Quá… lớn....
Trong lúc ngồi xuống, đây là ý nghĩa đầu tiên nhảy ra trong đầu Diệp Huyên. âm đạo chưa bao giờ bị dị vật xâm nhập như bị người ta xé rách, cảm giác căng trướng xen lẫn cả đau đớn khiến mặt cô trắng bệch. Tay chống trên lồng ngực trần trụi của Hạ Hoài Cẩn, hai chân cô run rẩy gần như sắp không chống đỡ được nữa. Nhưng cảm giác bây giờ của Hạ Hoài Cẩn lại hoàn toàn ngược lại.
gậy th*t bị hoa huy*t của cô nuốt từng chút một vào, giống như có một cái miệng đang cố gắng ʍút̼ gậy th*t của anh vào, cảm giác sung sướng thổi quét qua cơ thể. Hình ảnh ɖâʍ mỹ trước mặt đập vào mắt càng khiến anh thêm khó chịu, Diệp Huyên ngồi trên bụng anh, hai chân thon dài mở to ra, qυầи ɭót chữ T vẫn còn treo bên hông cô, giữa hoa huy*t d*m thủy chảy đầm đìa bị một vật to lớn chống đỡ - rõ ràng Diệp Huyên đã sớm ướt đẫm từ lâu.
"Ưm..." Hạ Hoài Cẩn nhịn không được mà bật ra một tiếng rên rỉ, tuy rằng hai cái miệng nhỏ của cô chỗ nào cũng ấm áp ẩm ướt, nhưng cảm giác khi bị cái miệng nhỏ bên dưới ʍút̼ vào so với cảm giác bị cái miệng nhỏ phía trên ngậm là hoàn toàn khác nhau. Hoa lộ ẩm ướt, dinh dính giống như có sinh mệnh, xoắn chặt lấy gậy th*t, chầm chậm ʍút̼ vào, gần như muốn đem gậy th*t của Hạ Hoài Cẩn bẻ gãy. hoa huy*t của cô mềm mại vô cùng, bên trong d*m thủy liên tục chảy ra giúp gậy th*t từ từ đi vào, tiếng nhóp nhép vang lên không dứt bên tai.
trên đời này sao lại có thể có một nơi mâu thuẫn đến như thế, căng chặt đến cực điểm, nhưng cũng mềm mại đến cực điểm. Cho dù bị dương v*t to lớn đến kinh người của anh cường thế xâm nhập, nhưng vẫn có thể chậm rãi nuốt gậy th*t của anh vào, cho đến khi chạm đến chỗ sâu nhất trong cơ thể cô.
Đến khi quy đầu chạm vào hoa tâm Diệp Huyên cũng không dám tiếp tục ngồi xuống nữa. Cảm giác giống như trong cơ thể cắm một cây gậy sắt nóng rực, đau đớn khi phá thân dần dần biến mất, nhưng cảm giác trướng bụng khiến cô có ảo giác tiểu huyệt bị trướng đến nỗi nứt ra. Lần đầu tiên đãphải nuốt vào cây gậy th*t lớn đến như thế, hơn nữa tư thế nữ ngồi trên càng khiến gậy th*t đi vào cơ thể của cô sâu hơn, tuy Diệp Huyên đã sớm chuẩn bị tinh thần, nhưng đau đớn vẫn khiến mặt cô trắng nhợt.
Đau quá, cảm giác cơ thể như muốn bị rách toạc thành hai nửa... cô thở hổn hển, vì quá mức đau đớn nên cô không dám nhúc nhích, dương v*t Hạ Hoài Cẩn vẫn nằm im trong cơ thể cô. thật lớn quá đi... trong lòng Diệp Huyên nhảy nhót, vui mừng cả người sung sướng như muốn bay lên, cuối cùng cũng ăn được gậy th*t của Hạ Hoài Cẩn, không chỉ là giúp anh khẩu giao mà là thật sự đem dương v*t của anh nuốt vào bụng. Bị tiểu Hạ Hoài Cẩn lấp đầy, cảm giác khiến cô hớn hở không thôi, muốn bị anh đâm chọc vào, muốn bị anh xỏ xuyên qua cơ thể,...
