Qua một lúc lâu , Phó Hàn Tranh mới đi ra từ toilet . Phó Thời Khâm thấy anh mình vừa đến , lập tức giơ hai tay lên đầu hàng , “ Em đảm bảo vừa rồi em không hề nhìn thấy cái gì , anh che hết rồi , một chút em cũng không nhìn thấy . ”
Làm sao anh ta biết hai người đến cửa cũng không khóa liền hôn luôn ở trong toilet chứ ?
Vậy mà còn ở nơi kỳ quái như bồn rửa tay , không nghĩ tới ông anh trai không thú vị giống người máy này của anh ta , bình thường lại . . . hiểu tình thú như vậy .
Phó Hàn Tranh không thèm nhìn anh ta , bưng nước lên uống một ngụm để giảm bớt vài phần khô nóng ở cổ họng .
Phó Thời Khâm vội vàng chạy tới phòng ăn , đặt cơm tối mình mới mua về xuống bàn , tranh công với anh trai nhà mình .
“ Anh xem , biết hai người cũng chưa ăn cơm tối , em cố ý mua về cho hai người ăn đấy”.
Sau khi nghe một cuộc điện thoại , Phó Hàn Tranh đi gõ cửa phòng Vy Vy .
“ Vy Vy , ra ăn cơm . ”
“ Tôi không đói , không ăn . ”
Trong phòng truyền đến tiếng nói rầu rĩ của cô gái , hiển nhiên vẫn còn tức giận vì chuyện vừa rồi . Bản thân thiếu chút nữa bị ăn sạch , cô còn ăn cơm cái con khỉ .
Phó Hàn Tranh lại gõ thêm hai cái , nhắc nhở , “ Ăn cơm mới có thể uống thuốc . ”
Vy Vy nhìn vết thương trên tay , bất đắc dĩ thở dài , mở cửa , ngoan ngoãn đi ra phòng ăn cùng ăn cơm .
Mới vừa ngồi xuống , Phó Thời Khâm liền nịnh nọt gắp miếng xương sườn cho cô , cười hì hì nói , “ Về sau hai người mà muốn làm chuyện giới hạn trẻ con thì cho tôi cái tín hiệu trước , tôi đảm bảo sẽ đi rất xa không quấy rầy đến hai người . . . ”
Vy Vy liếc xéo anh ta một cái , ai muốn làm việc giới hạn trẻ con ? Phó Hàn Tranh lại nói , “ Về sau không có việc gì thì ít lại đây thôi . ”
Phó Thời Khâm gật đầu lia lịa , “ Em biết rồi , em sẽ cảnh báo Phó lão tam nữa . ”
Về sau đây là tổ ấm tình yêu của hai người , bọn họ không có hứng thú tới nơi này làm bóng đèn .
Vy Vy khóc không ra nước mắt , thật sâu cảm giác về sau cuộc sống càng ngày càng không dễ dàng . Phó Thời Khâm nhớ tới tình trạng thảm hại lúc ấy , “ Mộ Vy Vy , sao cô đánh được mười ba tên đàn ông to khỏe răng rơi đầy đất thế ? ”
Vy Vy mím môi suy nghĩ một lát , thuận miệng nói , “ Trước kia ông ngoại có mời thầy dạy võ thuật cho tôi , những người đó không phải uống rượu thì cũng là chơi thuốc , tôi mới chiếm chút tiện nghi mà thôi . ”
“ Cô lợi hại như vậy , tại sao lại bị người nhà họ Lê đuổi ra ngoài , cái này không khoa học chút nào . ” Phó Thời Khâm truy hỏi .
Gần đây cứ cảm thấy Mộ Vy Vy có chút kỳ quái , giống như thoáng cái biến thành một người khác vậy . Mới đầu bọn họ cũng từng nghi ngờ có phải Mộ Vy Vy ở khỏi biệt thự Thiên Thủy và Mộ Vy Vy mà bọn họ gặp lại là hai người khác nhau hay không , nhưng sau khi cho người đi điều tra , dấu vân tay và ADN đều chính xác , hai người chính là một .
Vy Vy cong môi cười lạnh , đề nghị , “ Để tôi đánh anh một trận , anh có thể biết có bao nhiêu khoa học . ”
“ Không cần , không cần . ” Phó Thời Khâm từ chối . Phó Hàn Tranh bình tĩnh dùng cơm , không hề bị hấp dẫn bởi đề tài bọn họ nói , ăn đến một nửa di động lại vang lên , anh cầm di động vào phòng làm việc .
Điện thoại là Lôi Mông gọi tới , báo cáo chi tiết tin tức thu được . “ Ông chủ , những người đó là Vương Vệ Đông của Thiên Thịnh thuê , có lẽ vẫn là vì chuyện lần trước mới ra tay với cô Mộ . ”
Phó Hàn Tranh đứng trước cửa sổ sát đất , mắt lạnh nhìn cảnh đêm phồn hoa ngoài cửa sổ , giọng nói bình tĩnh chứa sát ý , “ Cho ông ta chút giáo huấn . ”
“ Vâng , ông chủ . ” Lôi Mông trầm giọng đáp .
“ Không cần giữ lại mấy tên lưu manh đêm nay . ” Phó Hàn Tranh nói xong liền cúp máy .