Ba Người Thầy Vĩ Đại

Chương 5. Ô Cửa Kính Màu

“Mức độ tư duy đưa bạn tới nơi bạn đang có mặt chứ không đưa bạn tới được nơi bạn mơ ước.”


Albert Einstein


“Có một gã khổng lồ đang say ngủ trong mỗi con người. Khi gã khổng lổ đó thức giấc, những phép mầu sẽ xảy ra.”


Frederick Faust


***


 “Đi với ta. Ta muốn cho con xem một thứ,” Cha Mike nói khi ông và tôi gặp nhau sáng hôm sau.


Tôi theo ông trong khi ông bước tới chính giữa sảnh lớn nhất của giáo đường. Ông chỉ lên ô cửa kính màu vốn là điểm nổi bật vô cùng lộng lẫy của toàn bộ không gian này. Mặt trời chiếu qua những mảng màu khác nhau của ô cửa, tạo nên một cây cầu vồng khiến cho gian phòng ngập trong một thứ ánh sáng lung linh.


“Từng người và tất cả mọi người trong chúng ta đều nhìn thế giới qua ô cửa kính màu của riêng mình, Jack ạ. Cuộc đời con có thể thay đổi một khi con thật sự hiểu điều này. Ta đã làm được như vậy.”


“Thật sao?”


“Đúng. Chúng ta nhìn thế giới không như nó vốn có mà theo cách ta nhìn,” Cha Mike nhận xét. “Mỗi người trong chúng ta bước vào thế giới mỗi ngày và nghĩ rằng cách chúng ta trải nghiệm thế giới trước chúng ta chính là trải nghiệm của chân lý. Nhưng đúng hơn đó là khi sự ngạo mạn của chúng ta bộc lộ và thái độ phủ nhận của chúng ta xuất hiện. Chân lý ở trong tình huống nào cũng mang màu sắc của ô cửa kính bên trong chúng ta, có tác dụng như bộ lọc của chúng ta trước thế giới. Và cũng như lớp kính trên kia tiếp nhận ánh sáng đến với nó và tô màu ánh sáng ấy, mọi niềm tin, sự sợ hãi, giả định, và thiên kiến chúng ta mang theo mình sẽ tô màu cho trải nghiệm của chúng ta. Chúng ta nghĩ chúng ta đều nhìn cuộc đời qua cặp mắt giống nhau, nhưng không phải vậy. Đó là một sự dối trá rất lớn mà chúng ta đánh lừa chính mình phải tin như vậy. Mỗi người trong chúng ta nhìn nhận thế giới qua những lăng kính hoàn cảnh của riêng mình, vốn được định hình bởi những trải nghiệm riêng có trong cuộc đời chúng ta. Và vì không ai trên hành tinh này có những trải nghiệm giống hệt nhau nên không ai trên hành tinh này có những trải nghiệm riêng về bất kỳ tình huống nào. Cuộc sống của con đem lại ý nghĩa hoàn toàn mới khi con thật sự hiểu ra điều này. Đây là một tri thức rất quan trọng mà ta dành cho con, Jack ạ.”


“Đó là những kiến thức tuyệt vời. Con đoán con chưa bao giờ thoát ra khỏi suy nghĩ của chính mình và tự hỏi xem liệu nó có phản ánh chân lý một cách chính xác hay không,” tôi thừa nhận.


“Mỗi người trong chúng ta nhìn nhận thế giới qua bộ kính lọc của riêng mình, thể hiện cho khuôn mẫu tâm hồn của chúng ta. ‘Ô cửa kính màu của tâm hồn’ này tô màu cách chúng ta nhìn nhận thế giới và những gì chúng ta tin. Việc lãnh đạo được cuộc sống của chúng ta đòi hỏi ta nhận ra rằng cách chúng ta nhìn nhận thế giới không nhất thiết là một sự phản ánh đích thực các sự thật. Chúng ta không phải lúc nào cũng nhìn mọi việc diễn ra theo cách chúng ta nghĩ như vậy.”


