Ẩn Hôn Ngọt Sủng: Vợ Yêu Của Tài Phiệt

Chương 126: Dù Sao Cũng Không Phải Lần Đầu Hôn Anh

Hương hoa ngọt ngào tràn ngập , ánh nắng mặt trời xuyên qua giàn hoa tử đằng , rơi lên hai người .
Người đàn ông lạnh lùng cao quý , đôi môi mỏng chứa ý cười ôn nhu , đầy cõi lòng mong chờ rũ mắt nhìn cô gái trước mặt .
Vy Vy mím môi , thầm nghĩ : Hôn thì hôn , dù sao cũng không phải lần đầu hôn anh .


Cô hít sâu một hơi , kiễng mũi chân , ngửa đầu , hôn lên đôi môi vẫn mỉm cười của người đàn ông . .
Nhưng mà bởi vì chiều cao quá thấp so với anh , cô kiễng chân cũng không hôn đến .
Trong lúc nhất thời , lúng túng nhìn khuôn mặt tuấn tú gần trong gang tấc .


Phó Hàn Tranh cười khẽ , chậm rãi cúi đầu xuống hôn lên đôi môi mềm mại của thiếu nữ .
Ôn nhu , triền miên ...
Tim Vy Vy không khống chế được đập loạn lên , trong nháy mắt cô có chút hoảng hốt .
Nhịp tim lúc này rốt cuộc là tim của Mộ Vy Vy , hay là . . . của chính cô .


Sau một lúc lâu , Phó Hàn Tranh tiếc nuối rời khỏi môi cô , xoa xoa mái tóc mềm mại , “ Đi đường cẩn thận . ”
Vy Vy hồi phục tinh thần , nhấc chân chạy đi . Thời gian có thể qua nhanh hơn được không , cho cô nhanh thi vào đại học rồi vào đoàn phim đi .


Nếu tiếp tục ở nơi này thì mỗi ngày đều bị người ta trêu chọc đến chết đi sống lại , thật sự không ổn chút nào .
Phó Hàn Tranh nhìn cô đi xa mới quay lại lên xe , tâm tình rất tốt đi làm .


Mà Phó Thời Khâm bị bắt tăng ca suốt một đêm , lại bị nhét một miệng thức ăn cho chó , oán khí ngất trời lái xe .
“Cô ấy nói thích hoa tử đằng , trong một tối anh liền biến vườn hoa thành như vậy . ”
“ Nếu cô ấy mà nói thích sao trên trời , anh cũng định mua cái phi thuyền lên trời hái sao à ? ”


Phó Hàn Tranh ngồi ở ghế sau kiểm tra văn kiện tối qua giao cho anh ta xử lý , không chút để ý nói , “ Cô ấy muốn , tại sao lại không thể ? ”
“ . . . ”
Phó Thời Khâm cảm giác mình đã bị mười nghìn điểm bạo kích , không có cách nào nói nữa .


Phó Hàn Tranh đang đọc tài liệu , di động đột nhiên vang lên . Anh mở ra liền thấy là Wechat của Phó Thời Dịch gửi đến , gửi đến ba bức ảnh chụp lén .


Một tấm là anh hái hoa tử đằng đưa cho cô , một tấm là cô kiễng chân hôn anh nhưng không hôn được , còn có tấm anh cúi đầu hôn cô , mỗi một tấm ảnh bắt nhịp vô cùng hoàn hảo .
[ Anh , mau nhìn mau nhìn , có phải em là em trai tốt nhất của anh không ? ]


Phó Hàn Tranh lật qua lật lại xem ba bức ảnh , lưu vào album của mình . Sau đó , nhắn một chữ cho Phó Thời Dịch : [ Phải . ]
Vy Vy đi xe bus tới trường học , mặt vẫn đỏ hồng .
Lạc Thiên Thiên và Kỷ Trình nhìn thấy cô thì kinh ngạc hỏi . “ Mặt cậu làm sao lại đỏ thế , bị sốt à ? ”


Vy Vy sờ sờ mặt mình , “ Có sao ? ”
“ Không tin cậu nhìn xem . ” Kỷ Trình lấy gương nhỏ của mình ra cho cô soi .
Vy Vy chột dạ cười cười , “ Có thể vừa rồi chạy quá nhanh , hơi nóng . ”


Không biết có phải vì sống lại trên người Mộ Vy Vy nên bị tình cảm của cô nàng quấy nhiễu hay không , gần đây cô bị Phó Hàn Tranh trêu chọc thì luôn có cảm giác có một con nai con chạy loạn trong lòng .
“ Trên tay cậu cầm cái gì thế ? ” Lạc Thiên Thiên nhìn thấy một chuỗi hoa tím nhạt trong tay cô , hiếu kỳ hỏi .


Vy Vy nhìn , cô ngồi trên xe đầu óc còn mê mê mẩn mẩn , bất tri bất giác mang theo cả chuỗi hoa Phó Hàn Tranh hái cho mình đến trường học .
Cô nhìn mấy thùng rác ở xung quanh , nghĩ một lát lại cất vào túi áo .
“ Hôm nay sẽ có kết quả thi , mình sợ lắm . ” Kỷ Trình nói .


“Lấy phát huy hôm đó của cậu , thành tích sẽ không kém đâu . ” Vy Vy khẽ cười , nói .
Kỷ Trình kéo cánh tay cô , “ Vậy buổi chiều có kết quả , cậu đi ăn mừng với bọn mình nhé ? ”


“ Chờ thi vào trường đại học xong rồi hãy chúc mừng , gần đây phải ôn tập cho tốt vào . ” Lạc Thiên Thiên nói .


Vy Vy cũng tỏ vẻ đồng ý , gần đây ngoại trừ ôn tập cô còn phải đọc kịch bản của “ Trường Phong ” , mà trước kia hiểu biết của cô đối với phim điện ảnh và tiểu thuyết võ hiệp cũng không nhiều .


Ba người vừa mới đi vào cổng trường liền bị một nam sinh đẹp trai như ánh nắng mặt trời , ôm một bó hoa hồng cản đường .
“ Mộ Vy Vy , mong cậu làm bạn gái của mình ! ”