Ẩn Hôn Ngọt Sủng: Vợ Yêu Của Tài Phiệt

Chương 149: Sau Này Ngủ Cùng Tôi

Bởi vì cô và Phó Thời Khâm đều thích ăn cay , cho nên hai người ăn nồi lẩu này đặc biệt vui vẻ .
Phó Hàn Tranh thì sa sầm mặt , không ngừng uống nước , cũng không ăn mấy miếng đã từ bỏ ăn bữa tối cùng bọn họ , trực tiếp đến phòng làm việc xử lý công việc .


Báo thù rất thoải mái nhưng rất nhanh chính mình đã gặp báo ứng .
Một nồi lẩu kia không ngược được Phó Hàn Tranh , ngược lại do Vy Vy uống rượu tối hôm qua , hôm nay lại ăn cay nên nửa đêm dạ dày bắt đầu nóng như lửa đốt .


Lăn qua lăn lại không ngủ được , lại phải bò dậy tìm thuốc đau dạ dày .
Phó Hàn Tranh vừa mới xử lý xong công việc , từ phòng làm việc đi ra nhìn thấy cô đang lục lọi hòm thuốc ở trong phòng ăn , nhấc chân đi đến .
“ Đã nhắc nhở em hôm nay không nên ăn lẩu rồi mà . ”


Anh nghĩ đến tối hôm qua cô vừa mới uống rượu xong , hôm nay không thích hợp ăn lẩu nên mới phản đối , kết quả , cô vì muốn trả thù anh nên nhất quyết phải ăn , bây giờ khó chịu là đương nhiên .
Vy Vy hoảng sợ , quay đầu lại nhìn anh , cố chấp nói , “ Tôi ăn rất vui vẻ . ”


Nói xong cầm cốc nước lên , uống thuốc đau dạ dày , thu dọn hòm thuốc tiếp tục trở về phòng đi ngủ .
Phó Hàn Tranh không tỏ ý kiến gì , đi được vài bước gọi cô lại , “ Ngủ bên phòng tôi . ”


Vy Vy giật mình sợ hãi , liên tục lắc đầu tỏ vẻ , “ Tôi quen giường , tôi ngủ ở phòng của mình . ”
Còn nói không áp dụng quy tắc ngầm với cô , bây giờ còn muốn cô ngủ cùng .
“ Lần trước cũng không thấy em quen giường . ” Phó Hàn Tranh vô tình chọc phá lời nói dối của cô .


“ Thỉnh thoảng sẽ quen giường , tôi ngủ ở phòng của mình . ” Vy Vy vừa nói xong , chui vào phòng khóa cửa lại .
Phó Hàn Tranh rửa mặt xong thay quần áo ngủ , không ngủ ở phòng của mình mà đến gõ cửa phòng cô .
Vy Vy bò dậy , vẻ mặt đề phòng mở cửa hỏi , “ Còn việc gì sao ? ”


“ Tôi ngủ ở đây . ” Phó Hàn Tranh không đợi cô phản ứng lại đã đi thẳng vào phòng .
Cô không chịu sang bên kia , vậy anh tới đây là được rồi .
Vy Vy ngẩn ngơ , nhìn người đàn ông công khai đi thẳng đến giường ngủ , “ Rốt cuộc anh muốn làm gì ? ”


Phó Hàn Tranh nằm xuống , bình tĩnh nói , “ Nếu tôi thật sự muốn làm gì thì em có thể phản kháng được sao ? ”
Vy Vy cắn chặt răng , thấy chết không sờn mà bò lên giường nằm xuống .
Theo như lời nói của anh , nếu anh thật sự muốn chiếm lấy cô thì cô đúng là không chống cự lại được .


Phó Hàn Tranh nghiêng người , rũ mi mắt nhìn cô gái đang giả vờ ngủ , nói nhỏ , “ Tối hôm qua em mơ thấy cái gì ? ”
Vy Vy nhớ tới nút tay áo nhặt được trên giường sáng nay , trợn mắt hỏi , “ Tối hôm qua anh . . . Ngủ ở đây ? ”
“ Em ôm không cho tôi đi . ” Phó Hàn Tranh nói . . . .


Khóe miệng Vy Vy giật giật . Cô vẫn luôn mơ thấy ác mộng kia , cứ ngủ là sẽ mơ đi mơ lại giấc mơ ấy , mãi cho tới khi tỉnh dậy từ trong mơ .
Ngày hôm qua hình như không như thế , chẳng lẽ . . . Là bởi vì anh ?


“ Mơ thấy gì ? ” Phó Hàn Tranh hỏi lại một lần nữa , dáng vẻ của cô tối hôm qua cho thấy cô đã rất sợ hãi .
Vy Vy trở mình , đưa lưng về phía anh , thuận miệng nói , “ Mơ thấy bị đuổi giết , sắp chết . ”


Phó Hàn Tranh duỗi tay kéo người vào trong lòng , nói ra lời khiến người ta khϊế͙p͙ sợ , “ Sau này ngủ cùng tôi . ”
Vy Vy run rẩy , lông tơ trên người dựng đứng lên .
Dù sao mấy ngày nữa cô sẽ đến đoàn phim rồi .