Ăn Bám Chính Xác Mở Ra Phương Thức (Cải Biên)

Chương 247: Thương Nghị.

Kinh thành, buổi chiều 2h.
- Dạ thưa chủ nhân, mọi việc đã sắp xếp xong, chỉ cần ngài trở về, thuộc hạ sẽ cho người đưa ngài đi tới đó ngay ạ!
Lúc này, Thẩm Nhất đang ngồi trong căn phòng lớn, hiện tại hắn đang định thần truyền âm cho Thẩm Ngôn.
- Bên kia phản ứng thế nào!


Thẩm Nhất nghe Thẩm Ngôn hỏi như thế, biểu tình có chút phức tạp, hắn nói.
- Phía bên kia đối với chúng ta không hứng thú lắm, tựa hồ đối với…thực lực chủ nhân không có hi vọng!


- Cái đó ta cũng hiểu, dù sao chúng ta chỉ là phương án thay thế mà thôi! Nhưng ta nắm chắc 8 phần có thể giải quyết vấn đề này, khi đó chỗ dựa chúng ta sẽ ngày càng vững chắc!
- Cuộc làm ăn này chúng ta chắc chắn không lỗ!


Thẩm Nhất phụ họa một câu tâng bốc chủ nhân mình, sau đó cắt đứt liên lạc. Hắn nhìn xấp tài liệu trên tay mình, nở ra nụ cười.


Đây chính là mối làm ăn lớn mà Thẩm Nhất vô tình tìm được cho chủ nhân khi tiêu diệt bang phái của Hỏa Sào, tên này dù sao cũng là một cái tôm tép võ giả không đáng giá nhắc tới.
Nhưng hắn lại mang cho Thẩm Ngôn một kinh hỉ lớn.
- Thật đáng chờ mong!


Thẩm Nhất tự nhủ, tay đưa xấp tài liệu về phía Lâm Thục Di.
- Cất vào!
Lâm Thục Di lúc này đang ngồi cạnh Thẩm Nhất, mà xung quanh là đám Cuồng Tử, Trương Tam, Lý Tứ đứng ở một bên.


Nàng lúc này có thể nói là ngũ vị tạp trần, lúc trước nàng nghe Thẩm Nhất nói muốn mướn nàng vào bang phái mình làm, nàng còn tưởng con gấu này nói đùa, cười ha ha đáp ứng ngay.
Rốt cục Thẩm Nhất làm thật, hắn bố trí cho nàng làm quản lý nhân sự của cái băng nhóm xã hội đen này.


Mặt hờn dỗi cất xấp tài liệu vào giỏ, Lâm Thục Di trừng mắt nhìn lấy hắn, giơ lên nấm đấm nhỏ.
- Tôi nói anh biết, nhiệm vụ của tôi chỉ là quản lý nhân sự cùng trợ lý cho anh thôi, mọi việc bang phái của anh làm không liên quan đến tôi đâu đó!


Nàng quơ quơ nấm đấm trước mặt Thẩm Nhất nói, thật sợ có một ngày không biết chuyện gì mà bị cảnh sát còng đầu giải đi, nếu không phải Thẩm Nhất cứu nàng, nếu không phải hắn cho anh nàng một căn hộ cùng việc làm ổn định, nàng mới không ủy khuất thân mình đi theo Gấu Nga này đâu.
- Biết rồi!


Thẩm Nhất đẩy đầu con hàng này qua một bên, nhìn về phía Trương Tam, Lý Tứ hỏi.
- Hai người các anh quen với môi trường mới chứ?
Trên mặt hai tên lúc này có vài vết bầm tím, bọn họ vội vàng cung kính nói với Thẩm Nhất.
- Thẩm gia, chúng ta đã quen với môi trường mới rồi ạ!


Trương Tam, Lý Tứ lúc này là thực sự phục Thẩm Nhất. Mấy ngày trước, thời điểm bọn hắn gia nhập bang phái này theo lệnh của Thẩm Ngôn, thái độ còn thập phần lồi lõm, cho rằng không ai có thể ra lệnh cho bọn hắn ngoại trừ Thẩm Ngôn cả.


Nhưng cuộc đời đã đánh tỉnh bọn hắn, chính xác hơn là bàn tay Thẩm Nhất tán bôm bốp vào mặt hai người. Sau khi bị dần cho một trận nhừ tử, hai tên này giờ đây mới cam lòng nhận mệnh.


Trong lòng của bọn hắn, Thẩm Nhất thậm chí còn hung tàn hơn cả Thẩm Ngôn. Tâm tư gì đó không đúng cũng nhanh chóng bị hai người bóp tắt.
Thẩm Nhất gật đầu tỏ vẽ hài lòng.
- Vậy là tốt!
- Vâng, Thẩm gia.
Sau đó Thẩm Nhất chậm rãi đứng dậy, ngữ khí hùng hồn nói.


- Tốt, bắt đầu từ hôm nay, Thiên bang chính thức bước vào giới hắc đạo. Tôi hi vọng mọi người đồng tâm hiệp lực gắng sức. Ở đây, tôi muốn nói một câu, một khi đã chuẩn bị làm, vậy phải cố hết sức. Ta không hi vọng thấy một bang phái tan rã, không có lực ngưng tụ. Cho nên trong các người, nếu có ai chưa xác định rõ mục tiêu, có thể lui ra ngoài, có ai không?


