Hạ Úc Huân đau đầu không thôi mà đè đè thái dương, nghĩ vẫn là nên nghe máy.
“Alo, Thẩm công tử.”
“Nam Cung tiểu thư, tôi đưa hoa nhận được rồi chứ?”
“Nhận rồi……”
“Thích chứ?”
“Tôi nghĩ, không có cô gái nào không thích hoa, chỉ là, Thẩm công tử ngài cũng đưa quá nhiều rồi.” Hạ Úc Huân dùng ngữ khí vui đùa nói.
“Cô thích thì được rồi.” Thẩm Diệu An bên di động cười khẽ một tiếng, nói: “Biết cô ngày hôm qua ngày đầu tiền nhiệm buổi tối công ty khẳng định có liên hoan, cho nên liền không quấy rầy cô, thế nào, tối hôm nay rảnh chứ? Có thể nể mặt cùng tôi dùng bữa tối được chứ?”
Mục đích Thẩm Diệu An gọi điện thoại cho cô và dự đoán trước đó của cô không sai biệt lắm.
Hạ Úc Huân xoay bút trong tay, con ngươi cũng xoay chuyển, ngay sau đó chậm rãi mở miệng nói: “Thẩm công tử, ngài đây là coi trọng tôi sao?”
Đầu bên kia di động đột nhiên không có thanh âm, phỏng chừng là Thẩm Diệu An không dự đoán được cô sẽ trực tiếp như vậy.
Đại khái là qua năm giây sau, Thẩm Diệu An mới có hứng thú mở miệng nói: “Nam Cung tiểu thư quả nhiên không giống người thường, không sai, tôi xác thật rất thích cô. Nam Cung tiểu thư chẳng lẽ không cảm thấy hai chúng ta rất xứng đôi, là duyên trời tác hợp sao?”
Hạ Úc Huân cười cười, đáp: “Những lời này của Thẩm công tử tôi chỉ sợ là không dám gật bừa.”
“Có ý tứ gì?” Thanh âm Thẩm Diệu An hơi trầm xuống chút.
Hạ Úc Huân không nhanh không chậm mà mở miệng nói: “Không dối gạt Thẩm công tử, tình huống nhà tôi anh cũng rõ ràng, giữa em trai tôi và ba tôi có chút hiểu lầm, quan hệ trong nhà không tốt lắm, hiện tại tự mình ở bên ngoài mở công ty, hiện giờ công ty chỉ có thể dựa vào tôi, mà tôi dù sao cũng là phụ nữ, chung quy là phải gả cho người. Cho nên, tôi đối với chồng tương lai của mình có một yêu cầu đặc biệt, mà yêu cầu này, Thẩm công tử tuyệt đối không cách nào thỏa mãn, cho nên……”
“Yêu cầu? Yêu cầu gì, cô cứ nói xem!” Thẩm Diệu An một bộ “Không có yêu cầu gì bổn thiếu gia không đáp ứng được”.
“Ở rể.” Hạ Úc Huân nói hai chữ.
Vừa dứt lời, di động bên Thẩm Diệu An quả nhiên không hé răng.
Cái lý do cự tuyệt Thẩm Diệu An này Hạ Úc Huân cũng là vào tiệc rượu tối ngày hôm qua đã được gợi ý, hiện tại vừa lúc dùng để ngăn Thẩm Diệu An.
Thẩm Diệu An là độc đinh của Thẩm gia, sao có thể ở rể, cho nên, hai người bọn họ không phải duyên trời tác hợp, mà là chú định không có khả năng ở bên nhau.
Cái lý do hợp tình hợp lý này, hắn cho dù muốn bới móc, cũng không có chỗ bới.
“Cho nên, Thẩm công tử, thực xin lỗi.” Hạ Úc Huân nói xong liền trực tiếp cúp máy, không quan tâm phản ứng của người đàn ông bên kia điện thoại.
Cũng may, lúc sau Thẩm Diệu An cũng không gọi lại.
Hạ Úc Huân cho rằng xem như thu phục một vấn đề khó giải quyết, nào biết, mười phút sau, cô đột nhiên nhận được một cuộc gọi nội tuyến.
Thư ký có chút khó xử mà mở miệng nói: “Tiểu thư, có chuyển phát nhanh của ngài……”
Hạ Úc Huân trong lòng lập tức nổi lên một tia dự cảm không hay, quả nhiên, giây tiếp theo liền nghe được thư ký tiếp tục nói: “Là Thẩm công tử sai người đưa tới hoa oải hương…… Dưới lầu cơ hồ tràn đầy một phòng……”
Hạ Úc Huân không cần nhìn cũng có thể tưởng tượng ra tình hình lúc này dưới lầu, than nhẹ một tiếng nói: “Từ chối nhận.”
“Dạ, được, tôi liền nói với anh ta……”
“Thật ngại quá anh trai này, chủ chúng tôi nói không nhận, anh vẫn là dọn về đi thôi! Ai…… Anh đừng…… Các người đừng như vậy a……”
Nghe được thanh âm hoảng loạn của thư ký bên kia, Hạ Úc Huân hỏi: “Làm sao vậy?”
Thư ký khóc nức nở, nói: “Tôi nói ngài từ chối nhận, hiện tại mười mấy anh thanh niên liền xếp thành một hàng, khom lưng 90 độ, thiếu chút nữa quỳ xuống……”
Hạ Úc Huân: “……”