Lúc Hạ Úc Huân múc cơm cầm hai bộ đồ ăn.
Đút cho tên kia trong chốc lát, cô lấy ra một cái muỗng khác tự mình ăn.
Lãnh Tư Thần đối với hành động đột ngột của cô tựa hồ có chút kinh ngạc, cau mày nhìn cô.
Hạ Úc Huân ho nhẹ một tiếng, trước đút cho anh một muỗng cơm cá, sau đó bất mãn nói: “Đồ ăn rất nhiều, tôi cũng chưa ăn không phải sao? Tuy rằng tôi là săn sóc đặc biệt cho anh, nhưng anh cũng không thể ngược đãi tôi chứ! Lại nói, tôi cũng ăn no mới có sức lực hầu hạ ngài không phải sao!”
Nói xong làm lơ ánh mắt tên kia, tiếp tục ăn!
Thật sự rất đói bụng, cô buổi chiều dạy hết ba tiết cũng đã đói đến mức ngực dán vào lưng rồi, còn bị tàn nhẫn mà kéo đi dạy đánh nhau, mới vừa về nhà muốn tắm rửa một cái rồi ăn cơm, lại bi kịch mà bị một cuộc điện thoại gọi tới nơi này, cô thoải mái lắm sao.
Thấy cô ăn ngon lành, anh đột nhiên liền cảm thấy có khẩu vị.
Khác hẳn mấy ngày bực bội kia, nhìn đồ vật gì cũng đều cảm thấy trở nên đáng yêu.
Lãnh Tư Thần giật mình, chính mình thật sự có chút mê muội! Vì cô mà mê muội!
Hạ Úc Huân tiếp tụcđút, anh không ăn.
“Anh ăn no?” Hạ Úc Huân hỏi.
Lãnh Tư Thần vừa tập trung nhìn cô ăn, vừa trả lời: “Uhm, cô ăn nhanh lên.”
“Vì sao?” Miệng cô căng phồng đọc nhấn rõ từng chữ không hiểu hỏi anh.
“8 giờ có bữa tiệc, tôi muốn tham dự.” Lãnh Tư Thần trả lời.
Hạ Úc Huân làm rớt một chiếc đũa, tính tình nóng nảy hệt như năm đó: “Có lầm hay không a! Anh đều đã như vậy còn đi tham gia cái tiệc đáng chết đó sao?”
Nói xong lập tức ý thức được mình quá mức kích động, vì thế ho nhẹ một tiếng che dấu nói:“Tôi nói, anh là người bệnh, nên dưỡng bệnh thật tốt!
Tôi biết thời gian của anh quý giá, muốn nhanh khỏe lên. Nhưng cũng phải tuần tự mà tiến hành không phải sao?
Anh hôm nay vận động cường độ cao như vậy chỉ hoàn toàn ngược lại, khiến anh càng nằm trên giường lâu hơn thôi!
Dù sao…… Bộ dáng hiện tại của anh không thích hợp đi tham gia những loại tiệc tùng đó!”
Một khi tham gia tiệc khẳng định liền phải hao tổn tinh lực ứng phó với những người đó, còn phải uống rượu, rất tổn hại sức khỏe.
Cô không phải quan tâm sống chết của anh, cô chỉ là không muốn anh bệnh càng nghiêm trọng, chỉ muốn anh sớm khỏe lên, như vậy cô liền có thể không chút nào áy náy tiếp tục sống cuộc sống của bản thân mình.
Lãnh Tư Thần liếc xéo cô một cái, khóe miệng hiện lên ý cười chua xót mà châm chọc, nói: “Cô thực sự quan tâm tôi!”
Cô hẳn là hận anh không thể lập tức khỏe, như vậy liền có thể cùng anh hoàn toàn phân rõ giới hạn thì có!
-
Lúc này đây, Hạ Úc Huân vẫn không thể khuyên được Lãnh Tư Thần, đành phải cùng anh đi tiệc.
Cô vẫn mặc trang phục lúc đến, trên người quần áo tuy rằng phối hợp tươi mát, nhưng đối với những người đó đều là đơn giản rẻ tiền.
Ở trong mắt bọn họ, quan trọng chỉ có con số niêm yết trên quần áo.
Cô vốn đang nói bộ quần áo này của mình thật sự là không thích hợp đi đến những nới như vậy, cho dù là làm người đẩy xe lăn cũng không đủ tư cách, nhưng Lãnh Tư Thần thật chẳng hề để ý, cô không có cách nào, đành phải ngoan ngoãn đi theo.
Ở phía sau Lãnh Tư Thần đẩy xe lăn, một đường đi vào hội trường, vẻ mặt đạm mạc mà nhìn đám danh viện con nhà gìau ăn mặc xa hoa lui tới bên cạnh.
Giống như là xem một show catwalk lộng lẫy.
Ở chỗ này, bạn có thể nhìn thấy hội tụ vô số bộ trang phục cùng trang sức cao cấp bản giới hạn nổi tiếng trên các tạp chí tuần san, thay vì nói đây là một tiệc thương nghiệp, không bằng nói đây là một sự kiện để khoe của.
So sánh mà nói, Lãnh Tư Thần chỉ là một thân cực kỳ hưu nhàn phối hợp, trên người không có bất cứ vật trang sức nào, nhưng, anh vừa vào hội trường lại hệt như thái dương hấp dẫn ánh mắt mọi người.