“Đó là một suy nghĩ rất táo bạo, thưa Cha,” tôi nhận xét. “Kiểu suy nghĩ này làm con cảm thấy không dám tin rằng nó là đúng. Nó khiến con lo lắng.”


“Rất tốt, Jack. Con lại cảm thấy sợ hãi, đó là một phản ứng tự nhiên của con người xuất hiện khi chúng ta đi đến chỗ nghĩ hoặc làm gì đó mới mẻ trong đời mình. Và sợ hãi được bộc lộ dưới dạng căng thẳng. Một khi con nhận thức được quá trình tự nhiên này, nỗi sợ hãi sẽ không còn chế ngự con được nữa và con sẽ vượt qua nó. Cách tốt nhất để giải phóng nỗi sợ hãi của con là cảm nhận và trải nghiệm nó - chấp nhận sự sợ hãi và đừng cưỡng lại nó. Chỉ cần ngồi lại với nỗi sợ hãi của con và cố gắng chìm vào nó. Khi con làm được như thế, sẽ có một điều kỳ diệu xuất hiện: Nỗi sợ hãi của con sẽ biến mất. Nhưng hãy nhớ rằng sợ hãi chẳng là gì ngoài một cảm giác - nó không có thật. Đừng bao giờ trốn chạy nỗi sợ hãi của mình; hãy luôn chạy về phía nó. Nơi nỗi sợ hãi lớn nhất của con tồn tại chính là nơi sự trưởng thành vĩ đại nhất của con hiện diện. Và vì mục đích của đời người là trưởng thành nên hãy nắm chặt lấy cơ hội tuyệt vời mà sự sợ hãi đem lại. Như ta đã từng nói, mọi chuyện con sợ hãi đều cho con một mảnh đất rất màu mỡ để tự khám phá bản thân.”


“Nhưng có thật sự đúng là mọi người và mỗi người chúng ta đều nhận thức thực tiễn của mình theo một cách không chính xác không?” Tôi hỏi.


“Ta không nói rằng tất cả chúng ta đều nhìn nhận thế giới không chính xác - đôi khi như vậy, nhưng đôi khi những gì chúng ta nghĩ đang xảy ra lại phản ánh đúng sự thật. Quan điểm của ta chỉ đơn giản là để thay đổi cuộc đời mình, con phải thay đổi. Và một trong những cách tốt nhất để làm việc đó là hãy hiểu một sự thật đơn giản là chúng ta nhìn nhận thế giới không như bản thân nó, mà theo bản thân chúng ta.”


Nói xong, Cha Mike dẫn tôi trở lại phòng mình và để tôi ở lại một mình. Tâm trí tôi quay cuồng với tất cả những gì tôi vừa tiếp thu trong một khoảnh khắc ngắn ngủi như vậy. Có quá nhiều thông tin để lĩnh hội. Tôi đang ở Rome, được một giáo sĩ dạy dỗ bằng cách chia sẻ với tôi một thế giới quan có thể cách mạng hóa mọi lĩnh vực cuộc sống của tôi nếu tôi lĩnh hội được nó.


Tôi thật sự cảm thấy sợ khi tôi nghĩ về những gì vị giáo sĩ kỳ lạ này nói. Để sống cuộc đời mình theo đúng những niềm tin mới mẻ này có nghĩa là tôi phải nhìn thế giới qua một cặp mắt hoàn toàn mới, và rất ít người mà tôi biết trên thế giới này từng sống như thế. Nhưng khi tôi đăm đăm nhìn ra ngoài thành phố với những vì sao lấp lánh trên bầu trời rực rỡ của thành Rome, một sự bình yên sâu thẳm hơn bất kỳ thứ gì tôi từng biết dâng lên trong tôi. Và một từ duy nhất lóe lên trong tâm trí tôi: Niềm tin.


