Ẩn Hôn Ngọt Sủng: Vợ Yêu Của Tài Phiệt

Chương 148: Trốn Không Thoát Khỏi Lòng Bàn Tay Anh

Phó Thời Dịch nghe thấy giọng nói của anh , lập tức cúp máy .
Vy Vy uống một ngụm nước lấy thêm can đảm , vẻ mặt thấy chết không sờn gật đầu , “ Đúng vậy , là lời nói thật lòng . ”
Phó Thời Khâm vừa mới thả văn kiện xuống đi ra khỏi phòng làm việc nghe thấy cô nói như vậy , thiếu chút nữa bật khóc .


Cô và anh trai anh ta ầm ĩ chia tay , hại bọn họ bị ngược tả tơi một ngày trong phòng họp , còn tưởng rằng khi trở về cô sẽ giải thích rõ ràng , ngày mai có thể là ngày lành , kết quả cô lại nói như thế .


Phó Hàn Tranh nghe xong , ánh mắt tối sầm lại , trên mặt không hề có gợn sóng , “ Nếu em không hài lòng với loại quan hệ như thế này thì đổi loại quan hệ khác . ”
Vy Vy mơ hồ có dự cảm xấu , “ . . . Đổi loại quan hệ khác ? ”
“ Nhân tình . ” Phó Hàn Tranh nói .
“ . . . ”


Vy Vy ngạc nhiên , có khác gì với hiện tại sao ?
“ Cũng có thể nói là quan hệ quy tắc ngầm , nếu em không nghe lời sẽ bị Thời Ức phong sát , không nhận được bất cứ tài nguyên nào ở Trung Quốc . ” Phó Hàn Tranh máy móc nói .
Vy Vy nghiến răng , anh đang uy hϊế͙p͙ cô .


Anh có thể để cô một bước lên mây ở Trung Quốc , nhưng đồng thời cũng có thể khiến cho cô một bước cũng khó đi chỉ với một câu nói mà thôi .
Cô không thể yêu anh , nhưng cũng không thể trốn thoát khỏi lòng bàn tay anh .


Không phải cô không nghĩ tới việc làm người phụ nữ của Phó Hàn Tranh có thể giúp cô nhanh chóng đạt được mục đích , nhưng như vậy không khác gì bảo hổ lột da , chỉ sợ không đợi được đến khi cô đạt được mục đích đã bị anh nhìn thấu tất cả , cho nên cô chỉ có thể cẩn thận thuận theo ý anh , không để cho trái tim mình rơi vào tay giặc , đồng thời lại mượn thế lực của nhà họ Phó , nhanh chóng đứng vững ở Trung Quốc , như vậy mới có thể lật đổ Lăng Nghiên , báo thù cho bản thân mình .


Phó Thời Khâm kinh ngạc nhìn Phó Hàn , Tranh , sao trước kia anh ta không phát hiện ra , anh trai luôn tự phụ thanh cao nhà mình còn có thể vô sỉ như vậy .
Phó Hàn Tranh nhìn vẻ mặt giãy giụa của cô , im lặng một lúc lâu mới hỏi , “ Bây giờ còn muốn chia tay không ? ”


Vy Vy quả quyết lắc đầu , tươi cười lấy lòng , “ Không muốn , không muốn , là tôi uống say nói chơi thôi . . . ”
Trứng chọi đá , không thể trêu vào anh . Cùng lắm thì khi nào kế hoạch hoàn thành , cô liền đi ra nước ngoài , vĩnh viễn không trở về Trung Quốc nữa .


Phó Hàn Tranh hài lòng cười , nhìn cô giống như nhìn vật cưng đang cáu bẳn , căn bản không để chuyện cô ầm ĩ muốn chia tay ở trong lòng .
“ Hai chữ chia tay này tôi không muốn nghe lại lần nào nữa , dù sao em cũng không chia tay được . ”
“ . . . ” Vy Vy “ cạn lời ” .


Phó Hàn Tranh nhận túi giấy Từ Khiêm đưa qua , lấy ra một chiếc hộp được đóng gói xinh đẹp để lên bàn .
“ Có quà cho em , mở ra nhìn xem . ”


Vy Vy đi tới , mở giấy gói ra , bên trong là một chiếc hộp nhung , là một đôi hoa tai bằng thạch anh tím đắt giá , hình dáng rất giống hoa tử đằng , vừa nhìn đã biết mời nhà thiết kế làm ra , độc nhất vô nhị .
“ Thích không ? ” Phó Hàn Tranh hỏi .


“ . . . Thích . ” Vy Vy ngoài miệng thì cười hì hì nhưng trong lòng là một vạn cái MMP * .
* MMP : một từ chửi thề của Trung Quốc , có thể hiểu là mẹ kiếp , mẹ nó , . . .


Cô có cảm giác như mình là một vật cưng cao cấp bị đại ma vương nuôi dưỡng muốn dạy dỗ cô thành bộ dáng anh muốn ăn , sau đó sẽ ăn cô sạch sẽ .
Phó Hàn Tranh đương nhiên nhìn ra được cô không thật sự thích , mà chỉ nói miệng thôi .
“ Cơm tối nay ăn cái gì ? ”


Đáy mắt Vy Vy xẹt qua một tia giảo hoạt , vừa cười vừa nói . “ Ăn lẩu ! ”
Nếu không có khả năng ngược đãi người anh thì ngược đãi dạ dày của anh vậy.
Phó Hàn Tranh nhíu mày , phản đối , “ Hôm nay không được . ”
“ Hôm nay tôi muốn ăn lẩu , ăn lẩu cực kỳ cay . ”


Phó Hàn Tranh bất đắc dĩ , đứng dậy đi vào phòng làm việc , “ Tùy em . ”
Vy Vy quay đầu lại đi vào bếp , lấy từ trong phòng bếp ra hạt tiêu và ớt cay , chuẩn bị một nồi lẩu siêu cay .