Nam Cung Lâm còn sống có thể xử lý tốt tất nhiên là tốt nhất, sợ nhất chính là Nam Cung Lâm vừa chết, sự việc sẽ không chịu khống chế.
Ở đây, không một ai là đèn cạn dầu.
Ai, không thể tin được Nam Cung Lâm lúc này còn xử trí theo cảm tính, chỉ e là hại cô nương này a!
Hạ Úc Huân bị Nghiêm Tử Hoa hỏi đi hỏi lại có chút phiền, vẫn duy trì thái độ trước đó, nói: “Bỏ đi! Cái loại đồ vật này căn bản là vô dụng, ông ấy sẽ bình an ra.”
Nghiêm Tử Hoa không còn cách khác, chỉ đành thở dài.
Lúc này, những người thân thích đó bắt đầu có người thiếu kiên nhẫn, sau khi biết thân phận Hạ Úc Huân, lại sôi nổi chạy tới nịnh bợ cô.
“Úc huân đúng không! Ta là dì Ba của con! Thì ra vị này mới là chân mệnh thiên nữ a! Không hổ là cha con hai người, ngay cả màu mắt cũng giống nhau như đúc!”
Hạ Úc Huân theo bản năng mà sờ sờ đôi mắt, lúc này mới phát hiện kính sát tròng của mình không cẩn thận đã rơi ra lúc chạy vội tới đây.
“Nhưng, không giống người nào đó, thân phận không rõ còn cố nói là dòng dõi Nam Cung gia, đúng rồi, Úc Huân a, ta là dượng con, ha ha……”
Lâm Na nghe được vẻ mặt xấu hổ và giận dữ, nói: “Ông nói chuyện cẩn thận một chút cho tôi, cái gì nói thân phận không rõ? Tôi đã đi theo bên cạnh Lâm nhiều năm như vậy, không phải thiếu một tờ giấy chứng nhận mà thôi sao! Vừa rồi Lâm nói đã thừa nhận Mặc nhà chúng ta, nếu Mặc không phải dòng dõi của ông ấy, vừa rồi ông ấy sẽ không nói như vậy? Sẽ để một nửa tài sản cho nó?”
Không đề cập tới còn tốt, nhắc tới đến Nam Cung Mặc cư nhiên được một nửa tài sản, những người đó càng thêm kích động.
“Nghiêm đại luật sư, cậu tương đối chuyên nghiệp, cậu tới nói xem a! Dựa vào cái gì nó một người lai lịch không rõ cũng có thể kế thừa nhiều di sản như vậy!”
“Đúng vậy! Nghiêm Phó tổng! Cậu chính là người tổng tài tín nhiệm nhất, cậu cần phải lau mắt nhìn cho rõ ràng, đừng bị người khác lừa a!”
……
Nghiêm Tử Hoa tức khắc bị một đám người vây quanh.
Hạ Úc Huân cũng là sau đó mới biết được, vì cái gì những người này kiêng kị Nghiêm Tử Hoa như vậy.
Nghiêm Tử Hoa là người nghiêm cẩn, hành sự ổn trọng, không chỉ có phương pháp quản lý kinh doanh, hơn nữa còn có quyền uy giới pháp luật, kiêm cố vấn pháp luật của Nam Cung Lâm, trợ lý đặc biệt, hơn nữa mới vừa được nhận chức làm Phó tổng Thiên Lâm. Ở vị trí đó của Thiên Lâm, coi như trên vạn người dưới một người.
Nghiêm Tử Hoa theo thói quen mà đẩy đẩy mắt kính, nhằm vào lời vừa rồi của Lâm Na, ăn ngay nói thật: “Lâm Na tiểu thư, quy định chính xác của luật hôn nhân mới nước ta, không thừa nhận cái bà gọi là sự thật hôn nhân. Bà không được pháp luật bảo hộ, cũng không được hưởng quyền phân chia tài sản.”
Trong đám người lập tức có người đắc ý mà cười, nói: “Tôi liền nói hai mẹ con này cái gì cũng không chiếm được! Còn có cái gì Nam Cung Mặc, nó cũng có tư cách mang họ Nam Cung sao? Nghiệt chủng của một con hồ ly tinh!”
Hạ Úc Huân vốn không nói một lời mà nhìn bọn họ ở bên kia khắc khẩu, cũng không muốn xen vào, nhưng nghe đến đó vẫn nhịn không được tức giận, đặc biệt là thấy vẻ mặt chết lặng của Mặc.
“Tuy rằng bản thân Lâm Na tiểu thư không được pháp luật bảo hộ, nhưng, cho dù không phải là con trong giá thú cũng được hưởng thụ quyền lợi của con hợp pháp, thân phận của Mặc đã được ba thừa nhận, không tới phiên những người không liên quan ở chỗ này xen vào!”
Lời nói của Hạ Úc Huân lập tức làm những người đó đều ngượng ngùng mà ngậm miệng, quan hệ lợi ích của người ta lớn nhất còn không ngại, bọn họ còn có thể nói cái gì.
Nam Cung Mặc vốn dĩ trầm mặc mà đứng ở nơi đó, mắt lạnh nhìn đám người kia như đóng vai hề nhảy nhót lung tung, đột nhiên nghe được lời này của Hạ Úc Huân, thần sắc giật mình, con ngươi hiện lên cảm xúc phức tạp.