Sỡ dĩ gọi là Thiên bang bởi vì Thẩm Ngôn trọng sinh tới nay đều là do ý trời, mọi chuyện của hắn đều nằm trong ý chí thiên đạo, được thượng thiên ưu ái như thế, thôi thì Thẩm Ngôn đặt tên bang phái là Thiên bang, xem như tỏ lòng thành kính với ông trời.


Lúc này, Thẩm Nhất nhìn biểu hiện của mọi người xung quanh.
Lâm Thục Di định giơ tay lên, bất quá Thẩm Nhất vừa trừng mắt tới, cô nàng vội vàng rụt tay lại, thè lưỡi chọc tức hắn.
- Không có.
Mọi người đồng thanh kêu lên.


- Tốt. Các người đã đồng ý rồi, tôi cũng cho rằng các người không có. Nếu ngày sau tôi phát hiện có ai bỏ dở giữa chừng, tôi sẽ đích thân XỬ LÝ!
Thẩm Nhất nhấn mạnh hai chữ ‘xử lý’, ý tứ không cần nói cũng hiểu, mọi người âm thầm nuốt một ngụm nước bọt, không dám hó hé gì.


- Tốt. Vậy chúng ta cạn một chén.
Thẩm Nhất nhìn anh em trong bang. Ngay sau đó đám người nâng chén uống một hơi cạn sạch.
- Ừ, nha đầu, nói với tôi một chút tình hình của bang phái, thực lực rốt cuộc như thế nào? Còn có vấn đề kinh tế, tôi muốn hoàn toàn hiểu rõ.
Thẩm Nhất nhìn Lâm Thục Di nói.


- Biết rồi, Gấu Nga!!
Lâm Thục Di phồng má nói, sau đó lấy ra một xấp văn kiện, nói về công việc, nàng vẫn là rất chuyên nghiệp, rất có khí chất.


- Thiên bang chúng ta ban đầu thành lập tổng cộng có 100 thành viên, chủ yếu là từ Cuồng Tử đại ca đem từ Hoành Điếm qua đây. Sau đó qua một ngày dọn dẹp khu bến cảng, thu thập thêm người cộng lại tất cả 958 người. Tinh anh chọn ra chỉ được 250 người cùng 40 tên lính đính thuê của Trương Tam, còn lại toàn bộ là tôm tép râu ria. Cao tầng Thiên bang hiện tại là Thẩm Nhất đứng đầu, tiếp đến là Cuồng Tử, sau đó là Trương Tam cùng Lý Tứ.


- Ừm, không tệ. Tôi phân phối trước một chút. Trương Tam, nhóm người của anh mạnh mẽ nhất, sau này việc đối ngoại tất cả giao cho anh quản. Lý Tứ, anh chịu trách nhiệm an toàn của bang, Cuồng Tử, sự vụ lớn nhỏ trong bang do cậu quản, bao gồm cả Trương Tam cùng Lý Tứ, tôi ở sau cùng. Các người có ý kiến gì không?


Thẩm Nhất nhìn ba người nói.
- Không có.
Ba người đồng thanh.
- Tốt, Thục Di, nói tiếp đi!
Thẩm Nhất nói.


- Ừm, hiện tại người của chúng ta đã gần 400 người, cũng coi là một thế lực tầm trung. Công việc chủ yếu là thu tiền bảo kê, đòi nợ muốn, làm công ty bảo vệ, bảo an là chính. Địa bàn hiện tại cũng đã ổn định, thuận lợi để phát triển bước tiếp theo. Trước mắt trong bang chúng ta sau khi càn quét mấy bang phái kia một lần, thu về được 6000 vạn, nhưng phát triển lâu dài vẫn là có chút khó khăn. Một khi không có tiền, lòng người sẽ tan rã. Cho nên, trước mắt vấn đề quan trọng nhất là tìm một nguồn tiền ổn định.


Lam Thục Di nói.
- Ừ. Chuyện tiền nong lát chúng ta sẽ giải quyết thôi. Cô trích ra 500 vạn sửa chữa lại khu bến cảng cùng nhà kho một chút, hiện giờ xuống cấp rất nhiều.


Thẩm Nhất nhìn nàng nói, đối với công việc cô nàng này quả thực rất giỏi, đâu ra đó rõ ràng, hắn muốn quan sát nàng một đoạn thời gian nữa, sau đó đưa toàn bộ tiền của bang phái cho nàng quản lý, dù sau Thẩm Nhất là muốn đi theo Thẩm Ngôn mà xông xáo, không thể nào chôn chân ở đây được.


- Tốt!
Lâm Thục Di nhanh chóng ghi vào cuốn sổ tay, gật đầu trả lời.
Sau đó năm người thương lượng một chút sự tình khác, đem chuyện tình trong bang toàn bộ xử lí. Thẩm Nhất để cho Lâm Thục Di làm ra một loạt kế hoạch, vì sự phát triển sau này mà chuẩn bị.


- Tốt. Thục Di, liên lạc với ông chủ quán bar thế nào?
Thẩm Nhất nhìn Thục Di hỏi.
- Đã chuẩn bị xong, chúng ta đi qua phòng họp là có thể gặp!


Lâm Thục Di ung dung trả lời, đám người Thẩm Nhất hiện tại đang ở trong một quán bar lớn nhất nhì Kinh Thành. Bọn họ đến nơi này chẳng qua là có chuyện cần thương nghị.
.................................