"Diệp Huyên" đúng lúc này, Hạ Hoài Cẩn mở miệng nói, giọng anh trầm thấp khàn khàn, mang theo vài phần ẩn nhẫn, "cô có thể... nhúc nhích được không?" Hạ Hoài Cẩn thở dốc, trên trán ướt đẫm mồ hôi. Bị nuốt vào mà phải nằm im không được động thật khiến người ta khó chịu nhất, có trời mới biết Hạ Hoài Cẩn muốn bất chấp tất cả hung hăng làm cô, ở trong hoa huy*t của Diệp Huyên mặc sức rong ruổi.
Mọi việc sao lại biến thành cái dạng này, bây giờ Hạ Hoài Cẩn đã không còn tâm tư để quan tâm. Tất cả tâm trí của anh lúc này đều tập trung hết nơi giữa hai chân Diệp Huyên, đột nhiên trong đầu anh nhảy ra một suy nghĩ: nếu mình bắn vào trong này, có thể coi là giúp Diệp Huyên hoàn thành việc lấy mẫu t*ng trùng hay không?
Ý nghĩ này vừa xuất hiện, Hạ Hoài Cẩn bị dọa cho suýt nữa là xuất tinh sớm. anh dốc toàn lực cố nén dục vọng, tuy không có kinh nghiệm gì trong chuyện này, nhưng Hạ Hoài Cẩn biết lần đầu tiên của người phụ nữ sẽ rất đau đớn, nếu động tác của mình quá thô lỗ, có thể sẽ làm Diệp Huyên bị thương. Hết nhẫn rồi nhịn, anh cảm thấy mình dường như sắp bùng nổ mất rồi, nhìn thấy sắc mặt của Diệp Huyên đã tốt hơn, vậy có phải... mình có thể hơi nhúc nhích một chút...
"Em..." Diệp Huyên vừa mở miệng, giọng nói yếu đuối, kiều mị khiến cổ họng Hạ Hoài Cẩn càng thêm khô khốc, người phụ nữ mới vừa nãy còn dám to gan làm càn bây giờ lại rụt rè nhìn anh, trên mặt có mấy phần ngượng ngùng, áy náy: "Chân của em mềm nhũn rồi, không nhấc lên được..."
Chết tiệt! Hạ Hoài Cẩn mắng thầm một câu trong lòng, người phụ nữ này.... anh không muốn dùng cái từ này nhưng cô lúc này đúng là "thiếu thao", "không sao cả..." tay của anh không biết từ lúc nào đã mò lên cái eo nhỏ nhắn của Diệp Huyên, nhẹ nhàng vuốt ve làn da trắng muốt, "anh đến!"
Vừa dứt lời, gậy th*t trong hoa huy*t bắt đầu chuyện động.
Lúc đầu là nhẹ nhàng, chậm rãi đâm vào dùng quy đầu cọ xát vách tường trong âm đạo, chà phẳng từng tấc từng tấc nếp uốn trong hoa huy*t. Hạ Hoài Cẩn vô cùng kiên nhẫn, cẩn thận trêu chọc cô, mới đầu Diệp Huyên vẫn còn có chút không thoải mái, nhưng rất nhanh liền nũng nịu rên rỉ.
"Còn đau không?" Người đàn ông phía dưới khàn giọng hỏi.
"không, ưm... ưm a..." Diệp Huyên trả lời đứt quãng, "không đau... a a... Rất sướng, một chút... cũng không đau..."
"Vậy là tốt rồi." Hạ Hoài Cẩn nắm chặt thắt lưng Diệp Huyên, sau đó, tần suất đâm chọc của gậy th*t đột nhiên nhanh hơn. Quy đầu to lớn chọc thẳng về phía trước, nhiều lần đụng phải hoa tâm non nớt của cô. Hạ Hoài Cẩn liên tục cắm rút, hoa tâm của cô bị đụng đến nỗi mềm nhũn, cuối cùng phun ra một cỗ d*m thủy, Diệp Huyên run rẩy đạt cao trào.
"không cần, không cần..." cô đong đưa thân thể, hùa theo động tác đâm lên của Hạ Hoài Cẩn mà nhấp nhô lên xuống. cô cũng không biết là do khối thân thể này quá nhạy cảm hay là do Hạ Hoài Cẩn cắm quá mạnh quá sâu mà cô dù đã bị làm đến cao trào một lần nhưng giờ vẫn hưng phấn phối hợp động tác của anh, "Quá lớn a... Nhanh lên... Ưm, chọc đến hoa tâm rồi a... ưm, a... Đừng, sâu quá... Đừng.... A..." cô rên rỉ lộn xộn, vì quá mức hưng phấn mà không biết bản thân đang nói cái gì.
