Đối với tất cả các loại hình nghệ thuật, những năm 1836–1913 là thời kỳ của thay đổi và thể nghiệm. Hội họa và âm nhạc phát triển và đạt những thành quả rực rỡ.
Cuối thế kỷ XIX, những họa sĩ theo trường phái ấn tượng ở Pháp như Claude Monet, Auguste Renoir và Edgar Degas đã phát triển phong cách tự nhiên, với những gam màu đậm nhằm nắm bắt được hiệu ứng thoáng qua của ánh sáng. Ở Anh, một nhóm các họa sĩ, thi sĩ và văn sĩ có tên gọi chung là Nhóm Tiền Raphael, phản đối việc coi Raphael là bậc thầy tối thượng về hội họa.
Trong nền văn học châu Âu, xuất hiện ngày càng nhiều tiểu thuyết phục vụ lượng độc giả ngày càng đông. Trong số các truyện phiêu lưu lãng mạn nổi tiếng thời kỳ này có tiểu thuyết Ivanhoe của Quý ông Walter Scott, Hai vạn dặm dưới biển của Jules Verne. Cuộc sống khốn khổ của thị dân nghèo được miêu tả rất tài tình dưới ngòi bút của Charles Dickens trong các tiểu thuyết như Oliver Twist. William Thackeray đề cập đến cuộc sống của tầng lớp trung lưu và quý tộc trong tiểu thuyết Hội chợ phù hoa. Elizabeth Gasket mô tả cuộc sống trong các thành phố công nghiệp mới ở miền Bắc qua các tác phẩm như Bắc và Nam.
Wagner phát triển một hình thức opera mới, và ba-lê Nga làm thay đổi quan niệm về nghệ thuật múa. Âm nhạc đầy sức biểu cảm và gây cảm xúc mạnh mẽ của Beethoven mở đường cho thời kỳ sáng tác lãng mạn của các nhà soạn nhạc như Schubert, Mendelssohn, Schumann, Chopin, Berlioz, Verdi, Brahms và Tchaikovsky, với những tác phẩm đầy đam mê và kịch tính.
Kịch nghệ mang tính hiện thực nhiều hơn, với các vở của Ibsen, Chekhov và George Bernard Shaw. Năm 1877, nhà nhiếp ảnh Mỹ gốc Anh Eadweard Muybridge đã tạo ra trình tự hình ảnh động đầu tiên, và đến đầu thế kỷ XX, một loại hình nghệ thuật biểu diễn hoàn toàn mới đã xuất hiện: điện ảnh. Chẳng bao lâu sau, địa điểm Hollywood ở bang California đã trở thành trung tâm sản xuất phim.