàu có và hùng mạnh đầu tiên của châu Âu. Họ vốn thuộc “man tộc” German trước đây, gọi là người Frank.
Người Frank định cư ở nơi ngày nay là Bỉ và miền Bắc nước Pháp. Thủ lĩnh của họ là Clovis (481-511), thuộc triều đại Merovingian, đã lập thủ đô ở Paris. Ông trở thành một tín đồ Ki-tô giáo và được La Mã ủng hộ. Ông đã thống nhất các bộ lạc người Frank, đánh bại người Gaul, người Alemanni (một liên minh của người German), người Visigoth và thành lập một vương quốc tương tự như nước Pháp ngày nay. Các con trai ông đã củng cố vương quốc nhưng sau đó lại bất hòa. Quyền lực rơi vào Charles Martel, người đã lãnh đạo người Frank chống quân xâm lược Hồi giáo ở Poitiers vào năm 732. Charles đã sáng lập triều đại Carolingian. Năm 751, dưới sự lãnh đạo của con trai ông là Pepin, dòng tộc Carolingian lật đổ vương triều Merovingian, trở thành những người cai trị vương quốc Frank. Năm 768, hai con trai của Pepin là Carloman và Charlemagne thừa kế vương quốc.
Carloman mất năm 771 và Charlemagne lên nắm toàn quyền. Trước tiên ông chiếm các vùng còn lại của Pháp, sau đó chiếm các vùng là nước Đức, Italia và Hà Lan ngày nay, tạo nên một đế quốc châu Âu rộng lớn. Tại Trung Âu, ông đàn áp người Saxon và Avar, ép buộc họ theo Ki-tô giáo.
Một quốc gia được Giáo hội ban phước thì sẽ được tôn trọng hơn. Đối với Giáo hoàng, lễ đăng quang trang trọng cho Charlemagne tại nhà thờ Thánh Peter ở La Mã trong ngày Giáng sinh năm 800 là một động thái chính trị chống lại Constantinople. Lễ đăng quang nhằm chứng tỏ rằng lúc này ở phương Tây cũng có một đế quốc Ki-tô như ở phương Đông. Charlemagne đã cầu hôn Nữ hoàng Irene của Byzantine, và nhiều sứ đoàn từ Ba Tư, vương quốc Baghdad cũng như từ những nhà cai trị châu Âu đã được phái tới vương quốc của Charlemagne. Nếu đế quốc của Charlemagne cứ được duy trì như vậy thì lịch sử châu Âu có lẽ đã rất khác.
Charlemagne ủng hộ Giáo hội La Mã, ủng hộ ảnh hưởng của Giáo hội trong vương quốc của mình. Đổi lại, Giáo hoàng phong cho Charlemagne làm Hoàng đế La Mã Thần thánh đầu tiên vào năm 800. Charlemagne là một nhà lập pháp, ông cũng thành lập trường học, nhà thờ và tu viện do các thầy tu Ireland, Anh và Italia điều hành. Ông cũng mời các nhà khoa học, học giả tôn giáo, nhà kiến trúc và triết gia vào cung. Thủ đô Aachen trở thành trung tâm học vấn chính của thế giới Ki-tô giáo ở phương Tây. Charlemagne mất vào năm 814. Người kế vị là Louis Sùng Đạo đã trị vì thành công, nhưng sau khi ông mất vào năm 843, đế quốc bị phân chia giữa ba người con trai của ông. Đế quốc Carolingian sau này chia thành hai nhà nước: Đức và Pháp. Nhà Carolingian cai trị Đức cho đến năm 911 và cai trị Pháp đến năm 987.
486-510 Vua Clovis triều đại Merovingian thống nhất nước Pháp
732 Vua Charles Martel đánh bại quân Arập ở Poitiers
751 Pepin, ông vua đầu tiên của triều đại Carolingian
768 Charlemagne trở thành vua triều đại Carolingian
782 Charlemagne đánh bại người Saxon
Thập kỷ 790 Charlemagne đánh bại người Avar ở Áo
800 Giáo hoàng sắc phong cho Charlemagne
814 Charlemagne mất
843 Đế quốc Carolingian bị chia ba