Giọng nói quyến rũ, từ ngữ ɖâʍ đãng càng kích thích Hạ Hoài Cẩn càng thêm dũng mãnh, anh nâng thắt lưng Diệp Huyên lên, hơn phân nửa gậy th*t đều lui ra ngoài hoa huy*t nóng, ẩm rồi khi thẳng lưng đâm gậy th*t lên tay anh cũng nhấn cả người cô xuống theo. "A!" hoa huy*t nuốt trọn gậy th*t, âm hộ đánh mạnh lên bụng dưới của anh, hai túi tinh hoàn bên dưới cũng nảy theo.
"Đừng mà, đừng mà..." Diệp Huyên hốt hoảng, "Muốn đi... A..." cô bị làm đến nỗi nói cũng không nên lời.
"Nhanh như vậy đã muốn rồi?" Hạ Hoài Cẩn thấp giọng cười, trong mắt thấp thoáng ý cười, "không phải em nói thích làʍ ȶìиɦ với tôi sao?" Biết rõchuyện này là sai trái nhưng trong người anh giống như có một sức mạnh thôi thúc anh phá tan giới hạn của chính mình, "Ít nhất phải làm đến khi tôi bắn ra chứ!"
"Bắn, bắn đi..." Tiếng rên rỉ không ngừng thoát ra từ trong miệng cô, nghĩ đến việc Hạ Hoài Cẩn muốn đem tinh dịch bắn vào trong cơ thể mình, khoái cảm tích lũy đã gần mức bùng nổ lại ào tới như thủy triều, khiến Diệp Huyên cao trào thêm một lần nữa. d*m thủy phun ra ào ạt, so với lần trước cũng nhiều hơn, cô vô lực ngã ngào lên ngực Hạ Hoài Cẩn, thậm chí d*m thủy còn chảy xuống tận mặt sàn.
Hạ Hoài Cẩn ôm chặt cô, khiến cơ thể trần trụi của cô dán chặt lên người anh. Mà anh cũng không cố nén lại, nhanh chóng cắm rút thật mạnh thêm mấy trăm lần, sau đó đem tịnh dịch bắn hết vào trong bụng Diệp Huyên.
Hai người ôm chặt lấy đối phương, lẳng lặng nằm trên mặt đất một hồi lâu. Cho đến khi dư vị sau cao trào hoàn toàn mất đi, Diệp Huyên mới khó khăn đứng thẳng dậy, hai chân vẫn còn cảm giác bủn rủn, rồi rút dương v*t vẫn không hề mềm đi khỏi cơ thể. Mất đi thứ để chặn lại, chất dịch lộn xộn trong hoa kính cuồn cuộn chảy ra. Diệp Huyên nhặt lên áo lót rơi toán loạn trên mặt đất mặc vào, vạt áo sơ mi phủ ngang bắp đùi cô, Hạ Hoài Cẩn nhìn qua thấy cô đưa lưng về phía mình. Cặp mông tròn vểnh lên, thấp thoáng bên trong là hoa huy*t vẫn còn sưng đỏ, mà nơi đó có một dòng chất lỏng màu trắng chảy dọc xuống, men theo bắp đùi, chậm rãi trượt dần xuống, chậm rãi, chậm rãi... Tốc độ chảy xuống càng ngày càng chậm, ngược lại tốc độ cương lên của gậy th*t Hạ Hoài Cẩn càng ngày càng nhanh.
"Ai nha..." Diệp Huyên cúi đầu cởi qυầи ɭót chữ T bị xoắn thành một đoàn trên lưng, lại thấy bắp đùi ngưa ngứa, thì mới phát hiện tinh dịch đang chảy ra. Tinh dịch của Hạ Hoài Cẩn sao có thể lãng phí như thế được, lúc này Diệp Huyên cũng quên mất Hạ Hoài Cẩn đang ở ngay sau lưng mình, lấy tay quẹt tinh dịch đang chảy dọc trên bắp đùi bỏ vào miệng, từng chút một ăn sạch chúng.
Nếu như có một người phụ nữ cởi qυầи ɭót trước mặt ngươi, còn ăn tinh dịch mà bản thân ngươi vừa mới bắn vào trong cơ thể cô ta. Hơn nữa chỉ mới mấy phút trước, hai người còn mới vui vẻ làʍ ȶìиɦ một hồi, thì cho dù ngươi cảm thấy cuộc hoan ái vừa xảy là một sai lầm không nên xảy ra, nhưng ngươi chắc chắn không có cách nào nhẫn nại được cảm giác xúc động muốn đè người phụ nữ này xuống, điên cuồng làm cô ta thêm một lần nữa...