***


Trong mấy tuần qua, tôi đã quen với một lộ trình rất thú vị tại thánh đường: Thức giấc lúc bình minh và ngồi thiền với Cha Mike trong khoảng một giờ. Phương pháp rèn luyện này cực kỳ khó khăn với tôi lúc mới đầu, nhưng chỉ sau vài ngày, một sức mạnh nội tại bắt đầu trỗi dậy trong tôi, và việc tập luyện trở nên dễ dàng hơn. Tôi thậm chí còn bắt đầu thay đổi nhanh hơn và thực hiện ở một cấp độ hoàn toàn mới. Tôi bắt đầu bớt đồng nhất suy nghĩ của mình và tiếp cận một cấp độ nhận thức cao hơn. Trong sâu thẳm của mình tôi biết rằng tôi đang là một con người trưởng thành mà trước đây tôi chưa hề biết. Hơn bao giờ hết, tôi đồng ý với quan điểm của Cha Mike rằng con đường mà tất cả chúng ta đều đi này không phải là để cải thiện và cố gắng trở thành một ai đó khác, chẳng hạn những người hùng của chúng ta. Thay vào đó, tôi cảm nhận sâu sắc rằng hành trình cuộc đời này thật sự để khai phá con người thật sự của chúng ta. Đó là một quá trình ghi nhớ. Nhưng tôi chưa tin điều này - thực tế tôi mới chỉ biết về nó.


Sau buổi thiền định sáng sớm, Cha Mike và tôi ăn điểm tâm qua loa với hoa quả và ngũ cốc rồi đi dạo trong vườn ở phía sau thánh đường nơi ông dành nhiều giờ giảng giải và dạy cho tôi hiểu những bài học về cách sống một cuộc sống khôn ngoan và cao quý. Thỉnh thoảng, ông thể hiện sự uyên bác của mình dưới dạng những bài thuyết giáo, đứng bên cạnh một khóm hồng rất đẹp và nói với tất cả sự say sưa và nhiệt thành kết nối với nơi sâu thẳm nhất trong tim tôi. Có những hôm khác, ông lại thư giãn hơn và khiến tôi cười suốt trong khi ông bộc lộ kiến thức phi thường với tôi dưới dạng những câu chuyện hài hước.


Mỗi buổi tối, tôi lại trở về căn phòng xinh xắn của mình và mở toang các cửa sổ, nhìn lên bầu trời và thấy lớn dần với kiến thức của mình. Mỗi ngày, tôi lại có những thay đổi lớn trong cách tôi nhìn nhận thế giới và trong hiểu biết của mình về cấu trúc của vũ trụ tuyệt vời của chúng ta. Tôi nhanh chóng đi đến chỗ hiểu rằng mỗi người chúng ta đều có mối liên hệ. Có một chuỗi những sự kiện dường như ngẫu nhiên trong cuộc đời chúng ta, mặc dù hầu hết chúng ta chưa bao giờ nhận ra điều này. Tất cả những điểm trong cuộc đời chúng ta đều được nối với nhau, và mọi thứ xảy ra với chúng ta đều xảy ra vì một lý do gì đó. Cuộc sống thật sự là một trường học trưởng thành, và mỗi tình huống trong cuộc đời chúng ta lại thúc đẩy sự trưởng thành cá nhân của chúng ta nếu chúng ta có ý thức tìm kiếm và sau đó sống theo đúng bài học được nêu ra.


Bài học trong cuộc đời của chúng ta, như tôi nhận thức, đều có vẻ đẹp phi thường của nó. Những nỗi buồn đau giúp chúng ta trưởng thành và dẫn chúng ta tới cuộc sống tốt đẹp hơn, trong khi những thời khắc tốt đẹp cho chúng ta thấy toàn bộ mọi khả năng của mình và đem lại cho chúng ta những hạnh phúc xứng đáng. Và tôi cũng nhận ra rằng chẳng có gì thật tốt hay thật xấu từng tồn tại cả.