Hai ngày liền , cô đều bị anh kéo đi làm với anh .
Mãi cho đến ngày báo danh , cô mới được yên ổn ngủ một giấc rồi tự tỉnh , ăn xong cơm trưa thì cầm giấy thông báo và các giấy tờ đến học viện điện ảnh thủ đô báo danh .
Từ Khiêm đưa cô đến trường làm xong thủ tục rồi trực tiếp đưa cô đến công ty .
Phó Hàn Tranh bận việc của anh , cô chiếm bàn làm việc và máy tính tiếp tục chơi điện tử giết thời gian , mãi tới khi thấy anh bóp trán mới hỏi một câu , “ Hay là . . . Anh nghỉ ngơi một lát ? ”
Tối qua hình như hai giờ anh mới ngủ , buổi sáng bảy giờ đã dậy rồi . Anh thật sự xem bản thân là người máy sao , mỗi ngày đều vận hành với tốc độ cao như vậy .
Phó Hàn Tranh để tài liệu trong tay xuống , vẫy tay với cô , “ Lại đây . ”
Vy Vy vừa mới đánh xong một màn , liền đứng dậy đi tới sô pha , ngồi xuống “ Tôi cũng không giúp được việc gì . . . ”
Còn chưa nói xong , Phó Hàn Tranh trực tiếp gối lên đùi cô .
“ Anh . . . ”
“ Nghe lời em , nghỉ ngơi một lát . ” Phó Hàn Tranh nhắm mắt nói .
Vy Vy không còn lời nào để phản bác , chỉ có thể mặc cho anh gối đầu , rũ mắt nhìn khuôn mặt người đàn ông tuấn mỹ đến cực điểm mà có chút xuất thần . . .
Giám đốc bộ phận kế hoạch mang theo hai cấp dưới đẩy cửa đi vào , “ Tổng giám đốc Phó . . . ”
Vừa nhìn thấy ông chủ gối đầu trên đùi Vy Vy nghỉ ngơi , lập tức im bặt .
“ Nửa tiếng nữa , mọi người lại đi vào có được không ? ” Vy Vy hỏi .
Giám đốc bộ phận kế hoạch mỉm cười rồi gật đầu , đưa cấp dưới đi ra . Hai ngày nay , tổng giám đốc đưa bạn gái đến công ty làm việc , cuộc sống của bọn họ trôi qua cực kỳ đẹp , chỉ có điều hay bị ném thức ăn cho chó vào mặt .
Vy Vy biết công việc anh phải xử lý rất nhiều , nên qua bốn mươi phút liền gọi anh dậy .
Phó Hàn Tranh chợp mắt được một lúc , quả nhiên có tinh thần hơn nhiều , nhưng tỉnh lại rồi lại không vội vàng để xử lý công việc mà kéo cô ngồi vào lòng .
Vy Vy khó chịu ngồi thẳng lưng , cười khan , “ Không phải anh rất bận sao , tôi ra bên cạnh chơi là được . ”
Lúc nào cũng có thể có cấp dưới đi vào , anh có thể chú ý giữ chút hình tượng không . Anh không biết , hai ngày nay ở bên ngoài có người nói anh giống như hôn quân phóng túng hay sao ?
“ Công việc nhiều quá , cần em giúp đỡ nâng cao tinh thần . ” Phó Hàn Tranh dịu dàng nói .
“ Tôi đi gọi Từ Khiêm pha một ly . . . ưm ! ”
Không đợi cô nói xong , Phó Hàn Tranh gỡ khẩu trang trên mặt cô xuống , cúi đầu hôn lên cánh môi màu anh đào .
Trong khi đang hôn thì cửa văn phòng bị đẩy ra , giám đốc bộ phận kế hoạch lại đưa người đi vào lần nữa , vừa nhìn thấy hai người đang hôn nhau trên sô pha , vội vã đi ra ngoài .
Vy Vy véo anh một cái , mới giải cứu được bản thân , chạy về phía bàn làm việc .
Qua một lúc lâu , giám đốc bộ phận kế hoạch mới dè dặt đứng bên ngoài gõ cửa .
“ Tổng giám đốc Phó , phương án mà anh cần đã làm xong rồi . ”
“ Vào đi . ”
Phó Hàn Tranh ngồi đó , mặt không đổi sắc gọi người đi vào , tiếp tục xử lý công việc .
Từ Khiêm thấy anh có chút mệt mỏi , đưa một cốc cà phê đi vào , lại phát hiện tổng tài nhà mình giống như đã nạp đầy năng lượng , tinh thần sung mãn .
Vy Vy ngồi trước bàn làm việc , liền nhận được lịch trình tuyên truyền phim mà quản lý Kiều Lâm gửi đến . Địa điểm thứ nhất , lại là đi tham gia liên hoan phim ở thành phố Thịnh Tây của nước A .
Ở thành phố Thịnh Tây , vừa khéo có thể mượn cơ hội đến nhà họ Nguyên một chuyến , nghe ngóng tin tức của sư phụ .
Lúc trước khi bị ám sát cô đang ở cạnh sư phụ , nhưng khi tỉnh lại đã ở trong bệnh viện của nhà họ Lăng , sau đó bị mẹ con Lăng Nghiên tiêm thuốc rồi móc mất trái tim .
Vì vậy cô không biết là sư phụ còn sống hay đã chết .
Sau khi sống lại , Phó Hàn Tranh lại luôn luôn trông nom cô kỹ càng , cô căn bản không có cơ hội đi nghe ngóng tin tức của nhà họ Nguyên .