"cô đang câu dẫn tôi..." Diệp Huyên đột nhiên cảm thấy sau lưng nóng lên, một khối thân thể rắn chắc, nóng rực dán lên người cô. Người đàn ông vươn đầu lưỡi ngậm lấy vành tai cô, khẽ thì thầm bên cô bằng một chất giọng gợi cảm khiến cả người cô phát run, "Theo những lời cô nói lúc nãy, tôi chỉ có thể hiểu được như vậy."
Diệp Huyên nói không nên lời, cô cảm giác được Hạ Hoài Cẩn tách hai chân của cô ra, liền đem cái thứ cứng rắn đó đâm vào, xuyên qua bắp đùi, sượt qua hoa môi, rồi bá đạo, mà cường ngạnh cắm thẳng vào cơ thể cô, "A, em...." cô muốn mở miệng giải thích, lúc nãy cô đúng là muốn câu dẫn Hạ Hoài Cẩn nhưng lúc này cô thật sự là vô ý.
Diệp Huyên đã không hiểu được rằng, lúc này đây cho dù là cô cố ý hay không cố ý câu dẫn thì đối với Hạ Hoài Cẩn mà nói đều là chuyện không cần quan tâm. Trong đầu của Hạ Hoài Cẩn bây giờ chỉ có một ý nghĩ muốn làm cô, giống như lời nói lúc điên cuồng của cô khi nãy, thao chết cô, cắm xuyên qua hoa tâm của cô, chạm đến chỗ sâu nhất trong cơ thể cô.
Bàn tay của anh mò đến trước ngực cô, nắm lấy hai bầu ngực căng tròn vân vê, nhào nặn. Tư thế cắm vào từ phía sau khiến gậy th*t của anh cắm vào được sâu hơn, quy đầu to lớn liên tục cọ xát đến những điểm mẫn cảm của Diệp Huyên, Hạ Hoài Cẩn đắc ý nhìn người phụ nữ trong lòng mình, cả người cô đang run rẩy, bị anh đùa giỡn đến nỗi sắp khóc. Sáng hôm nay, đúng ngay chỗ này, anh bị Diệp Huyên ấn lên trên tường mà khẩu giao, nhưng bây giờ lại biến thành anh đem Diệp Huyên đặt trên tường, ra lệnh cho cô nhếch mông cao lên, rồi đỡ dương v*t của mình cắm vào từ phía sau.
Mọi chuyện sao lại biến thành thế này? Hạ Hoài Cẩn cảm thấy có thứ gì đó đã vượt ra khỏi tầm khống chế của bản thân, là do anh không khống chế được dục vọng của mình, hay là anh đã sa vào vũng lầy?
Nhưng ngay tại giây phút này, anh lại không rảnh để nghĩ đến chuyện đó. Bị cái miệng nhỏ phía dưới cắn chặt lấy dương v*t của mình, khoái cảm sung sướng khiến anh cảm giác như mình sắp bay lên trời. Bên tai quanh quẩn tiếng kêu khóc yếu ớt, cùng với âm thanh bạch bạch khi da thịt chạm vào nhau khiến anh càng thêm điên cuồng. Lại cao trào thêm một lần nữa, cả người Diệp Huyên đã mềm nhũn, gần như ngồi phịch trên mặt đất, nhưng người đàn ông phía sau vẫn liên tục cắm rút không ngừng, cô nghe thấy Hạ Hoài Cẩn thủ thỉ bên tai mình: "Còn thích... làʍ ȶìиɦ với tôi nữa không?"
"Thích, thích...." Trong lúc mơ màng, Diệp Huyên trả lời theo bản năng. Động tác của Hạ Hoài Cẩn dừng lại trong chớp mắt, chỉ một giây sau đó, hông của anh liền đánh thật mạnh lên cặp mông của cô, dùng dương v*t điên cuồng ra ra vào vào trong cơ thể cô. Rất thích... nhưng mà, em mệt quá rồi... Lời còn chưa nói hết, Diệp Huyên đã mơ màng mất đi ý thức, cô cuối cùng cũng không chống đỡ nổi, nặng nề chìm vào trong mơ.